Dưới từng đám mây đỏ như máu, Ân Tinh cầm đầu một đám A Tu La nhìn chằm chú Lý Thanh Sơn bước lên Tu La Tế Binh Đài một lần nữa.
Trong lòng Lý Thanh Sơn có chút chờ mong, thực lực của hắn bây giờ đã mạnh hơn lúc đạt được Hổ Nha rất nhiều, cũng chuẩn bị vô số tế phẩm.
Lần này hắn sẽ có được một thanh đao như thế nào đây?Vậy là Lý Thanh Sơn không còn trấn áp hay ẩn tàng khí tức nữa, tóc đỏ như lửa tung bay trong gió, yêu khí phóng lên tới tận trời.
Tu La Tế Binh Đài dưới chân cũng theo đó mà run rẩy.
"Mạnh thật, hắn ta trở nên mạnh hơn rất nhiều!"Ân Tinh hơi liếm môi, hắn có chút khó mà tin được.
Cứ như Lý Thanh Sơn đang vượt khỏi sự cách trở của thời gian vậy.
"Đao!"Lý Thanh Sơn hét lên.
Một hư ảnh thanh đao nổi lên từ trên bệ đá.
Lý Thanh Sơn đặt từng cái ma bảo lên trên Tu La Tế Binh Đài, ngay lúc định đặt cái thứ tư lên thì đột nhiên Tu La Tế Binh Đài tỏa ra một vầng huyết quang.
Thậm chí nghe loáng thoáng còn có tiếng binh khí giao tranh, dường như có binh khí đang muốn phá đá mà ra.
"Hổ Ma Cuồng Nộ!"Lý Thanh Sơn nắm chặt nắm đấm, hắn thi triển ra thần thông Hổ Ma.
Sát khí tuôn trào, lệ khí dâng lên ngút trời, vòng xoáy huyết sắc xoay tròn không ngừng.
Màu da của hắn chuyển thành màu đỏ tươi như máu, hổ văn màu đen tạo thành một chữ vương.
Trong lòng Lý Thanh Sơn âm thầm gào thét:"Chưa đủ, ta muốn một binh khí càng mạnh hơn!"Huyết quang lại trở nên ảm đạm, nó chấp nhận lực lượng của Lý Thanh Sơn, cũng khao khát càng nhiều tế phẩm hơn.
Cho tới khi Lý Thanh Sơn đã đặt toàn bộ sáu ma bảo lên bệ đá thì huyết quang mới sáng lên thêm một lần nữa.
Lần này còn mãnh liệt hơn cả lần trước.
"Đấu Ma Phụ Thể!"Lý Thanh Sơn quát to một tiếng, ma tâm tỏa ra quang mang lấp lánh, ma khí phóng lên tận trời.
Ma Tượng phía sau cũng bay ra, ngay lúc sắp hóa thành Đấu Ma thì lại quay người vào dung nhập với cơ thể của hắn.
Nó như là cọng rơm cuối cùng ép chết con lạc đà khiến Lý Thanh Sơn hơi lảo đảo một chút.
Hắn quỳ trên mặt đất, cơ thể run rẩy không ngừng như đã không thể chịu đựng được nữa.
Nhưng rồi Lý Thanh Sơn nhếch miệng, cắn răng nở một nụ cười:"Rất tốt!"Huyết quang lại trở nên tối tăm, cho tới khi Lý Thanh Sơn đặt mấy trăm ma khí lên Tu La Tế Binh Đài thì đột nhiên một luồng huyết quang phóng thẳng lên trời.
Ngàn vạn binh khí va chạm vào nhau mà gào thét.
Ân Tinh đứng xa quan sát thấy vậy thì nhíu mày, hắn nghĩ thầm:"Quá miễn cưỡng, nếu có đạt được binh khí cũng rất khó có thể khống chế được!"Không phải binh khí càng mạnh là càng tốt.
Không có bất cứ Thần Binh Tu La cường đại nào là không thôn phệ chủ nhân của nó, có vô số A Tu La đã trở thành nô bộc của Thần Binh.
Ầm!Lý Thanh Sơn vỗ lên bệ đá rồi nói:"Ra đi!"Huyết quang không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một tia sáng nhỏ, tiêu tán trong không khí.
Một thanh đao cắm trên Tu La Tế Binh Đài, nó to lớn mà hoa mỹ, ngông cuồng tùy tiện.
Nó như một đóa yêu hoa đang nở rộ, nhánh hoa là chuôi, cánh hoa là lưỡi đao.
Trên thân đao cũng được khắc đầy hoa văn cánh hoa mềm mại, nó không giống như một binh khí mà càng giống với một tác phẩm nghệ thuật.
Thậm chí Lý Thanh Sơn còn có thể ngửi được mùi hương hoa đang lan tỏa.
Lý Thanh Sơn để lộ ra nét mặt vui mừng, hắn hít sâu một hơi rồi thu hồi thần thông và Đấu Ma.
Trên người hắn xuất hiện vô số vết thương, máu tươi túa ra ngoài thấm đẫm cả người hắn.
Đây là lần đầu tiên Lý Thanh Sơn đồng thời thi triển hai chiêu thức bộc phát này, cơ thể có chút không thể chịu đựng nổi.
Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, Hổ Ma Cuồng Nộ vốn dĩ đã kích phát chiến lực tới mức giới hạn, lại tăng thêm Đấu Ma Phụ Thể thì chẳng khác nào nhà dột còn gặp mưa.
Cũng may lần này không phải sử dụng trong chiến đấu, nếu như vậy thì chỉ có lực lượng kinh khủng nhưng lại không biết cách thi triển.
Lý Thanh Sơn nghĩ mình còn cần từ từ thích ứng mới được.
"Nhưng cuối cùng cũng đã thành công!"Lý Thanh Sơn vươn tay ra, khi hắn đang định đưa tay muốn thử uy lực của thanh đao này thì đột nhiên có một cánh tay vượt lên hắn chắm lấy chuôi đao.
Cánh tay ấy rút đao ra một cách rất nhẹ nhàng.
Lý Thanh Sơn không khỏi sững người, lúc này hắn mới nhìn thấy hình dáng tổng thể của chuôi đao này, lưỡi đao to lớn hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều.
Thậm chí nó còn cao gần bằng hắn!Trong chốc lát, ánh đao lóe lên như hoa tươi đang nở rộ, còn sáng tỏ hơn bình minh gấp trăm lần.
Một khí thế đập vào mặt Lý Thanh Sơn, theo đó mà đến không phải là hương hoa, mà là sát cơ sắc bén.
Lý Thanh Sơn đưa mắt nhìn qua thì có thể thấy được thân ảnh mơ hồ của một nữ tử, thấy nàng đang giơ đao lên cao thì trong lòng hắn không ngừng kinh ngạc:"Nàng là ai? Sao có thể tới gần ta mà ta không hề hay biết? Chẳng lẽ là Ân Tinh na di tới đoạt đao?""Cẩn thận, đó là Cuồng Hoa Đao Hồn!"Ân Tinh đứng phía xa hô to lên.
"Cuồng Hoa Đao Hồn!"Lý Thanh Sơn nghe vậy thì nhướng mày.
Đột nhiên có một giọng nói vang lên từ trong thanh đao kia:"Tiểu tử, ngươi còn chưa xứng làm chủ nhân của ta.
Dám dùng mánh khóe nhàm chán lừa gạt ta tỉnh dậy từ mộng đẹp, đi chết đi!"Lưỡi đao hạ xuống như ngàn vạn quân lính đánh ập tới, chém thẳng về phía Lý Thanh Sơn!