"Ngươi đã giết bao nhiêu người ở Nam Cương rồi?"Bất Nộ Tăng nhìn lướt qua, những thứ này cũng không phải đều xuất phát từ tay một người tu hành nào đó, trong lòng cũng âm thầm thán phục.
"Trừ ma vệ đạo mà thôi, nếu không đủ thì mong ngài thông cảm.
"Lý Thanh Sơn cười đáp.
"Thôi vậy, ta giữ lại những ma khí này cũng chẳng có tác dụng gì.
Nhưng ngươi phải nói cho rõ ngươi cần nhiều ma khí như vậy để làm gì?"Bất Nộ Tăng hỏi.
Dù chỉ tính riêng giá trị thì chỉ những ma bảo kia đã hơn xa tất cả những thứ Lý Thanh Sơn lấy ra.
Nhưng đệ tử Thiên Long Thiền là chính tông Phật Môn lại không thể luyện hóa ma khí.
Nếu vì vậy mà lây nhiễm ma khí thì chẳng khác nào lỗ to, hơn nữa quá trình tế luyện cũng rất phiền phức.
Mấy ngàn năm qua thiên hạ thái bình, Thiên Long Thiền cũng không thiếu phật khí phật bảo.
Dù có thể bán cho ma tu nhưng đương nhiên Bất Nộ Tăng sẽ không làm vậy.
"Ta tự có suy tính riêng.
"Lý Thanh Sơn đáp.
"Ngươi không nói rõ thì đừng hòng động vào những ma khí kia dù chỉ là một cái!"Bất Nộ Tăng giữ lấy cổ tay của Lý Thanh Sơn, chỉ sợ hắn cầm nhiều ma khí như vậy đưa cho một thế lực hắc ám nào đó.
"Không phải ngươi tin tưởng được ta sao?"Lý Thanh Sơn hỏi.
"Ta tin ngươi, nhưng ngươi cũng phải giữ mặt mũi cho ta chứ, dù sao ta vẫn là sư phó của ngươi!"Bất Nộ Tăng nói, hắn cảm thấy mình làm sư phó quá đáng thương.
Bình thường sư phó khác hỏi đồ đệ của mình thì đồ đệ chắc chắn sẽ ngoan ngoãn trả lời, còn hắn phải dựa vào đồ đệ nể tình mới được.
"Ngươi đã từng nghe tới Tu La Tế Binh Đài chưa?"Lý Thanh Sơn hỏi.
"Tu La Tế Binh Đài! Đến cả Đại Tướng Quân Vương còn không có, ngươi lấy ở đâu ra?"Bất Nộ Tăng kinh ngạc thốt lên, thứ này còn hiếm thấy hơn cả Tu La Tràng.
"Một tên nào đó của Tu La Đạo tặng cho ta.
"Lý Thanh Sơn nhún vai rồi đáp.
"Vì sao lại tặng?""Có lẽ hắn cảm thấy tiền đồ của ta sáng lạn, muốn kết thiện duyên với ta.
Hắn còn mời ta tới Tu La Đạo, nhưng ta đã từ chối!"Lý Thanh Sơn nói tiếp.
"Sau này ngươi định phi thăng đến Tu Ma Đạo đúng chứ?"Bất Nộ Tăng hỏi.
"Có lẽ vậy.
"Lý Thanh Sơn đáp, không thể không thừa nhận rằng vùng đất chìm trong giết chóc kia rất hấp dẫn hắn.
"Dù Tu La Đạo không phải ác đạo nhưng cuối cùng vẫn không thể sánh bằng Nhân Đạo, Thiên Đạo!"Bất Nộ Tăng lắc đầu rồi nói.
Hắn không khỏi có chút xúc động, tiểu tử này mới bao nhiêu tuổi đã có thể thảo luận chuyện phi thăng với mình rồi.
"Dù sao cũng tốt hơn Ma Vực!""Ngươi dám tới Ma Vực ta sẽ đánh gãy chân chó của ngươi!"Bất Nộ Tăng tức giận quát lên, điều hắn lo lắng nhất chính là sau khi Lý Thanh Sơn tu luyện Đấu Ma Đồ Lục sẽ thật sự trở thành ma tộc.
"Sư phó, không giấu gì ngươi, ta bắt buộc phải tới Ma Vực một chuyến.
Nhưng chắc chắn không phải vì chung chạ với ma tộc.
"Sau khi đánh với Bất Nộ Tăng một trận, Lý Thanh Sơn cảm kích trước sự tin tưởng của hắn nên cũng càng thêm không muốn trở mặt thành thù với Bất Nộ Tăng.
Hắn quyết định giả vờ vô tình, cố ý để lộ vài chuyện, cho dù trong tương lai thân phận Bắc Nguyệt này lộ ra ngoài cũng không phá hư tình cảm sư đồ giữa hai người họ.
"Vậy là vì chuyện gì?"Bất Nộ Tăng hỏi thêm.
"Ta có một kẻ thù ở chỗ đó, phải đi giết hắn!"Lý Thanh Sơn qua loa đáp.
"Ta khuyên ngươi không nên si tâm vọng tưởng.
Ma Vực không chỉ vô cùng rộng lớn mà còn rất hỗn loạn, chưa nói tới chuyện ngươi có thể tìm tới cừu nhân của mình hay không, chưa đợi tới lúc ngươi tiến vào Ma Vực thì có thể hắn đã bị ma tộc khác giết chết rồi.
"Bất Nộ Tăng còn tưởng rằng lúc ở Nam Cương Lý Thanh Sơn đã kết thù với một tên ma vương nào đó.
"Khuynh Kỳ Sơn chắc cũng dễ tìm! Hơn nữa Cùng Kỳ sẽ không bị một tên ma tộc nào đó giết chết một cách tùy tiện.
"Lý Thanh Sơn đáp.
Bất Nộ Tăng nghe vậy thì xua xua bàn tay mập mạp của mình:"Ngươi mau đi hiến tế đi, ta không muốn nói khùng nói điên với ngươi nữa.
"Đương nhiên Bất Nộ Tăng đã từng nghe qua tên của Cùng Kỳ, một trong mười hai Ma Thần của Ma Vực.
Đó chính là một vị thần chân chính.
Lý Thanh Sơn sao có tư cách kết thù với hắn chứ, nên Bất Nộ Tăng chỉ xem đó là trò đùa.
"Đúng rồi, còn có cái này.
"Lý Thanh Sơn lại lấy một viên linh thạch ra.
"Cái này.
"Bất Nộ Tăng thấy là linh thạch thì vốn dĩ cũng không để trong lòng.
Cho tới khi chạm tay vào viên linh thạch kia thì mới lấy làm kinh hãi.
Linh thạch tỏa ra một vầng sách màu xanh nhạt, linh khí vô cùng thuần túy, có thể sánh ngang với xá lợi tăng vương.
Thậm chí trong nó còn ẩn chứa chút thiên địa pháp tắc huyền ảo.
"Đại Dung Thụ Vương tặng nó cho ta.
Sư phó đối xử với ta không tệ, cũng đừng nói đệ tử này không hiếu thuận ngươi.
"Lý Thanh Sơn xua tay rồi bước vào trong Tu La Tràng.
Bất Nộ Tăng nhìn thoáng qua linh thạch trong bàn tay mình, hắn đoán ra được thứ này đến từ trong đỉnh Vụ Châu.
Bất Nộ Tăng cười rồi lắc đầu, có chút vui mừng, cũng có chút không biết làm gì cho phải.
Ngày xưa khi hắn nhận đệ tử, vốn dĩ muốn dẫn dắt Lý Thanh Sơn tiến lên phía trước, nhưng Lý Thanh Sơn không cho hắn cơ hội.
Một mình Lý Thanh Sơn lần mò từng bước, bây giờ đã có thể sóng vai cùng mình, cũng có thể nói không bao lâu sau hắn sẽ vượt qua mình.
"Thanh Sơn ơi Thanh Sơn, đến cùng ngươi muốn đi đâu?"