"Ngươi trông chừng nàng một chút!"Sau khi dặn dò Như Tâm một tiếng, hắn liền tung người đi tới bên rìa chiến trường.
Một tay hắn nhấc Phó Thanh Khâm đang hôn mê bất tỉnh, một tay vuốt ve kiếm Thanh Khư.
Đúng như dự đoán, kiếm quang ảm đạm, sinh khí của Phó Thanh Khâm trở nên suy yếu đến cực điểm.
Lý Thanh Sơn dùng ngón út ngoáy lỗ tai, cảm thấy tiếng quỷ khóc có chút ồn ào nhưng đột nhiên hắn nghe thấy một câu nói, ánh mắt sắc bén chợt lóe lên, ngoảnh đầu nhìn lại.
Những người khác còn như vậy, Minh Phi đứng mũi chịu sào càng cảm nhận được áp lực to lớn, nàng âm thầm nghiến răng:“Con tiện nhân này thế mà lấy được Vạn Quỷ Phiên, người mà nàng muốn đối phó còn là ta nữa chứ!”Nàng vung kiếm bày ra tư thế phòng thủ, kiếm quang sáng như tuyết ngăn chặn tiếng quỷ khóc.
U Phi trở tay cắm Vạn Quỷ Phiên trên mặt đất, quỷ vực âm u sắp sụp đổ lập tức trở nên ngưng kết, phong tỏa giới vực này, mấy tên Quỷ Vương từ trên trời đáp xuống vây lấy Minh Phi.
“Tiện nhân, trả lại mạng cho con của ta!”Giọng nói âm u của U Phi xen lẫn trong tiếng kêu khóc của vạn quỷ giống như một sợi kim tuyến trên mảnh vải trắng, rõ ràng mà sâu sắc.
“Ai biết con của ngươi chết như thế nào, hơn nữa ta vẫn luôn cho rằng ngươi thích ma quỷ!”Minh Phi cười lạnh nói.
U Phi còn chưa mở miệng, một giọng nói lạnh lẽo như sắt nói chen vào, hỏi Minh Phi:"Ngươi nói cái gì?""Ngươi là ai?"Minh Phi hơi sửng sốt, không biết rõ lai lịch của Lý Thanh Sơn.
Hành động cứu Dư Tử Kiếm của hắn có thể được coi là bạn nhưng đối phương lại cố ý không quan tâm đến Phó Thanh Khâm, cho đến khi Phó Thanh Khâm sắp bị giết chết mới xuất hiện, bây giờ còn chất vấn nàng.
“Ngươi không cần biết ta là ai, ta chỉ hỏi ngươi một câu, con của nàng có phải do ngươi hại chết không?”Lý Thanh Sơn đi tới giữa các nàng, nắm chặt nắm đấm hỏi.
"Đi ra, chuyện này không liên quan gì đến ngươi!"U Phi lo lắng Lý Thanh Sơn tới đây để cản trở, sức mạnh vừa nãy hắn thi triển ra đủ để phá vỡ kế hoạch của nàng.
"Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi thật sự cho rằng chỉ dựa vào ngươi là có thể giết được nàng ư.
Rõ ràng nàng đang dùng bản thân để làm mồi nhử! Ngươi thật sự muốn bỏ mạng ở nơi này sao?”Lý Thanh Sơn quay đầu mắng một tiếng, hắn sớm đã nhìn ra tu vi của Minh Phi ở trên cơ của U Phi, cho dù U Phi có Vạn Quỷ Phiên cũng không có khả năng đánh chết đối phương.
Sở dĩ Minh Phi biểu hiện yếu thế như vậy, thậm chí cố ý mở miệng chọc giận U Phi chính là vì muốn giữ nàng lại chỗ này.
Sắc mặt của U Phi và Minh Phi đồng thời thay đổi.
"Trả lời ta!”Lý Thanh Sơn nắm chặt nắm đấm, trong lòng hắn nổi lên sát ý mà không lộ ra ngoài.
U Phi không có năng lực giết chết được Minh Phi nhưng hắn thì có! Chỉ cần Minh Phi dám gật đầu thừa nhận, hắn dám lập tức hạ sát thủ, bất kể hắn là cái gì mà Sở Vương phủ Tàng Kiếm Cung, vảy ngược của hắn nằm ở chỗ đó!“Không liên quan gì đến ta!”Minh Phi kiêu ngạo nói.
“Nói dối!”U Phi nói xong, mấy tên Ma Vương ầm ĩ gào thét nhào về phía Minh Phi.
“Tiện nhân, đi chết đi!”Minh Phi vung kiếm tiếp chiêu, kiếm quang lượn lờ giao chiến cùng một chỗ với Quỷ Vương, nào có nửa phần yếu thế.
Lúc này, hai đạo kiếm quang rộng lớn lao ra khỏi đường chân trời, giống như đang chứng minh lời nói của Lý Thanh Sơn vậy.
Lông mày U Phi nhíu lại, muốn rút lui nhưng Minh Phi cũng không buông tha, nàng nhất định phải dồn kẻ thù cũ này vào chỗ chết.
Lý Thanh Sơn đứng ở trung tâm của chiến trường, mái tóc dài của hắn tung bay trong cơn cuồng phong.
Hắn buông nắm tay đang nắm chặt ra, cúi đầu lộ ra vẻ suy tư.
Hắn lấy một vật từ trong ngực ra, đó là một cái sừng cong cong.
Chính là vào mấy chục năm trước, sừng Giải Trĩ thiếu chút nữa đã ép hắn vào tuyệt cảnh, nó có năng lực phân biệt thật giả kỳ diệu.
Hắn tìm được nó từ trong chiếc nhẫn Tu Di của Phó Thanh Khâm.
Sừng Giải Trĩ cũng không có bất kỳ phản ứng nào với lời nói của Minh Phi cả.
Đương nhiên, có lẽ Minh Phi có thủ đoạn lừa gạt được sừng Giải Trĩ, nhưng cho dù Lý Thanh Sơn phán đoán bằng cảm giác thì lời nói của Minh Phi cũng không giống như đang nói dối.
Mặc dù U Phi giống như vô cùng chắc chắn rằng Minh Phi là hung thủ nhưng nàng lại càng giống như một người mẹ cố chấp đau đớn khi mất đi đứa con mà mình yêu thương, thực chất không có bao nhiêu sức thuyết phục cả.
Hơn nữa nếu như nàng thật sự có chứng cứ xác thực, hắn tin chắc Sở Liệt Vương cũng sẽ không mặc kệ không quan tâm, khiến chuyện này trở thành một vụ án chưa giải quyết.
Bên trong vẫn còn rất nhiều điểm đáng ngờ ví dụ như bà đồng trong thôn Ngọa Ngưu kia tu luyện “Huyền Âm ngự quỷ thuật” mà không phải là thuật ngự kiếm của Tàng Kiếm Cung.
Mà bây giờ xem ra, bà cốt này quả thực cũng không mạnh hơn bao nhiêu so với người thường, dựa vào cái gì có thể biến hồn phách của Tiểu An thành quỷ nô chứ?Đủ loại nghi vấn hiện lên trong lòng, Lý Thanh Sơn lắc đầu, bỏ sừng Giải Trĩ vào trong ngực.
Nếu như Tiểu An cũng không thể xác định được hung thủ là ai, hắn cũng không muốn tùy tiện ra tay giống như một tên mãng phu vậy, cứ từ từ điều tra đi!