Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1689 - Chương 1700: Tàng Kiếm Cung“Cái Này Chẳng Còn Là Chuyện Của Ngươi Rồi.

Chương 1700: Tàng Kiếm Cung“Cái này chẳng còn là chuyện của ngươi rồi.

Nếu như các ngươi không ra tay thì ta đi đây.

”Lý Thanh Sơn phá không mà đi.

“Chờ một chút!”Cung chủ Tàng Kiếm cung đi tới chặn trước mặt hắn, Minh Phi và Cơ Huyền Nhật phối hợp theo sau, kiếm trận vẫn phong cấm Lý Thanh Sơn ở bên trong khiến hắn không thể vượt qua Lôi Trì dù chỉ là một bước.

"Các ngươi thật sự muốn giết ta sao?”Lý Thanh Sơn nói.

"Ngươi là trưởng lão khách khanh của Tàng Kiếm cung, nếu như đã đồng ý cho ngươi một thanh kiếm vậy thì chúng ta đi đến Tàng Kiếm cung lấy kiếm thôi!”“Nhưng ta là Ma Vương.

”Lý Thanh Sơn hơi kinh ngạc, nếu phải Tàng Kiếm Cung chủ muốn giết chết hắn ở đây thì tại sao hắn lại kì lạ như vậy.

Dù sao sức mạnh mà Lý Thanh Sơn sử dụng cũng sẽ không chính đạo dung thứ, thậm chí còn bị nghi ngờ là thông đồng với Ma Vực, hơn nữa lại còn làm hỏng chuyện tốt của Minh Phi.

Tàng Kiếm Cung chủ không trơ mặt thì thôi, lại còn cho phép hắn lấy kiếm đi, như vậy thì quá hào phóng, chẳng lẽ trong đó có âm mưu gì.

"Nếu như Thiên Long Thiền đã tin rằng ngươi có thể giác ngộ và trở thành Phật, thì cũng không đến lượt Tàng Kiếm Cung chúng ta ra tay xử lý.

Tàng Kiếm Cung ta đã nói thì chắc chắn sẽ thực hiện, nếu như đã đồng ý tặng ngươi một thanh kiếp thì cứ đến lấy một cái.

” "Nếu như ta không muốn đi thì sao?" Lý Thanh Sơn nói.

"Vậy thì tùy ngươi.

"Tàng Kiếm Cung chủ chủ động tránh ra, phất phất tay, ý bảo có thể tùy ý rời đi.

Minh Phi và Cơ Huyền Nhật nhìn nhau, chủ động thu kiếm lại.

"Nếu Cung chủ đã có thành ý như vậy mà ta không đi thì có vẻ như không coi ai ra gì, chúng ta đi thôi!"Lý Thanh Sơn cười nói, mặc kệ là âm mưu hay gì đó, hắn tự tin có thể dùng sức mạnh để phá vỡ tất cả, cho dù đó là đầm rồng hang hổ thì hắn cũng sẽ không ngại mà xông vào.

“Quả nhiên rất can đảm!” Tàng Kiếm Cung chủ nói, từ đầu đến cuối Lý Thanh Sơn không hề tỏ ra có chút sợ hãi nào.

"Chẳng lẽ Cung chủ sẽ hại ta?" Lý Thanh Sơn nói.

Mấy người cùng nhau đi về hướng bắc, Cơ Huyền Nhật và Minh Phi đem theo Dư Tử Kiếm và Phó Thanh Khâm, còn Lý Thanh Sơn và Tàng Kiếm Cung chủ bay song song với nhau.

Ánh sáng của kiếm phát ra với tốc độ cực nhanh, nhưng rất nhanh đã thấy Lý Thanh Sơn ở ngay phía sau, Lý Thanh Sơn cười, hắn cũng không có ý định đuổi theo cho kịp.

Chỉ trong chốc lát Lý Thanh Sơn đã nhìn thấy “ Tàng Kiếm Sơn” nổi tiếng khắp thiên hạ.

Một ngọn núi đơn độc lơ lửng trên bầu trời, xuyên qua biển mây, giống như một hòn đảo bị cô lập.

Đại Phật Sơn của Thiên Long Thiền nổi tiếng vì hình dáng giống như một tượng Phật lớn, còn Tàng Kiếm Sơn lại nổi tiếng vì nó giống một thanh kiếm thần tuyệt thế! Những đỉnh núi bị cô lập bên dưới giống như những thanh kiếm đang cung kính hướng lên bầu trời để hành lễ với kiếm thần!Còn giữa Tàng Kiếm Sơn và những đỉnh núi phía dưới, có những sợi dây xích sắt lớn giống như những con rồng, và dường như nếu những dây xích sắt này bị đứt thì thanh kiếm thần đó sẽ xuyên thủng không trung và biến mất.

Lý Thanh Sơn thầm nghĩ: "Núi tạo thành địa thế, địa thế tạo thành trận pháp, trận pháp bảo vệ núi, Tàng Kiếm Cung này đúng là không phải tầm thường.

Nếu mình tiến vào trong mà Tàng Kiếm Cung chủ bỗng nhiên trở mặt thì còn nguy hiểm hơn xông vào Mặc Hải,” “Xin mời!” Tàng Kiếm Cung chủ giơ tay.

"Tốt!"Tàng Kiếm Cung không có lệnh cấm bay như Thiên Long Thiền, bởi vì ở Thiên Long Thiền có rất nhiều tượng Phật và tháp Phật san sát nhau nên để tử Phật môn không thể bay qua đầu các vị cao tăng và Bồ Tát được.

Nhưng đối với những người luyện kiếm mà nói thì việc ngự kiếm lao nhanh là những điều cơ bản.

Ở giữa những đỉnh núi đều có những ánh sáng của kiếm lao vun vút, hoặc tạo thành kiếm trận thế theo từng nhóm, hoặc đấu kiếm một chọi một, hoặc chỉ bay một mình.

Họ luyện thuật ngự kiếm và ngao du giữa sông núi và biền trời, thật giống những nàng tiên kiếm.

Tàng Kiếm Cung chủ mời Lý Thanh Sơn lên Ỷ Thiên Phong, đó là một đại điện nguy nga của Kiếm Cung, hắn dặn dò thuộc hạ:“Đi mời các vị Phong kiếm chủ lập tức chuẩn bị tiến hành lễ tuyển kiếm!"Lý Thanh Sơn nhìn về phía từng đỉnh núi giống như những cây kiếm đứng cô độc ngoài đại điện, chúng đột nhiên phát ra ánh sáng với nhiều màu sắc khác nhau, những ánh sáng đó nhanh chóng chạy dọc theo dây xích sắt lên đến Tàng Kiếm Phong.

Trong khoảnh khắc đó, Lý Thanh Sơn nghe một tiếng leng keng rất kỳ lạ, trong âm thanh kỳ lạ đó lại có một âm thanh du dương khác vang tên từ tứ phía, khiến cho tinh thần vì thế mà run sợ.

Tàng Kiếm Phong bị đánh thức, một tia ánh sáng của kiếm bay lên không trung.

Những đám mây vỡ nát đầy trời, những chùm sao cứ cuồn cuộn, ánh trăng mênh mông mờ mịt, dường như tất cả đang xoay tròn, làm cho người ta cảm thấy rất chóng mặt.

Tất cả đệ tử của Tàng Kiếm Cung đều dừng động tác của mình lại, ngẩng đầu nhìn hiện tặng này, vẻ mặt không khác gì với đệ tử Thiên Long Thiền lúc xem Thần Tâm Pháp Hội.

"Âm thanh đáng ghét, Lý Thanh Sơn, rốt cuộc ngươi đang đến nơi quỷ quái nào vậy!"Giọng nói của Cuồng Hoa Đao Hồn đột nhiên vang lên trong đầu Lý Thanh Sơn, vì để ngăn cả Cuồng Hoa Đao Hồn nói bậy bạ gây phiền phức cho bản thân nên Lý Thanh Sơn vẫn luôn nhốt nàng trong Tu La Tràng, nhưng ý nghĩ của hai người vẫn liên thông với nhau.

Bình Luận (0)
Comment