"Ồ, dường như đây là chỗ cắm Phi Long Kiếm!"Lý Thanh Sơn phát hiện một lỗ kiếm trên một viên Thanh Nham ăn khớp với hình dạng của Phi Long Kiếm.
Khi hắn nhìn vào cái lỗ đó thì dường như có một con mắt màu đen đang nhìn hắn.
Nhưng khi cẩn thận nhìn kỹ thì phát hiện không có điều gì khác lạ cả.
Lý Thanh Sơn lắc đầu, là ảo giác à?Cuối cùng hắn loại bỏ sáu bảy thanh kiếm, những thanh kiếm còn lại hắn không thể nào phân biệt ra được, đành dứt khoát buông tay:"Được rồi, dù sao đều là bảo kiếm.
Ta cũng không dùng, tùy tiện lấy một thanh kiếm là được rồi.
"Đúng lúc này, ở phía tây Tàng Kiếm Phong có một thanh bảo kiếm đột nhiên lóe lên.
Tốc độ lóe lên vô cùng nhanh, như tia chớp thoáng xẹt qua bầu trời.
Nếu không phải Lý Thanh Sơn đang vô cùng chăm chú để tìm kiếm thì sợ rằng cũng sẽ bỏ lỡ hiện tượng này.
Trong lòng hắn âm thầm kinh ngạc:"Đây là chuyện gì, chẳng lẽ Tàng Kiếm Cung chủ cố ý làm ra để lừa ta lấy một thanh kiếm kém hơn một chút ư?"Cũng không trách được Lý Thanh Sơn lại nghi ngờ.
Từ khi hắn bước vào Tu Hành Đạo, Tàng Kiếm Cung chưa từng tỏ ra thân mật với hắn, cho dù là bây giờ thì cũng có thể cảm nhận được địch ý từ bọn họ.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đó không phải là phong cách của Tàng Kiếm Cung chủ.
Mặc dù hai người chỉ giằng co trong chốc lát, nhưng từ trước tới nay Lý Thanh Sơn luôn phán đoán kẻ địch rất chuẩn xác.
Nếu Tàng Kiếm Cung chủ không muốn để Lý Thanh Sơn rút kiếm thì cần gì phải để hắn tới đây? Hay là muốn lợi dụng Tàng Kiếm Phong này để giết hắn? Nhưng dường như cũng không cần thiết để làm vậy.
"Không quan tâm nữa, dù sao cũng là bảo kiếm, cứ lấy là được.
"Lý Thanh Sơn phi về phía trước, đưa tay bắt lấy đuôi kiếm.
Hắn vốn cho rằng phải dùng tới Ngưu Ma Đại Lực mới có thể rút kiếm ra, nào ngờ chỉ hơi dùng sức là thanh kiếm đã được rút ra một cách nhẹ nhàng.
Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng lắc một cái, vết loang lổ bao phủ trên thân kiếm tách ra rồi rớt xuống đất.
Mũi kiếm mỏng như cánh ve, gần như trong suốt.
Ánh trăng sáng ngời tụ lại trên mũi kiếm, dần dần lấp đầy, một láy sau mũi kiếm mới trở nên đầy đặn hơn.
Ở chỗ thân kiếm nối với chuôi kiếm, có một hình bán nguyệt.
Lý Thanh Sơn giơ kiếm lên so với ánh trăng trên bầu trời, hai cái hợp lại thành một vòng tròn.
"Đó là Chuyển Phách!"Cơ Huyền Nhật nhíu mày, vô thức nắm chặt Diệt Hồn bên hông.
Ở thân kiếm cũng có một hình mặt trời.
Chuyển Phách Diệt Hồn đều thuộc về Thập Danh Kiếm.
Mặc dù hai thanh kiếm này không phải âm dương song kiếm như Thanh Khư Tử Tiêu, nhưng cũng có ẩn chứa âm dương sinh hóa pháp tắc.
Nghe nói là được rèn cùng một lúc, là một cặp song sinh, giữa thanh kiếm còn có sự liên kết thần bí.
"Chẳng lẽ thật sự là danh kiếm có linh ư?"Lý Thanh Sơn kinh ngạc, cho dù còn chưa luyện hóa, thử nghiệm uy lực của thanh kiếm này, nhưng chỉ dựa vào ý vị là hắn đã biết những bảo kiếm kia không so được với nó.
Đây chắc chắn là một thanh danh kiếm.
Tâm trạng của Lý Thanh Sơn có hơi phức tạp, vốn dĩ hắn còn tưởng chỉ lấy được một thanh bảo kiếm bình thường, ai ngờ trực tiếp rút được một trong Thập Danh Kiếm.
Lúc này không khỏi vui mừng, nhưng vẫn có chút tiếc nuối và khó mà tin được.
Mà lại Lý Thanh Sơn có thể cảm nhận được thanh kiếm này không hề kháng cự mình, chỉ cần tốn chút sức là có thể luyện hóa.
"Có lẽ là do sức hút của mình quá lớn, thanh kiếm này nhìn thấy mình như thiếu nữ tuổi đôi mươi gặp được chân mệnh thiên tử.
Vừa gặp đã tự động tới gần.
"Lý Thanh Sơn cầm lấy Chuyển Phách Kiếm nhảy từ Tàng Kiếm Phong xuống trong tiếng reo hò kinh ngạc của mọi người.
Ầm!Lý Thanh Sơn hơi cong người, đáp xuống trước đại điện tạo nên một hố sâu trên mặt đất.
Hắn đứng thẳng người rồi nói với Tàng Kiếm Cung chủ:"Cung chủ có thể giải phong cấm cho ta không?""Không thể nào, ngươi không phải kiếm tu, sao có thể nhận được sự tán thành của Chuyển Phách Kiếm, chắc chắn là ngươi đã dùng thủ đoạn gì đó!"Một vị trưởng lão giận dữ mắng mỏ Lý Thanh Sơn.
"Đúng vậy, rõ ràng hắn đã bị phong cấm tu vi, lại có thể nhảy từ trên Tàng Kiếm Phong xuống mà chẳng hề hấn gì.
Chắc chắn có vấn đề trong chuyện này, xin cung chủ mau bắt giữ hắn lại để điều tra rõ ràng.
"Một vị kiếm chủ cũng tỏ vẻ nghi ngờ.
Bởi vì cho dù binh gia có thuật luyện thể thì nhảy từ Tàng Kiếm Phong xuống dưới trong tình huống phong cấm toàn bộ tu vi cũng sẽ bị thương.
Trong lúc nhất thời mọi người đều vô cùng xúc động, như có ý muốn giành lại Chuyển Phách Kiếm rồi đuổi Lý Thanh Sơn xuống núi.
Cũng không trách được bọn hắn lại kích động như vậy, bởi vì ý nghĩa của Thập Danh Kiếm đối với Tàng Kiếm Cung thật sự quá lớn, ngay cả trưởng lão hay kiếm chủ đều chưa chắc đã lấy được.
Bây giờ lại đột nhiên bị một người ngoài lấy đi, chẳng khác nào là bảo vật gia truyền bị trộm, bọn họ tạm thời không chấp nhận được cũng là chuyện thường tình.