Cho dù lòng căm thù với Lý Thanh Sơn có sâu sắc đến đầu, nhưng lời nói dối bị vạch trần ngay trước mặt như vậy chẳng khác nào tát thẳng vào mặt.
Dù gì thì Tàng Kiếm Cung cũng là danh môn chính phái, mà Tàng Kiếm Cung chủ cũng được xem như là bộ mặt của cả Tàng Kiếm Cung.
Tàng Kiếm Cung chủ hơi nhíu mắt lại, dường như có chút tức giận, nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh: “Giã Trĩ Giác này là đồ của Tàng Kiếm Cung ta, tại sao lại ở trong tay của đạo hữu?""Ta mượn nó dùng một chút.
"Khóe miệng của Lý Thanh Sơn hơi nhếch nhếch lên, mặc dù trên mặt đang cố gắng nhịn cười nhưng trong bụng đã cười nghiêng cười ngả rồi.
Cho dù bây giờ Tàng Kiếm Cung chủ có trở mặt thì hắn cũng không quan tâm.
“Có thể trả lại cho ta không?”Tàng Kiếm Cung chủ hỏi.
"Được!"Lý Thanh Sơn đưa Giải Trĩ Giác cho Tàng Kiếm Cung chủ, nhưng không nhịn được mà hỏi một câu:“Cung chủ, còn những lời ngươi nói vừa rồi, còn có hiệu lực không?”"Đương nhiên là có rồi, vật này có lịch sử lâu năm nên đã không còn linh nghiệm như ban đầu nữa rồi, đạo hữu không cần quá để tâm đâu.
”Tàng Kiếm Cung chủ nói.
"Đây chỉ là chuyện nhỏ, đương nhiên ta sẽ không để tâm.
"Trong lòng Lý Thanh Sơn càng chắc chắn rằng trong chuyện này có âm mưu gì đó, nhưng lại không đoán ra được rốt cuộc đó là âm mưu gì, nếu thật sự bọn họ có ý định giết hắn thì lúc hắn bị phong ấn tu vi mới là thời cơ tốt nhất.
Cho dù hắn che giấu sức mạnh, nhưng nếu như mấy vị đại kiếm tu liên thủ lại và kết hợp với trận pháp của Tang Kiếm Cung thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm lớn, hắn cũng không dám chắc mình có thể an toàn mà rút lui.
Rốt cuộc Tàng Kiếm Cung chủ đang âm mưu điều gì?Nhưng nếu Tàng Kiếm Cung chủ không trở mặt, thì Lý Thanh Sơn cũng sẽ vui vẻ làm Thượng khanh trưởng lão một lần, để xem hắn có thù đoạn gì?Vào sáng sớm ngày hôm sau, ánh sáng trên Tàng Kiếm Phong đã tan hết, và ánh mặt trời đã chiếu rọi khắp các đỉnh của Tàng Kiếm.
Tàng Kiếm Cung chủ đã tổ chức một nghi lễ đơn giản trên đỉnh Ỷ Thiên, chính thức phong Lý Thanh Sơn làm Thượng khanh trưởng lão của Tàng Kiếm Cung.
Trong đại điện nguy nga, tất cả các trưởng lão kiếm chủ cho dù có phục hay không thì cũng đều phải hành lễ với Lý Thanh Sơ, ho to “Thượng Khanh trưởng lão”.
Lý Thanh Sơn chắp tay đứng sừng sững trên dài, trên mặt phô ra nụ cười uể oải, bên hông treo một thanh Chuyển Phách.
Tàng Kiếm Cung chủ đứng một bên nói:“Thượng Khanh Trưởng lão có gì muốn nói?”Lý Thanh Sơn thu lại nắm đấm, ho khan hai tiếng.
“ Vậy thì ta sẽ nói vài câu vậy, các vị đạo hữu không cần quá khách khí, ta đã là Thượng Khanh trưởng lão của Tàng Kiếm Cung thì nhất định sẽ tận tâm tận lực vì Tàng Kiếm Cung.
Nếu Cung chủ có phân phó, cho dù có phải lên nùi đao xuống biển lửa là cũng sẽ sẵn sàng xông pha.
Đương nhiên, trong số những người ở đây vẫn có người có ý xấu với ta, nhưng ta rất thành thật với các ngươi, nếu không tin có thể mang Giải Trĩ Giác đến.
”Tất cả trưởng lão kiếm chủ đều trố mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ tức giận, những lời trước đó không thành thật thì cũng chẳng sao, nhưng câu cuối cứ thích nói những điều rõ ràng biết là không nên nói, tên tiểu tử này thật sự khiến người ta ghét cay ghét đắng.
Khóe mắt Lý Thanh Sơn nhìn thấy chút ánh sáng, Tàng Kiếm Cung chủ đã cầm Ỷ Thiên Kiếm trong tay, ngón út hơi rung rung.
Nếu hắn tiếp tục kích thích thì nói không chừng Tàng Kiếm Cung chủ sẽ trực tiếp trở mặt và rút kiếm ra, Lý Thanh Sơn cười phá lên một trận:"Đùa thôi, đùa thôi, nói tóm lại ta hy vọng chúng ta cùng cố gắng khiến cho Tàng Kiếm Cung ngày một vững mạnh hơn.
"Sau những bài phát biểu vô nghĩa của hắn thì Tàng Kiếm Cung chủ cũng không thèm nói gì thêm, mà trực tiếp quay qua nói với Cơ Huyền Nhật:"Huyền Nhật, ngươi dẫn Thượng Khanh trưởng lão đến Thiên Đại Các để tham khảo thêm “Thiền Địa Tàng Kiếm Phả”.
Nói xong thì phát tay áo đi, các trưởng lão kiếm chủ khác cũng đi theo và giải tán.
Sau khi đại sảnh trở nên yên tĩnh, Cơ Huyền Nhật cười nói:"Lý trưởng lão, chúng ta gặp nhau đã lâu như vậy, vẫn chưa có cơ hội chính thức chào hỏi, tại hạ là Cơ Huyền Nhật, nếu như Lý trưởng lão không chê thì cứ gọi ta là Huyền Nhật.
"Tuy lời nói của hắn có vẻ khiêm nhường, phong thái cũng rất ôn hòa nhưng cũng không giấu được sự kiêu của một thiên tử, giống như mặt trời chiếu sáng khắp thiên hạ, lúc nào cũng ở trên cao.
“Được!”Trước đó không lâu Lý Thanh Sơn suýt chút nữa đã giết chết một thái tử của Đại Hạ, sao hắn có thể để tâm đến một tên “thái tử Thanh Châu” được cơ chứ.
"Vậy ta cũng không khách khí nữa, ta sẽ gọi ngươi là Thanh Sơn, nói đến kiếm của chúng ta thì cũng có chút liên quan!""Thật sao? Có liên quan gì?"Lý Thanh Sơn hỏi.