Kim Phú Quý nghi ngờ vào những gì mình vừa nghe thấy, ấn tượng của hắn đối với Lý Thanh Sơn vẫn còn dừng lại ở vài thập niên trước.
Hắn còn nhớ như in cảnh tượng cũng vì Tự Khánh mà Bất Nộ Tăng phải chạy vạn dặm từ Thiên Long Thiền đến cứu viện Lý Thanh Sơn.
"Tiểu tử kia vô cùng hung ác, hắn không tới dạy dỗ mấy lão già như chúng ta là may lắm rồi, ta nào dám dạy dỗ hắn chứ!"Trong giọng nói Nhạc Vũ Dương tràn ngập sự oán hận, cũng xen lẫn chút xúc động.
"Hai vị đại thúc đang nói thầm thì gì vậy?"Cố Nhạn Ảnh đi tới hỏi.
"Nói chúng ta già rồi, bộ đồ này của ta đáng ra phải để ngươi mặc từ lâu rồi mới đúng.
"Kim Phú Quý cười nói.
"Thật ra, ta không thích màu vàng.
"Cố Nhạn Ảnh vừa nói, nàng đưa mắt nhìn về phía Hoa Thừa Tán.
Nàng cảm thấy hắn đã thay đổi rất nhiều, không hề giống với "Tiểu Hoa" trong trí nhớ của nàng nữa rồi.
Mà sự xuất hiện của hắn ở nơi đây cũng có chút kỳ quái.
Hoa Thừa Tán như nhận thấy có người nhìn mình, hắn quay đầu lại cười mỉm xem như chào nàng.
Cố Nhạn Ảnh cũng gật đầu mỉm cười chào lại, nhưng trong lòng nàng lại cảm thấy lạ lẫm và xa cách.
Nàng suy nghĩ một chút cuối cùng cũng không đi qua đó, bởi vì đối với hắn mà nói đây chưa chắc đã là chuyện xấu.
Đúng lúc này, Cung Huyền Nhật đột nhiên đi về phía Huyền Âm Tông chủ và U Phi.
Hành động liều lĩnh này của hắn đã thu hút mọi sự chú ý trong đại điện, ai nấy đều vội vàng nhìn qua.
Có ai không biết hận thù giữa hai đại tông môn này chứ.
Mặc dù Cung Huyền Nhật là thái tử Thanh Châu, nhưng hắn đang đeo kiếm trên lưng.
"Huyền Nhật bái kiến U Phi nương nương và tông chủ đại nhân.
Nhiều năm không gặp, phong thái của tông chủ vẫn hùng dũng như xưa.
"Cung Huyền Nhật vừa nói vừa nở một nụ cười ấm áp, cứ như trước mặt hắn không phải là kẻ địch của Tàng Kiếm Cung mà là hai vị trưởng bối của nhà mình.
"Thái tử điện hạ thì ngày càng tiến bộ.
"Huyền Âm Tông chủ khẽ vuốt cằm, hắn miễn cưỡng nở một nụ cười, nhưng không biết sao lại có chút u ám.
"Thái tử, không phải trước đây không lâu chúng ta vừa gặp nhau sao, chẳng phải ngươi còn định giết ta đấy ư?"U Phi vuốt ve con mèo nhỏ trong ngực rồi nhìn về phía Cung Huyền Nhật với vẻ mặt chê bai chán ghét.
Những gì nàng nói khiến bầu không khí của Đại Hùng bảo điện vô cùng cứng nhắc.
Sở Liệt Vương đang trò chuyện với Vô Úy Tăng, hắn nghe thấy câu này thì không khỏi nhíu mày.
Cơ Huyền Nhật nghe vậy thì càng thêm khiêm tốn:"U Phi nương nương hiểu lầm rồi, Huyền Nhật không hề có ý đó.
Ta.
""Cách ta xa ra một chút, ta vừa thấy gương mặt đó của ngươi là lại buồn nôn.
"U Phi dứt khoát nhắm hai mắt lại.
Thật ra nàng nói vậy không chỉ vì làm nhục Cung Huyền Nhật, mà còn vì gương mặt này, cái tên này đều để nàng nhớ tới nữ nhi đã mất của mình.
Nụ cười trên gương mặt Cung Huyền Nhật có hơi cứng lại, hắn vốn định tới đây để thể hiện sự rộng lượng ung dung của Sở Vương tương lai.
Nào ngờ U Phi không hề nể mặt hắn dù chỉ một chút, thậm chí còn không thèm nể mặt Sở Liệt Vương.
Cung Huyền Nhật nghĩ thầm:"Đúng là một nữ nhân điên!""Tiện nhân, đừng rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.
"Minh Phi đặt tay lên chuôi kiếm, nàng quát:"Huyền Nhật, ngươi để ý tới tên tiện nhân này làm gì, còn không mau tới đây!"U Phi đáp:"Không hổ là mẹ con, đều khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
""A Di Đà Phật!"Vô Úy Tăng cất cao giọng đọc phật hiệu, giọng nói hắn chấn động đại điện.
Thấy tình hình này chỉ đành ra mặt hòa giải:"Nơi Phật Môn thanh tịnh, hai vị Vương Phi có thể nể mặt lão tăng, tạm thời buông bỏ ân oán, chung sống hòa bình một khoảng thời gian không?"Khắp Thanh Châu, hay thậm chí là cả thiên hạ này, không ai là không nể mặt Vô Úy Tăng.
Nhưng trùng hợp nơi đây lại có hai người không nể mặt hắn, hơn nữa còn là hai nữ nhân đang trong trạng thái vô cùng giận dữ.
Minh Phi nở một nụ cười lạnh lùng rồi nói tiếp, nàng bỏ ngoài tai những gì Vô Úy Tăng nói:"Có tiện nhân nào đó mất con, thấy mẫu tử chúng ta đồng lòng nên đương nhiên sẽ cảm thấy ghen tỵ!"Vô Úy Tăng thấy vậy thì cũng chỉ thở dài, hắn có thể làm gì được, không nể mặt thì không nể mặt thôi.
"Ngươi.
"U Phi mở to hai mắt, sắc mặt nàng càng trở nên tái nhợt.
Đây là nỗi đau lớn nhất đời này của nàng.
U Phi oán hận mà nói:"Ta chắc chắn sẽ giết ngươi, giết sạch người của Tàng Kiếm Cung.
"Vô Úy Tăng và Bất Nộ Tăng nhìn nhau rồi cười trừ, vốn bọn họ còn định sau khi khánh điển kết thúc sẽ cùng nhau thương nghị chuyện đối phó Phi Thiên Hoàng Vương.
Bây giờ xem tình hình này, thậm chí còn chưa chắc có thể thuận lợi tổ chức khánh điển hay không.
Trong lòng không khỏi thầm trách vị Huyền Nhật thái tử này không biết chọn thời điểm.
"Ngậm miệng cả cho ta.
"Sở Liệt Vương giận tím mặt mà quát lên, khí thế hừng hực phóng lên tới tận trời, gió lốc bắt đầu xuất hiện trong đại điện.
Sở Vương giận dữ, Thanh Châu chấn động.
Cho dù đại tu sĩ cũng thấy kinh hãi, nhưng cuối cùng vẫn không làm được gì.