Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1714 - Chương 1725: E Là Không Phải Bồ Tát Gì

Chương 1725: E Là Không Phải Bồ Tát Gì

Có một âm thanh leng keng vang tên từ phía sau Đại Hùng Bảo Điện.

Thất Bảo Tăng Vương nắm chặt cây thiền trượng trong tay, hắn không kìm được sự kích động, chiếc nhẫn vàng rung lên một hồi.

Hắn đến đây để mang để ban ý chỉ sắc phong Tiểu An làm Tăng Vương, đồng thời còn định thuyết phục Tiểu An, nhưng Tiểu An lại ra ngoài nhận người thân nên mời hắn chờ ở đây.

Không ngờ lại nghe được một bí mật kinh thiên động địa như vậy, hắn đã bị người điều khiển ba mươi ba món Phật bảo như Tiểu An đánh bại, dường như hơn ai hết hắn chắc chắn sẽ tin vào lời của nàng, trong lòng không ngừng lặp đi lặp lại mấy câu:“Thì ra là vậy! Thì ra là vậy! Ta phải bẩm báo với Quốc Sư, nhất định phát khiến nàng đến Linh Quốc Tự, nhất định phải khiến nàng đến Linh Quốc Tự!""A di đà phật, đức phật từ bi!"Tứ đại Kim Cương đều chắp tay trước ngực, thấp giọng niệm phật hiệu, cúi đầu hướng về phái Tiểu An, không phải đang cúi đầu trước nàng mà là vị Bồ Tát đang thấp thoáng phía sau nàng.

Ngay lập tức, Đại Hùng Bảo Điện được bao phủ trong một bầu không khí tôn giáo huyền bí và trang nghiêm.

Các tu sĩ thất thần nhìn nhau, vì họ không phải là Phật tử nên khó mà hiểu được tâm trạng này.

Nếu như Tiểu An thật sự là truyền nhân của một vị Bồ Tát nào đó, thì đối với các để tự Phật môn trong thiên hạ, nàng giống như một vị cứu tinh giáng thế.

"Thì ra là như vậy, hơn nữa chỉ có như vậy mới có thể giải thích được tốc độ tu luyện thần tốc và sức mạnh đến kinh người của bọn họ, nhưng e là không phải Bồ Tát gì cả?”Cố Nhạn Ảnh nghĩ thầm trong lòng, nàng đã từng nhìn thấy cơ thể yêu ma của Lý Thanh Sơn và dáng vẻ của Tiểu An, thật khó để tin rằng đó là từ một vị Bồ Tát tạo ra.

Trong bầu không khí này, Minh Phi nương nương không có cách nào để dây dưa về vấn đề này thêm nữa nữa, nàng chất vấn:"Ừm, cho dù lời ngươi nói là thật, tại sao đến bây giờ ngươi mới tiết lộ thân phận? Ta nhớ nhiều năm trước, ngươi là đệ tử của Thiên Long Thiền mà!”"Ta bị người khác hãm hại, linh hồn bị tổn thương, ký ức cũng phần nào chịu tổn hại, lúc đầu còn không thể nói chuyện! Cho dù có một ít mảnh vỡ ký ức cũng không dám xác nhận, mãi đến sau này mới phục hồi lại được ký ức, phải để mẫu hậu chờ lâu rồi.

”Tiểu An áy náy nói.

"Là ai hãm hại ngươi? Có phải là ả đàn bà này không?"U Phi chỉ tay vào Minh Phi rồi nói.

Tiểu An nhìn thật sâu và đôi mắt Minh Phi, đôi mắt biến đổi khôn lường của nàng khiến Minh Phi có chút sợ hãi, nhưng ánh mắt đó không nhìn vào người đối diện mà chỉ nhìn vào hư không mà thôi.

Sở Liệt Vương nhíu mày, nếu Huyền Nguyệt thật sự xác nhận Minh Phi là hung thủ thì vấn đề này sẽ trở nên rất nghiêm trọng.

Tiểu An nhẹ nhàng lắc đầu:"Ta cũng không rõ lắm, dù sao lúc đó ta còn nhỏ.

Dù gì việc này cũng không quan trọng, không phải điều quan trọng nhất là ra đã trở về sao?"“Ừm, ngươi nói đúng.

”Mặc dù mối thù với Minh Phi trong lòng U Phi vẫn còn và rất khó để khỏa lấp, nhưng bây giờ nàng không muốn truy cứu nữa, vì làm như vậy sẽ phá hỏng sự vui vẻ khi hai mẹ con nhận ra nhau.

“Cho dù hung thủ là ai thì ta cũng sẽ khiến hắn phải trả giá!”Sở Liệt Vương thở phào nhẹ nhõm, và bỗng nhiên thay đổi thái độ và thừa nhận thân phận của Tiểu An, mặc dù không có không có cảm giác thân thuộc như gặp lại người thân, nhưng hắn cũng nghĩ rằng nàng không có lý do gì để phải giả mạo con gái của hắn.

"Đa tạ phụ vương.

"Tiểu An hành lễ, nàng quay đầu lại nói với cung chủ Tàng Kiếm Cung:“Cung chủ có thể lấy Giải Trĩ Giác ra để để xem những lời ta nói có phải nói dối không?”Chỉ trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người cung chủ của Tàng Kiếm Cung, nhưng chỉ nhìn thấy sắc mặt của hắn hơi trầm xuống, lộ ra cánh tay phải ở sau lưng đang cầm một cái sừng uốn cong sắc nhọn.

Khi Tiểu An xuất hiện, cung chủ của Tàng Kiếm Cung liền lặng lẽ lấy Giải Trĩ Giác ra, nhưng không ngờ lại bị nàng phát hiện ra, để đoán ra được không chỉ dựa vào tu vị mạnh mẽ mà còn phải nhờ vào sự phán đoán nhạy bén, hắn cũng phần nào cảm thấy rằng đối thủ trước mặt mạnh hơn những gì hắn tưởng tượng.

Hầu hết các đại tu sẽ có mặt ở đó đều biết được công dụng thần kỳ của Giải Trĩ Giác, điều này càng chứng minh những lời của Tiểu An nói là thật.

Mặc dù ban đâu còn có chút nghi ngờ nhưng bây giờ đã hoàn toàn được gỡ bỏ.

"Đúng là hậu sinh khả úy, đây mới thật sự là niềm kiêu hãnh của trời đất.

!"Kim Phú Quý cảm thán, Huyền Nguyệt công chúa là Nhất Ý Tăng Vương, lại còn là truyền nhân của Bồ Tát, ba thân phận này cộng lại rõ ràng sẽ khiến cho vị thái tử Thanh Châu Cơ Huyền Nhật kia bị lu mờ.

Có thể thấy, sự tồn tại của nàng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tình hình chung của toàn thiên hạ.

“A di đà phật, chúc mừng Sở Vương bệ hạ, chúc mừng U Phi nương nương vì cả nhà đã được đoàn tụ, hơn nữa còn tìm lại được viên minh châu đã thất lạc bây lâu.

”Vô Úy Tăng cười nói.

"Nhiều năm qua, cũng nhờ có Thiên Long Thiền chiếu cố con gái của ta, bổn vương vô cùng cảm kích, suýt chút nữa thì quên mất, vẫn phải chúc mừng Thiên Long Thiền có thêm một vị Tăng Vương.

”Sở Liệt Vương cũng lộ ra nụ cười vui sướng, đây chính là cảm xúc thận sự trong lòng hắn.

Bình Luận (0)
Comment