Đối phó với Lý Thanh Sơn vốn là một nước cờ hắn tùy tiện ra tay, không đạt được mục đích thì chuẩn bị tiện tay trừ khử nhưng lại không ngờ quân cờ này nháy mắt lật tung bàn cờ, gần như muốn cắn trả lại người chơi cờ là hắn.
Mà tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ, nếu hôm nay hai “người” này không bỏ mạng trên núi Đại Phật thì thiên hạ Cửu Châu này còn ai có thể khống chế được họ?Lý Thanh Sơn nhất thời cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng, không phải bởi vì thế tiến công của Bát Bộ Thiên Long và hai vị đại Tăng Vương bị ngăn trở, mà là bàn tay phật màu vàng trên đỉnh đầu đột nhiên chuyển đổi mục tiêu quay sang đánh về phía Tiểu An.
Mắt phật mở ra một ít, ngưng mắt nhìn nàng.
Tiểu An cũng không hề cứng rắn ngăn cản, nàng nhẹ nhàng phất cờ Huyết Hải, bao phủ Đại Phật màu vàng vào bên trong.
Cờ Huyết Hải vốn tự hình thành không gian, hơn nữa cũng không giống như Tu La Trường chuyên dùng để thu phục và bắt giữ, công kích của cờ Huyết Hải hiển nhiên không thể hiện ra được uy lực chân chính của nó.
Tăng Vương rống giận:“Nhất Ý, cái tên kẻ thù của Phật này!”Chẳng biết từ lúc nào, Tăng Vương Thất Bảo đã đi vào trong bảo điện Đại Hùng, khuôn mặt hắn tức giận nhìn Tiểu An, Đa Bảo Như Lai như ẩn như hiện sau lưng, tay cầm bảy món Phật bảo tỏa ra ánh sáng cầu vồng, bảo tướng trang nghiêm.
Hắn vốn còn nghĩ xem nên đưa Tiểu An trở về Linh Quốc tự ở Long Châu nhưng lại không ngờ chuyện lại thay đổi như vậy.
Cho dù Tiểu An giết chết Cơ Huyền Nhật, đứng ở bên cạnh Lý Thanh Sơn thì trong lòng hắn vẫn còn lại một tia hy vọng, hoặc là nói là ảo tưởng, bên trong ảo tưởng có nội tình gì đó.
Ấn tượng của hắn đối với Tiểu An thật sự quá tốt rồi, cho đến khi ba mươi ba viên tràng hạt đánh bại hắn, hóa thành ba mươi ba con khô cốt ma, ảo tưởng này mới hoàn toàn sụp đổ.
Sự tức giận khi bị lừa gạt, bị lừa dối đột nhiên xông lên đầu, không thể kiềm chế được.
“Kẻ thù của Phật?”Trong lòng Tiểu An nổi lên gợn sóng, hắn có chút không đồng ý với chuyện đương nhiên này.
“Danh xưng này cũng không tệ.
”Lý Thanh Sơn cười nói.
Bốn chữ “kẻ thù của Phật” ý trên mặt chữ chính là kẻ thù của Phật môn nhưng không phải ai cũng có tư cách làm.
Cho dù là Phi Thiên Hoàng Vương không đội trời chung với Thiên Long thiền giết hàng vạn người cũng chưa chắc có được tư cách này, chứ đừng nói là yêu ma quỷ quái tầm thường.
Nhưng mà “Chu Nhan Bạch Cốt Đạo” mà nàng thi triển ra lại có thể khiến cho tất cả các cao tăng Phật môn hiện ra hai chữ này.
Nguyên tắc chung của nó chính là phỉ báng Phật pháp, thề nguyện giết thần Phật.
Tu hành 15 trọng chính vì để cho cái danh hiệu “kẻ thù của Phật” này danh xứng với thực, cho đến khi hóa thân thành Bồ Tát Bạch Cốt.
Tăng Vương Thất Bảo trong lòng tức giận, không nói thêm lời nào.
Hai tay hắn vẽ thành vòng tròn, dùng sức đẩy về phía trước:“Thất Bảo hàng ma!”Bảy món Phật bảo kéo theo bảy màu sắc tấn công về phía Tiểu An.
Lần này, trong tay Tiểu An không có ba mươi ba viên tràng hạt để có thể ngăn cản, cờ Huyết Hải cũng đang lắc lư.
Nó vây khốn được Đại Phật này trong một chốc cũng đã đến cực hạn rồi, mà Tăng Vương Thất Bảo dùng toàn bộ tinh thần để phòng ngự sẽ không bị kiếm Thí Phật dễ dàng chém trúng.
Khuôn mặt nàng đột nhiên trở nên nghiêm túc, uy nghiêm bất khả xâm phạm, nhẹ giọng nói:"Luật tứ phân? Giới hành.
"Cả người Tăng Vương Thất Bảo chấn động, không thể động dậy được, kinh hãi nói:“Đại luật sư!”Đây cũng không phải là “luật sư” thưa kiện mà là tôn xưng của đệ tử Phật môn với đại tu sĩ luật tông.
Luật tông nắm giữ luật pháp truyền thừa của Phật môn, ở trong Phật môn cực kỳ uy nghiêm, thậm chí có thể trừng phạt đệ tử của các chùa miếu tông môn khác.
Nhưng vì giới luật vô cùng nghiêm khắc, tu hành quá khó khăn, những đệ tử phật môn bình thường cũng không thể chịu đựng được cho nên số lượng đệ tử vô cùng ít ỏi, đại luật sư lại càng hiếm có.
Hắn tuyệt đối không ngờ rằng "kẻ thù của Phật" trước mặt mình lại là một vị đại luật sư! Hắn vừa cố gắng giãy giụa vừa tiếp tục phát động bảy món Phật bảo.
“Đại sư Thất Bảo, nghênh đón Phật của ngươi!”Tiểu An vung cờ Huyết Hải lên.
"Cái gì!"Tăng Vương Thất Bảo mở to hai mắt, chỉ thấy một pho tượng Đại Phật cả người đẫm máu giống như một tòa núi khổng lồ màu vàng đang đập về phía mình.
Bảy món Phật bảo đụng lên người Đại Phật đều bị đẩy ra ngoài, núi San Hô trực tiếp bị đập nát bấy.
Hắn cũng không kịp đau lòng vì hắn phát hiện bản thân vẫn không thể động đậy được.
Công pháp Phật môn chính đại trang nghiêm, không bị ngoại tà xâm nhập.
Tăng Vương Thất Bảo tu hành “Thất Bảo Pháp Hoa Kinh” ý niệm vô cùng mạnh mẽ, vốn dĩ không hề sợ loại chú pháp luật lệ “Định thân chú” như này.
Nhưng nếu có thứ gì có thể khắc chế công pháp của Phật môn thì đó chính là vô số giới luật của luật tông, giới luật duy trì pháp lệnh của Phật môn, vốn là nhằm vào các đệ tử Phật giáo.