Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1737 - Chương 1748: Kẻ Thù Của Phật Giáo

Chương 1748: Kẻ Thù Của Phật Giáo

Nếu triệu tập tất cả Khô Cốt Ma để tạo thành thế trận Cô Cốt Ma trấn áp Đạo Phật, thì sẽ có cơ hội tấn công, nhưng nàng lại không làm như vậy.

Vì ngoại trừ năm viên tràng hạt trong tay, thì hai mươi mốt con Co Cốt Ma đều rải rác ở bên ngoài.

Dưới ánh mắt khiếp sợ của một nhóm tăng lữ, một đầu Khô Cốt Ma hung tợn leo lên lầu chuông một cách khó khăn, cơ thể nó run lẩy bẩy dưới sự gột rửa của Phạm Âm, khớp xương có thể bị gãy ra bất cứ lúc nào, tiếng cười khanh khách đã bị lấn át.

Cuối cùng nó đã trèo lên đến đỉnh, dùng móng vuốt cào vào chiếc chuông đang rung chuyển để tạo ra âm thanh, Phạm Âm hùng tráng trở nên yếu ớt hơn, cũng không để ý đến nhóm tăng lữ đang đánh về phía lầu chuông.

Tình huống này cũng xảy ta ở cả mọi nơi của núi Đại Phật, Khô Cốt Ma lao từ trái sáng phải, như đang tiến vào vùng đất không người, chúng đập nát vô số cái chuông, mà đây chính là nền móng của “Phạm Âm Tinh Thế Trận.

”Bát Bộ Chúng Sinh đều bị tiêu diệt, hai vị Đại Tăng Vương hơi thở thoi thóp rơi xuống núi Đại Phật, bây giờ ở trong Thiên Long Thiền Viện không ai có thể ngăn cản được bọn chúng, Phạm Âm hùng mạnh đã dần dần lắng xuống, đảm bảo rằng Lý Thanh Sơn sẽ không còn bị trấn áp.

"Bây giờ, cuối cùng ta cũng có thể đi đến một nơi.

"Nơi mà từ lần đầu tiên nàng bước chân vào Thiên Long Thiền Viện đã muốn đi.

Bùm! Lại là một đầu Khô Cốt Ma bị đập tan nát.

Nàng không quay đầu lại nhìn mà chỉ hướng về phía trên núi Đại Phật, lúc nàng đang định bay đi thì có hai bóng người dừng lại trước mặt.

“Kẻ thù của phật giáo!”Vô Úy Tăng và Thất Bảo Tăng Vương dùng ánh mắt đầy tức giận nhìn Tiểu An, tuy răng có chút bối rối, nhưng vẫn trần đầy sự kiên định, một người thi triển Kim Cương Hóa Thân, một người thôi thúc năm món Phật bảo.

Phía trước có hai bị đại Tăng Vương chặn đường, phía sau thì một Đại Phật tiến đến, chỉ một chiêu đã dồn nàng đến bước đường cùng, nhưng nàng vẫn cười nói:“Ta chờ các ngươi rất lâu rồi.

”Tiểu An không quay đầu lại mà vung Huyết Hải Phiến, khiến cho Đại Phật bị cuốn vào trong, lại phất tay một lần nữa:“Tứ Phân Luật? Giới Hàng!”Vẻ mặt tức giận của hai vị đại Tăng Vương bỗng cứng đờ, không thể động đậy, một cảnh quen thuộc lần nữa hiện ra trước mắt.

Bùm bùm!Ánh sáng còn sót lại chiếu rọi lẫn nhau, cách đó không xa.

Ầm ầm, Đại Phật đâm đầu vào sườn núi, khiến núi nứt một khe dài.

Tiểu An cười một tiếng, Huyết Hải Phiến bị rách một lỗ, màu máu nhạt đi rất nhiều, nàng thu hồi lại lá cờ rồi bay về tháp lâm của Thiên Long Thiền Viện.

Những toàn bảo thấp san sát từ cao đến thấp, cũ đến mới, ở đây cất giữ di vật của những cao tăng lỗi lạc của các triều đại trước đây để lại, đây không phải là xương cốt chưa được hỏa táng, mà là sức mạnh ngưng tụ chân chính, để tạo thành xá lợi cần phải có tu vi của hai lần Thiên Kiếp.

Những xã lợi này chính là tài nguyên tốt nhất của “Tu Nhạn Bạch Cốt Hỏa”!Tiểu An chắp tay, nhắm mắt lại mặc niệm:“Chư vị tiền bối, ta mượn xá lợi của các ngươi.

”“Cung chủ tâm cơ như vậy, không giống hành vi của kiếm tu chút nào!”Trong Đại Hùng bảo điện đã biến thành đống đổ nát, trong mắt Cố Nhạn Ảnh có những ánh kiếm xẹt qua, chỉ thấy nàng nhìn chằm chằm cung chủ Tàng Kiếm cung thật sâu.

Địa Ngục Nhiệt Phong là tuyệt học của nàng, nhưng cũng không phải phương thức chiến đấu mà nàng am hiểu nhất.

Nếu bàn về căn cơ tu vi thì lại càng không thể cố ép sánh với vị đại kiếm tu này.

Nếu như bình thường thì vùng lĩnh vực này của nàng đã bị công phá từ lâu, cho dù bị một chiêu kiếm chém phá thì nàng cũng không thấy kỳ lạ.

Tuy nhiên, dù thế tiến công của cung chủ Tàng Kiếm cung mãnh liệt nhưng lại thi triển kiếm quyết bình thường nhất trong Tàng Kiếm cung, thậm chí rõ ràng lúc nãy vùng lĩnh vực này của nàng đã sắp sụp đổ, thế mà kiếm thế của cung chủ Tàng Kiếm cung cũng yếu theo, để nàng có thể tiếp tục chống đỡ.

Mà khi Đại Hùng bảo điện bị hủy thì nàng cũng thử đẩy lùi ánh kiếm, định dẫn Hoa Thừa Tán rời đi thì ánh kiếm kia bỗng trở nên huy hoàng lừng lẫy, không cho nàng bất cứ cơ hội nào.

Vậy thì quá rõ ràng rồi, có vẻ cung chủ Tàng Kiếm cung cố tình nương tay, đến bây giờ mới ngăn cản.

Trái ngược với kẻ thù không đội trời chung của hắn là Lý Thanh Sơn, cung chủ Tàng Kiếm cung cứ ung dung coi mình ở ngoài chiến trường, không cần đối mặt với lưỡi đao ác liệt và thần thông khủng bố kia.

Hơn nữa hắn còn lợi dụng Hoa Thừa Tán để khiến Lý Thanh Sơn phải dây dưa ở đây, bằng không Lý Thanh Sơn chỉ cần một ý nghĩ là có thể phá không mà đi, ai giữ tên đó được.

“Ngươi thì biết cái gì gọi là kiếm đạo?”Cung chủ Tàng Kiếm cung lạnh lùng nói, hình như cái chết của Minh Phi và Cơ Huyền Nhật không tạo nên bao nhiêu ảnh hưởng đối với hắn.

Bình Luận (0)
Comment