Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1738 - Chương 1749: Mấu Chốt Của Mọi Chuyện“Thế Nhân Đều Cho Rằng Tàng Kiếm Cung Kiên Định Quyết Đoán, Huyền Âm Tông Thủ Đoạn Đầy Mình, Xem Ra Ngay Cả Ta Cũng Bị Hành Vi Giả Tạo Nhiễu Loạn.

Chương 1749: Mấu Chốt Của Mọi Chuyện“Thế nhân đều cho rằng Tàng Kiếm cung kiên định quyết đoán, Huyền Âm tông thủ đoạn đầy mình, xem ra ngay cả ta cũng bị hành vi giả tạo nhiễu loạn.

”Cố Nhạn Ảnh nhướng mày, không khỏi cảm khái.

Kiếm tu khiến lòng người và kiếm hợp làm một, bất kể là kiếm ý thế nào thì cũng thường có một phần lạnh lùng lý tính, bởi vì đó là bản chất của kiếm.

Mà quỷ tu cũng khó tránh khỏi việc tâm thần bị ảnh hưởng do khống chế chúng quỷ, nhiều lúc lại hơi cảm xúc hóa hơn.

U Phi và Minh Phi chính là sự đối chiếu rõ ràng, giữa một âm một dương này cũng có sự khác biệt như giữa nam và nữ.

Sự tàn nhẫn của nữ nhân ở trong cung đình được thể hiện một cách nhuần nhuyễn, nhưng chẳng qua cũng chỉ là biến tình địch thành người lợn mà thôi.

Nhưng sự tàn nhẫn của nam nhân lại là làm thiên hạ loạn lạc, người chết đầy đồng.

Không những họ không hổ thẹn mà còn có thể tự hào nói rằng “đại trượng phu phải như thế”.

- Giải thích "biến tình địch thành người lợn" là chém đứt tứ chi, móc mắt, dùng đồng rót vào lỗ tai để làm điếc, dùng thuốc độc đổ vào họng, sau đó cắt lưỡi.

Hết giải thích.

“Ta đã nói từ lâu, đám người Tàng Kiếm cung đều đáng chết, người này lại càng đáng chết nhất!”Một giọng nói xa xăm vang lên, U Phi cầm Vạn Quỷ phiên trong tay, lạnh lùng nhìn chăm chú cung chủ Tàng Kiếm cung.

Uy lực của Phạn Âm Tịnh Thế trận được Tiểu An làm giảm đi nhiều, cho nên áp chế mà nàng phải chịu đựng cũng chợt nhẹ hơn rất nhiều.

“U Phi đại nhân đúng là dự đoán như thần!”Cố Nhạn Ảnh nở nụ cười, lúc trước cũng có rất nhiều người giật nảy cả mình vì nàng - vị khách đến từ Long Châu - lại không chọn cùng phe với Minh Phi.

Dù sao bất kể là về tính nết danh dự hay chức trách của Ưng Lang vệ thì Tàng Kiếm cung cũng đều phù hợp hơn.

“Nhạn Ảnh, đổi xưng hô đi! Ta không còn là vương phi nữa rồi.

”U Phi vung Vạn Quỷ phiên, tiếng vạn quỷ gào khóc lập tức vang lên, sau đó nàng lại triệu hồi mấy con quỷ vương, cùng nhau nhào về phía cung chủ Tàng Kiếm cung.

Mặc dù nàng lo lắng cho sự an toàn của Huyền Nguyệt nhưng cũng tự mình biết mình, cho dù có qua đó giúp đỡ thì cũng không thể lay chuyển được vị đại Phật này, e rằng mấy con quỷ vương còn chẳng tới gần được.

Hiển nhiên U Phi nhìn ra được rằng nếu Lý Thanh Sơn không lùi thì Huyền Nguyệt cũng không lùi, mà cái tên Lý Thanh Sơn kia thì chắc chắn phải cứu được bằng hữu của hắn, thậm chí là giết chết cung chủ Tàng Kiếm cung, cho nên mấu chốt của mọi chuyện đều ở chỗ này.

Trên người cung chủ Tàng Kiếm cung đột nhiên bắn ra ánh kiếm óng ánh, tựa như một ngôi sao rơi xuống đỉnh Đại Phật sơn, không chỉ nghiền nát tiếng gào khóc của vạn quỷ, mà ngay cả mấy con quỷ vương cũng dồn dập lùi về sau, không dám tới gần.

“Quả nhiên! Ngày sau còn dài, tỷ tỷ đừng hành động theo cảm tính, còn nhiều thời gian.

”Cố Nhạn Ảnh cảm thấy áp lực nhẹ đi, quay đầu nói:“Tông chủ không đến giúp đỡ sao?”Tông chủ Huyền Âm tông đứng chắp tay, đứng xa xa ở sườn núi.

Cự nhân của ma đạo Thanh Châu này tập trung theo dõi toàn bộ cuộc chiến đấu, nhưng cũng không làm theo mệnh lệnh diệt trừ Lý Thanh Sơn của Sở vương, cũng không đi đối phó với kẻ địch lâu năm là cung chủ Tàng Kiếm cung, thái độ có vẻ hết sức mờ ám, không biết có ý định gì.

Nếu như hắn chịu ra tay thì cũng đủ để ngăn chặn cung chủ Tàng Kiếm cung.

“Cố đạo hữu, ta là thượng khanh của vương phủ, Huyền Nguyệt lại là tông chủ tương lai của Huyền Âm tông ta, cho nên tình thế của ta cũng khó xử như Vô Úy đại sư vậy!”Tông chủ Huyền Âm tông cười nói, lộ ra hàm răng trắng tinh, nhưng trông chẳng có chút khó xử nào.

Đúng vào lúc này, Lý Thanh Sơn nuốt nguyên anh của Chu Phu Tử vào trong bụng, thở hắt một hơi đầy tức giận, sau đó bạch quang gào thét mà xuống.

“He he, lại một người nữa chết rồi, đáng tiếc đáng tiếc, nếu như luyện nguyên anh của đại tu sĩ kia thành quỷ nô thì chắc chắn sẽ dùng rất tốt.

”Tông chủ Huyền Âm tông nói.

Lời nói của Cố Nhạn Ảnh khiến trong lòng U Phi hơi lay động.

Nàng ngửa đầu nhìn về phía bóng dáng Sở Liệt vương trong bạch quang gào thét.

Hiện tại con tiện nhân Minh Phi kia đã chết, Huyền Nhật thái tử cũng ngã ngựa theo.

Tàng Kiếm cung và Thiên Long thiền viện đều suy yếu, trong tam đại tông môn Thanh Châu chỉ còn mỗi Huyền Âm tông vẫn còn hùng mạnh, mà Huyền Nguyệt lại có thực lực như vậy, chắc chắn trở thành người tốt nhất để kể thừa vị trí Sở vương.

Hắn luôn bất chợt không nhịn được cơn giận, nhưng chỉ cần sống sót qua trận chiến này thì nàng sẽ từ từ khuyên bảo, chưa chắc không thể chuyển biến tốt, nói không chừng còn ôn chuyện tình nghĩa lần nữa.

Đại Hùng bảo điện bị bao phủ trong một mảnh bạch quang.

“Ngũ Hành Điên Đảo, Chư Giới Mê Ly!”Sở Liệt vương vung tay áo lớn lên, đẩy ngũ mang tinh trước mặt về phía trước, đột nhiên chúng biến lớn lên gấp mười rồi gấp trăm lần, xoay tròn trên bầu trời Đại Phật sơn, khiến cho cảnh tượng giữa trời đất vặn vẹo, không biết uy lực lớn hơn bao nhiêu lần so với một chưởng vội vàng lúc nãy.

Bình Luận (0)
Comment