Lý Thanh Sơn như rơi vào trong cái gương biến dạng không ngừng thay đổi hình dáng, khi thi thân thể tứ chi bị kéo dài, khi thì bị co ngắn, tất cả mọi thứ trước mắt đều biến thành hình dạng lạ lùng, chỉ có bóng người Sở Liệt vương không ngừng biến lớn, không khác nào một vị thần linh đầu đội trời chân đạp đất, quan sát hắn một cách lạnh lùng và uy nghiêm.
Bỗng Sở Liệt vương lật tay trái một cái, một chiếc ấn vàng lập tức đè xuống, trên đó có khắc bốn chữ “Sở Vương Chi Ấn” vừa to vừa sâu!Trong phút chốc, Lý Thanh Sơn cảm thấy như lại đặt mình dưới đại Phật chưởng.
Khi ấn vàng đè xuống thì tai hắn cũng nghe thấy tiếng của hàng tỉ lê dân, có tiếng rao hàng trên phố phường, tiếng tụng kinh, có tiếng khóc của hài tử, bao gồm tất cả mọi âm thanh của thế gian, không có bất kỳ ý nghĩa gì, chỉ tụ họp lại một chỗ như núi hét biển gầm, che trời ngợp đất.
“Nhận lấy cái chết đi!”“Thủ đoạn của đạo hữu thật cao cường!”Lý Thanh Sơn khen một câu, chỉ một chiêu này cũng đủ để sánh với Long Vương Mặc Hải.
Nếu là đại tu sĩ bình thường thì đành ngoan ngoãn bị nện thành thịt vụn.
Ngay cả một câu khen ngợi của hắn cũng bị vặn vẹo đảo điên, trở nên vô cùng quái dị.
Chỉ thấy thân hình Lý Thanh Sơn lớn lên theo gió, mười trượng rồi lại trăm trượng, ước chừng đạt đến hơn bảy trăm trượng, hóa thành thân thể thần ma, đôi gót sắt nện ầm ầm xuống đất, đạp trên đỉnh Đại Phật sơn, song chưởng thì vỗ lên phía trên.
Ầm!Gót sắt lún sâu, vô số vết nứt lan tràn trên núi, nếu không phải được thẩm thấu Phật quang cả vạn năm thì chẳng mấy mà đổ nát ầm ầm.
“Chỉ dựa vào loại thủ đoạn này thì vẫn chưa giết được ta!”Tiếng cười của Lý Thanh Sơn cuồn cuộn như tiếng sấm, song chưởng chặn lại Sở Vương Ấn, sức mạnh tràn vào thân thể cuồn cuộn không ngừng, càng khiến thế giới điên đảo mê ly kia khôi phục bình thường.
Mọi người đều ngửa đầu lên nhìn, cảnh tượng này đều khắc sâu vào trong đầu của họ, khó mà quên được.
Ầm ầm ầm!Một tảng đá lớn lăn xuống từ trên đỉnh ngọn núi, mang theo một loạt bụi mù, va vỡ mấy tòa đại điện liên tiếp, không những không có xu thế giảm bớt mà trái lại càng lăn càng nhanh, như muốn phá hủy tất cả mọi thứ ven đường, khiến đám tăng lữ chạy tứ phía tựa như tận thế giáng lâm.
Tịch Quang thiền sư lắc mình mà tới, chắn ở phía trước rồi đánh một chưởng phá nát tảng đá.
Sau đó hắn ngửa đầu lên nhìn, chỉ thấy một đôi gót sắt không khác nào trụ chống trời và thân thể đen kịt như đúc từ sắt đen.
Đại Phật sơn như được nâng cao một đoạn dài, bỗng dưng có thêm một ngọn núi cao, sừng sững ở trên Đại Phật sơn nguy nga.
Đôi cánh rộng dài hoa lệ xòe ra như áng mây che trời, lại không mang đến bóng tối mà tỏa ra ánh lửa chói lọi cùng với gió mạnh.
Đại Phật sơn đang bùng cháy!“Yêu nghiệt!”Sự xúc động và phẫn nộ trong lòng hắn khó mà dịu xuống, muốn tung thân tiến lên quyết một trận tử chiến, lại biết như thế chỉ là thiêu thân lao đầu vào lửa mà thôi, chưa chắc hắn đã chịu đựng được dư âm của cuộc chiến đấu.
Tất cả các thủ tọa đều ra tay, ngăn cản từng tảng đá khổng lồ.
Bọn họ đều là cao tăng danh tiếng hiển hách ở Thanh Châu, nhưng lúc này chỉ có thể cố gắng hết sức loại trừ tổn hại mà dư âm cuộc chiến tạo ra đối với Thiên Long thiền viện mà thôi.
Ầm!Một tia sét chiếu rọi ngàn dặm, đánh vào trên đầu Lý Thanh Sơn khiến đầu hắn hơi chếch đi, toàn thân chấn động tê dại, còn ấn vàng của Sở vương lại đè xuống thêm mấy trượng.
“Các vị đạo hữu, nhanh chóng nhân cơ hội mà giết tên yêu ma này đi!”Lời của Đại tông sư đạo gia còn chưa dứt thì mấy con khôi lỗi vương đã bay lên trời, có cả hình dạng người và thú, con lớn thì cũng to bằng tòa lầu các, con nhỏ thì cũng bằng một nửa người thường.
“Ha, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!”Mắt hổ của Lý Thanh Sơn trợn tròn rồi hắn nhẹ nhàng thổi một hơi, một tia Xuy Tức Phong gào thét mà tới, thổi đám đại tông sư Đạo gia bay ra ngoài.
Đuôi cọp ở phía sau vẫy một cái, cuốn lấy Mạt Lộ Cuồng Hoa đao quét ngang mà đi.
Cuồng phong thảm thiết quấn sạch đao cương, còn quấn luôn cả hai con khôi lỗi vương vào trong đó, khiến chúng nổ tung ầm ầm rồi hóa thành bột mịn.
Tiếng đàn truyền đến lúc có lúc không, lời niệm chú được tụng không dứt, khiến cho lòng hắn lo lắng không yên, vừa quay đầu nhìn thì thấy đại tông sư Nhạc gia và đại tông sư Danh gia đang đứng ở khoảng cách vô cùng xa, không dám tiến gần đến chỗ hắn thêm nữa.
“Hai con ruồi!”Lý Thanh Sơn quay đầu lại, trấn định tâm thần, hai tay phóng ra từng luồng lực chấn động.
Hắn còn điều chỉnh tần suất mạnh yếu không ngừng, khiến cho ấn vàng của Sở vương cộng hưởng kịch liệt, hào quang bị cắt giảm tầng tầng lớp lớp.