Nguyên Anh bay đi, còn Cuồng Hoa đao hồn thì bay về phía Lý Thanh Sơn, đắc ý cười nói:“Tiểu tử, cho ngươi xem thế nào gọi là đao pháp!”Nguyên Anh bay chưa được mười dặm thì chợt chia làm hai, nổ tung ầm ầm, tia sáng chói lọi chiếu rọi ngàn dặm, sóng khí cuồn cuộn tuôn ra.
“Yêu đao!”Đại tông sư Đạo gia không khỏi lùi về sau, lại thêm một vị đại tông sư chết ở Đại Phật sơn, hơn nữa còn chết trong tay một thanh đao.
Sự thảm thiết của trận chiến này đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn, quyết tâm trừ ma vệ đạo dần bị sự hoảng sợ thay thế, ảo ảnh thiên lôi ở phía sau cũng dần tiêu tan.
Không có tu sĩ nào không tiếc mạng, Đạo gia lại càng coi trọng hai chữ “trường sinh”.
Hắn và Lý Thanh Sơn không có ân oán trực tiếp gì, giúp Sở Liệt vương một tay thì cũng không sao, nhưng đánh cược tính mạng của mình thì thực sự không đáng.
Mắt thấy Kim Phú Quý và Nhạc Vũ Dương đều rút lui khỏi chiến trường, hắn không còn do dự nữa, đột ngột hóa thành một tia sétrồi gào thét phá không mà đi, thậm chí còn không chào hỏi với Sở Liệt vương.
Sở Liệt vương mặt lạnh như sắt, cho dù lần này có giết Lý Thanh Sơn thì quyền uy của Sở vương phủ cũng sụp đổ, hơn nữa tổn thất lớn lao khi mất đi mấy vị thượng khanh thực sự khó mà tính được, trong lòng lại càng hận Lý Thanh Sơn.
Tông chủ Huyền Âm tông vẫn đứng ở bên cạnh quan sát, sắc mặt biến ảo thất thường, khó mà phân rõ là vui mừng hay sầu lo, cũng không biết đang suy nghĩ gì nữa.
U Phi lại nghĩ:“Huyền Nguyệt không tiếc mọi thứ mà giúp đỡ Lý Thanh Sơn, cũng không phải không có lý do.
”Cung chủ Tàng Kiếm cung cũng muốn rút lui, dưới tình huống như này thì việc giết Lý Thanh Sơn đã là nghìn khó vạn khó, ngược lại bản thân còn có nguy cơ mất mạng, thầm nghĩ:“Người này kết thù lớn với Tàng Kiếm cung ta, vậy nên không chết không thôi.
Nếu như không thể giết ở đây thì chắc chắn sẽ thành mối họa lớn của toàn bộ Tàng Kiếm cung, toàn bộ đại kế cũng sẽ bị ảnh hưởng.
”“Cuối cùng lần này cũng coi như thanh tịnh.
Hai vị, đến lúc có thù báo thù có oán báo oán rồi.
”Lý Thanh Sơn cũng lười truy đuổi, tiện tay nắm lấy Mạt Lộ Cuồng Hoa đao chạy như bay tới rồi cắm xuống bên cạnh, những lại không sử dụng.
“Tiểu tử, ngươi làm gì đấy?”Cuồng Hoa đao hồn không hiểu nổi.
“Ngươi nhìn là được rồi.
”Lý Thanh Sơn cười nói, mỗi một lần Phượng Hoàng Niết Bàn cũng đều dung hợp các loại sức mạnh trong cơ thể hắn, khiến hắn cảm giác như có sinh mạng mới.
Mà lần niết bàn sống lại này đã giúp hắn thoáng hiểu ra, có những nhận thức mới về tất cả phương thức chiến đấu cũng như với toàn bộ bản thân.
“Có thần binh lợi khí mà không dùng, ngươi bị ngốc sao? Nhanh cầm đao lên chém chết bọn họ đi!”Cuồng Hoa đao hồn kêu lên bất mãn.
“Hiện tại dù ta có cầm đao lên thì cũng không có sát ý mà ngươi muốn.
Hơn nữa, thực ra ta cũng không thiếu hụt sát ý, chỉ là ta không phải A Tu La, vốn không cần luôn luôn duy trì sát ý gì đó!”Lý Thanh Sơn lắc lắc đầu, nếu như sát ý ngập trời thì ai cũng có thể giết, gì cũng có thể chém.
Mặc dù hắn có thể dùng sự thô bạo thích giết chóc của Hổ Ma để phát huy Mạt Lộ Cuồng Hoa đao đến mức tận cùng, nhưng nếu thật sự biến thành dáng dấp kia thì trái lại không còn là hắn nữa!Hơn nữa, đó cũng không phải phong thái mạnh nhất của hắn.
Bởi vì Hổ Ma Biến chỉ là một trong Thần Ma Cửu Biến mà thôi, cộng thêm giỏi chinh chiến, lại có thần thông siêu cường như Hổ Ma Cuồng Nộ nên ngược lại khiến hắn quá ỷ lại.
Cho tới nay, hắn luôn để ma tính vượt trên thần tính để kiên trì và tranh giết, song còn bản thân hắn thì lại biết ngầm chịu đựng, biết do dự và thương xót cũng không phải do các loại biến hóa mà bắt nguồn từ chính ý muốn của hắn.
Cố gắng tìm kiếm sức mạnh như vậy cũng không phải vì biến thành một người khác, mà cũng không thể biến thành một người khác.
Ta chính là ta, Lý Thanh Sơn!Trong phút chốc, sức mạnh như nước với lửa của Linh Quy và Phượng Hoàng bắt đầu dần dung hợp, thủy hỏa tương thích, cùng nhau sinh sôi.
Đây không chỉ là sự cân bằng đối với hai loại biến hóa, cũng là sự biến mất của ma tính, sự gia tăng của thần tính.
Các loại sức mạnh trên người hắn hòa trộn như một, không còn phân chia xung đột lẫn nhau, chỉ một thoáng mà thực lực lại tăng lên một nấc.
Cuồng Hoa đao hồn vốn đang muốn phản bác, nhưng cảm nhận được sự biến hóa khí tức trên người hắn thì không khỏi không nói nên lời, có lẽ cũng không thể dùng pháp tắc Tu La đạo để đánh giá mọi thứ trên đời.
Lý Thanh Sơn nhanh chóng lĩnh ngộ được thiên phú thần thông thứ tư của Phượng Hoàng, một luồng sức sống mạnh mẽ tràn ngập trong cơ thể hắn và phủ khắp thần hồn, không ngoài dự đoán, nó vẫn là Phượng Hoàng Niết Bàn!Hắn bẻ ngón tay tính toán, như vậy thì ta có thể trọng sinh bốn lần, không tính thời gian biến thành trứng thì sẽ là ba lần, vừa nãy đã chết một lần rồi, nói cách khác là còn hai lần trọng sinh nữa, hắn không khỏi nở nụ cười.
Nếu như cung chủ Tàng Kiếm cung biết điều này thì e rằng sẽ lập tức ngự kiếm bỏ chạy, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ đến việc giết Lý Thanh Sơn thêm hai lần nữa.