Một lát sau Cố Nhạn Ảnh thu hồi tầm mắt lại, nhẹ nhàng lay động quạt xếp trong tay.
Nàng tự giễu mà cười một tiếng, chẳng lẽ nàng thật sự đã hối hận rồi sao?Đấu Ma Chi Tâm tỏa ra huyết quang lấp lóe, ma khí cuồn cuộn chảy vào trong Chuyển Phách Kiếm.
Chúng thẩm thấu qua mũi kiếm từng chút một, chỉ một lát sau đã tạo thành một lớp ma quang.
Quá trình luyện hóa vô cùng thuận lợi, cũng không biết là vì tu vi của Lý Thanh Sơn bây giờ cao hơn lúc luyện hóa Phi Long Kiếm hay là bởi vì Chuyển Phách Kiếm đã chọn hắn.
Tóm lại chẳng hề có dị trạng gì cả.
Lý Thanh Sơn mở to mắt, hắn không thể tin được, chẳng lẽ đơn giản như vậy thôi sao?"A?"Cố Nhạn Ảnh gấp quạt lại rồi hỏi với vẻ mặt kinh ngạc.
"Sao vậy, có vấn đề gì à?"Lý Thanh Sơn cất tiếng hỏi.
"Ngươi vận dụng ma khí à?"Cố Nhạn Ảnh hỏi hắn.
"Đúng vậy, có vấn đề gì à, không dùng ma khí chẳng lẽ phải dùng yêu khí ư?"Mặc dù hắn vốn là nhân loại, bây giờ nhìn vẻ ngoài của hắn cũng không khác gì nhân loại cả.
Nhưng thật ra Lý Thanh Sơn đã không phải người, mà là nửa yêu nửa ma.
So sánh cả hai thì ma nhân càng giống nhân loại hơn, nên dùng ma khí để luyện hóa pháp bảo của nhân loại cũng tiện hơn.
Lần trước hắn luyện hóa Phi Long Kiếm cũng là dùng ma khí.
"Danh kiếm của Tàng Kiếm Phong đều chuẩn bị cho kiếm tu, sao có thể để ma khí luyện hóa một cách đơn giản như vậy được?"Cố Nhạn Ảnh thốt lên kinh ngạc.
"Điều này.
có lẽ là vì làm người xấu thì dễ làm người tốt thì khó! Ta từng chiếm được một thanh Phi Long Kiếm cũng đã bị ta luyện hóa thành Ma Long Kiếm.
"Từ khi Lý Thanh Sơn bắt đầu tu hành tới nay, vẫn luôn tiến bộ thần tốc.
Hắn bỏ qua mọi quy tắc bình thường, cũng chẳng hề để ý tới một vài kiến thức thông thường của tu hành đạo.
"Quả nhiên Phi Long trưởng lão là vì ngươi mới chết!"Ánh mắt Cố Nhạn Ảnh lóe lên, năm xưa Phi Long trưởng lão là nhân tài kiệt xuất trong những tu sĩ Kim Đan.
Lại không hiểu sao vẫn lạc trên Băng Kiếm Nhai.
Thậm chí còn không được tính là vẫn lạc, mà giống như là trực tiếp bị tiêu diệt.
"Chuyện đó xem như là sự khởi đầu của ân oán giữa ta và Tàng Kiếm Cung!"Lý Thanh Sơn cười đáp.
Hắn từng nhiều lần nghĩ lại, nếu không có việc này thì có khi nào Ngưu ca sẽ không rời khỏi đây sớm như vậy không?"Để cho ta suy nghĩ một chút.
Ta hiểu rồi.
"Cố Nhạn Ảnh suy nghĩ một chút thì hiểu ra ngay, nàng đi tới bên cạnh Hoa Thừa Tán rồi nhẹ nhàng chạm lên đan điền của hắn.
Trong kiếm thai, có một luồng gió nóng xuyên vào rồi bao lấy kiếm thai.
Bỗng nhiên Hoa Thừa Tán lộ ra vẻ mặt đau khổ, cơ thể hắn run rẩy một cách kịch liệt, chỉ vài giây thôi mà mồ hôi lạnh đã thấm ướt quần áo của hắn.
Một lát sau, Cố Nhạn Ảnh buông tay ra rồi nhíu mày nói: ""Nhiệt Phong Địa Ngục không được, xem ra phải gọi đệ tử của ta tới đây.
""Ngươi hiểu ra chuyện gì rồi?"Lý Thanh Sơn hỏi.
"Cho dù là muốn chuyển hóa pháp khí thành ma khí cũng không phải chuyện dễ dàng gì, huống gì là một pháp bảo.
Danh kiếm chuyên môn chuẩn bị cho kiếm tu Chuyển Phách Kiếm thì lại càng thêm khó khăn.
"Cố Nhạn Ảnh nhẹ nhàng búng lên lưỡi Chuyển Phách Kiếm, nàng nói tiếp:"Trừ phi đây chính là một thanh ma kiếm.
""Ma kiếm!"Lý Thanh Sơn nhấc thanh Chuyển Phách Kiếm trong tay lên, bây giờ thì Chuyển Phách Kiếm đúng là một thanh ma kiếm.
Cố Nhạn Ảnh nói tiếp:"Chỉ cần nó là ma kiếm thì mọi chuyện đều có thể giải thích, người tu hành luyện hóa ma khí ma bảo cũng phải thanh tẩy hết ma khí trên đó rồi mới luyện hóa.
Nếu không sẽ bị ma khí truyền nhiệm, thậm chí còn sinh ra ma niệm.
Trên Đại Phật Sơn, những gì Tiểu Hoa không hề giống như bị người khác khống chế ý thức, mà giống như đang đấu tranh với ma niệm trong lòng.
"Ma niệm có rất nhiều loại, có thể là khát máu hiếu chiến, có thể là bướng bỉnh cứng đầu.
Nhưng đa số ma tộc đều là không phân thiện ác, không bao giờ hi sinh bản thân mình vì bất cứ ai, thậm chí còn không có khái niệm bằng hữu.
Lúc Hoa Thừa Tán vu hãm Lý Thanh Sơn trên Đại Hùng Bảo Điện thì tư duy vô cùng rõ ràng, ngôn từ sắc bén, diễn kỹ đỉnh cao, có thể nói đó là biểu hiện xuất sắc nhất cuộc đời hắn, cũng phù hợp với lợi ích tự thân của hắn.
Mà sự nghịch chuyển sau đó đối với Hoa Thừa Tán mà nói chẳng khác gì đi vào đường chết, hắn cũng gần như bị Tàng Kiếm Cung chủ chém giết ngay tại chỗ.
"Chẳng trách ta không cảm thấy bất cứ dị trạng nào.
"Lý Thanh Sơn cũng đã hiểu ra, trái tim hắn vẫn luôn là chiến trường giữa thần và ma, thậm chí ma tính còn mạnh hơn thần tính.
Nếu kiếm của Tàng Kiếm Cung có thể dẫn người sử dụng nó vào ma đạo thì Lý Thanh Sơn vốn đã như ngựa mất cương trên con đường này, quen với ma tính âm u trong lòng từ lâu rồi.