Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1766 - Chương 1777: Xem Trọng

Chương 1777: Xem Trọng

Lý Thanh Sơn âm thầm quyết tâm trong lòng:"Quỳnh Chi cũng sắp tiêu hóa xong quả Trí Tuệ rồi, ta sẽ lấy hạt ra rồi cắm vào trong chậu trồng thử xem sao.

"Cố Nhạn Ảnh đáp lời:"Không cần phải khách sáo, cứ tính một lần là được rồi.

""Được, có chuyện gì cần thì ta chắc chắn sẽ giúp.

"Lý Thanh Sơn lại hỏi nàng:"Vừa rồi ngươi làm vậy là muốn trừ bỏ ma chủng bên trong kiếm thai của Hoa Thừa Tán ư?""Đúng là Địa Ngục Kinh Biến Đồ có công hiệu này.

"Cố Nhạn Ảnh ra vẻ trầm tư.

Sự tồn tại của địa ngục đạo chính là để trừng phạt các loại tội nghiệt, mà trên đời này không có gì nghiệp chướng nặng hơn ma tộc cả.

"Nhưng uy lực của Nhiệt Phong Địa Ngục quá mạnh, sợ rằng sẽ làm tiểu Hoa bị thương.

Hơn nữa độc xà của đệ tử ta linh hoạt hơn, ta đã gọi nàng tới đây rồi.

"Khác với pháp thuật bình thường, sự đau đớn do tu hành Địa Ngục Kinh Biến Đồ mà ra là không thể nào khống chế được.

Cho dù chỉ là một luồng gió nóng nhẹ thì cũng là cực hình nơi địa ngục.

Đây không phải là thứ mà Hoa Thừa Tán có thể chịu đựng được.

"Tiền Dung Chỉ!"Lý Thanh Sơn thốt lên.

"Ngươi còn nhớ nàng à?"Cố Nhạn Ảnh cười hỏi.

"Ta không hiểu vì sao ngươi lại nhận nàng làm đệ tử.

""Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy ta và nàng rất giống nhau hay sao?""Giống chỗ nào chứ?"Lý Thanh Sơn nhíu mày hỏi lại.

"Hai ta đều cố chấp.

Cho dù là trong tu hành đạo thì cũng ít thấy được sự cố chấp này, nên ta coi trọng nàng ấy.

""Ngươi cẩn thận bị nàng ta phản phệ, nàng ta chắc chắn sẽ hận ngươi, hận tất cả mọi người.

"Lý Thanh Sơn đưa ra lời nhắc nhở.

"Xem ra ngươi cũng rất xem trọng nàng, như vậy thì không thú vị nữa rồi.

"Trong lúc chờ Tiền Dung Chỉ đến thì hai người tán gẫu vài chuyện.

Lý Thanh Sơn lại có chút nghi ngờ, chắc hẳn Tàng Kiếm Cung cũng phải biết rõ rằng ma chủng không có tác dụng gì với ma vương.

Hoa Thừa Tán đã biết ta là yêu ma sao lại còn liều mạng ngăn cản ta luyện hóa Chuyển Phách Kiếm làm gì, chẳng lẽ hắn không tin tưởng ta tới mức đó ư?Những chuyện này đều phải chờ tời khi Hoa Thừa Tán tỉnh lại mới có thể giải đáp!"Ngươi có dự định gì không?"Cố Nhạn Ảnh hỏi.

"Đầu tiên là giúp Kim Thiền Linh Vương phi thăng, thuận tiện tiêu diệt Phi Thiên Hoàng Vương, sau đó lại tới Mặc Hải một lần.

Đúng rồi, có lẽ còn phải đi dạo qua Tàng Kiếm Cung một chuyến, diệt cỏ phải diệt tận gốc.

Sau đó thì nghĩ cách phi thăng thôi.

"Lý Thanh Sơn sờ cằm của mình, vừa suy nghĩ chuyện tương lai vừa nói.

"Có thể không tới Mặc Hải không?"Cố Nhạn Ảnh hỏi hắn.

"Tại sao ngươi lại hỏi như vậy?"Lý Thanh Sơn có chút khó hiểu.

"Lúc ở Đại Phật Sơn ta cũng nói với ngươi rồi, lão bá không phải là người xấu.

"Cố Nhạn Ảnh thở dài một hơi, nàng ở Thanh Châu đã nhiều năm, mặc dù tính cách Long Vương Mặc Hải có hơi cao ngạo nhưng đối xử với nàng cũng rất tốt.

Nếu Lý Thanh Sơn tới Mặc Hải thì chắc chắn hai người phải quyết chiến sinh tử, cho dù kết quả ra sao thì nàng đều không muốn nó xảy ra.

"Ta biết! Nhưng chưa từng có ai vì ta không phải người xấu mà bỏ qua cho ta.

"Lý Thanh Sơn cười rồi lắc đầu.

Đúng là hắn không có ác cảm gì mấy đối với Long Vương Mặc Hải, nhưng từ khi hắn giết Mặc Vũ lại bị Long Vương chém giết thì giữa hai người đã không còn đường lui, bắt buộc phải có một trận chiến diễn ra.

"Có lẽ ngươi có thể thay một cách giải quyết khác mà? Chỉ cần ngươi không tới Mặc Hải thì lão bá cũng đâu làm gì được ngươi?"Cố Nhạn Ảnh đưa mắt nhìn qua biển hoa liên miên bất tận.

"Ha ha, Long Vương nghe thấy câu nói này của ngươi cũng sẽ không vui đâu.

"Lý Thanh Sơn cười phá lên.

"Nếu ta dùng chuyện ngươi nợ ta để đổi thì sao?"Cố Nhạn Ảnh quay đầu nhìn Lý Thanh Sơn rồi hỏi một cách nghiêm túc.

"Thôi đi, ngươi cũng không phải loại người này.

""Đúng vậy, ta vẫn luôn đặt lợi ích của bản thân lên đầu, không làm được chuyện này đâu.

Xem như ta chưa từng nói gì đi, đừng quên ngươi nợ ta một lần, chuẩn bị tinh thần lên núi đao xuống biển lửa đi!"Cố Nhạn Ảnh quay đầu đi, hắn cố chấp thật!"Ta biết rồi!"Lý Thanh Sơn cười đáp.

Một lúc sau, Tiền Dung Chỉ đã đi tới Thính Phong thủy tạ, nàng cung kính hành lễ với Cố Nhạn Ảnh:"Sư phó.

"Cố Nhạn Ảnh dặn dò một phen rồi mới hỏi:"Ngươi có làm được không?"Tiền Dung Chỉ đáp lời:"Ta có thể thử xem sao, còn kết quả như thế nào thì ta cũng không dám chắc chắn.

"Lý Thanh Sơn cảm thấy dường như Tiền Dung Chỉ có chút thay đổi nhưng không thể nói rõ là thay đổi ở đâu, hắn cũng lười tra hỏi.

Chỉ nói:"Nếu ngươi có thể làm được thì ta sẽ trả công cho ngươi xứng đáng.

"Ba người đi vào trong thủy tạ.

Tay phải Tiền Dung Chỉ đặt lên đan điền của Hoa Thừa Tán, một con rắn nhỏ với màu sắc diễm lệ chui từ ống tay áo của nàng ra ngoài.

Lưỡi rắn thụt ra thụt vào phát ra tiếng xì xì, nó dần chui vào cơ thể của Hoa Thừa Tán.

Hoa Thừa Tán nhíu mày, vẻ mặt hiện ra nét đau đớn, nhưng sự đau khổ do độc xà đem lại dễ chịu đựng hơn Nhiệt Phong rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment