Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1767 - Chương 1778: Ta Là Chủ Nhân Của Ngươi

Chương 1778: Ta Là Chủ Nhân Của Ngươi

Ngón trỏ của Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng giữ lấy đuôi kiếm chờ ở bên cạnh.

Trong lúc rảnh rỗi hắn lại đưa thần niệm vào trong kiếm.

Chuyển Phách Kiếm cũng có kiếm ý truyền thừa do các đời kiếm chủ để lại.

Kiếm pháp ẩn chứa trong đó mặc dù cũng xuất phát từ Thiên Địa Tàng Kiếm Phổ, không được hoàn chỉnh bằng bản hắn thôi diễn nhưng cũng vô cùng tinh diệu, hơn nữa hoàn toàn phù hợp với Chuyển Phách Kiếm.

Thập Đại Danh Kiếm của Tàng Kiếm Cung đều có những tác dụng khác nhau, Chuyển Phách Kiếm cũng không ngoại lệ.

Chỉ cần cầm thanh kiếm này chỉ vào kẻ địch là có thể thay đổi hồn phách của kẻ đó, khiến hồn phách cách ra khỏi thân thể.

Dựa vào thực lực của địch nhân mà sẽ đem lại hiệu quả khác biệt, nhưng trong lúc chiến đấu chỉ cần hơi trì trệ một giây cũng sẽ đem lại kết quả khác hoàn toàn.

Đây đúng là một binh khí tốt!"Không biết ma chủng kia có hình dáng ra sao?"Lý Thanh Sơn thôi động Linh Quy tiến hành thôi diễn, thần niệm xâm nhập vào trong thanh kiếm, hắn đang thử tìm kiếm ma chủng được giấu kín bên trong.

Theo thời gian dần trôi, Lý Thanh Sơn cũng đã tìm hiểu rõ ràng kết cấu của Chuyển Phách Kiếm, phù văn được khắc bên trong cũng bị hắn phân tích rời ra.

Mặc dù Lý Thanh Sơn không phải luyện khí đại sư nhưng cũng có thể đại khái đoán được cách thức vận chuyển của nó.

Mà cùng lúc đó, độc xà của Tiền Dung Chỉ đã xâm nhập vào kiếm thai của Hoa Thừa Tán, nàng bỗng nhiên thốt lên:"Tìm được rồi!"Ở nơi sâu nhất trong kiếm thai có một viên ma chủng đã mọc rễ nảy mầm, nó tản ra ma lực làm ảnh hưởng tâm trí của Hoa Thừa Tán, lại lấy đủ loại ma niệm của hắn để làm thức ăn, không ngừng lan tràn và lớn mạnh.

Cố Nhạn Ảnh cất lời hỏi:"Có thể diệt trừ tận gốc không?""Ta sẽ cố gắng hết sức.

"Tiền Dung Chỉ điều khiển độc xà nuốt lấy ma chủng.

Lúc này, Lý Thanh Sơn cũng đã gạt ra được lớp sương mù dày đặc, hắn phát hiện ma chủng bên trong Chuyển Phách Kiếm thì nghĩ thầm:"Quả nhiên, chẳng trách!"Những gì Cố Nhạn Ảnh suy đoán quả không sai, chẳng trách lúc trước hắn không phát hiện ma chủng bên trong Phi Long Kiếm.

Cũng giống như việc sẽ không có ai rảnh tới mức ngồi tháo đồ điện trong nhà ra rồi kiểm tra từng linh kiện một.

Người bình thường chỉ cần đọc hiểu sách hướng dẫn, biết cách sử dụng là được rồi.

Cấu tạo của một pháp bảo phức tạp hơn một món đồ điện nhiều, chỉ riêng việc học cách vận dụng thôi đã vô cùng khó khăn.

Nếu không có năng lực thôi diễn cường đại của Linh Quy thì cho dù thông thạo Luyện Khí Chi Đạo cũng sợ rằng khó mà phát hiện ra sự tồn tại của ma chủng.

Lý Thanh Sơn nhìn thấy ma chủng thì nhíu mày, ma chủng này không quá mạnh nhưng ma lực ẩn chứa bên trong nó lại vô cùng thuần túy.

Nếu là ma chủng được ngưng kết từ khi ma tộc trong ma vực sinh ra thì chắc chắn sẽ không đạt tới mức độ này, cho dù là ma vương cũng không thể.

Đến cùng là ai bày ra âm mưu lần này?Đúng vào lúc này, ma chủng đột nhiên rung động rồi bộc phát mà ra.

Ma niệm sôi trào mãnh liệt rồi vặn vẹo một cách bất thường tràn ngập tâm hải Lý Thanh Sơn trong nháy mắt, kéo theo đó là tiếng cười tràn ngập ác ý và quái dị.

"Ngươi là ai?"Tình hình trước mắt khiến Lý Thanh Sơn run lên, rõ ràng bên trong Chuyển Phách Kiếm không hề có kiếm hồn.

"Ta là chủ nhân của ngươi!"Giọng nói kia vẫn không ngừng cười quái dị.

"Ngươi nói nhảm!"Lý Thanh Sơn quát lên.

"Ngươi dám phá hư kế hoạch của chủ nhân, có biết cái giá phải trả lớn như thế nào không?""Hóa ra mọi chuyện là do ngươi giở trò, đừng để ta gặp được ngươi!""Ngươi không tin à? Ta chứng minh cho ngươi xem.

"Còn chưa dứt lời, đột nhiên Chuyển Phách Kiếm chấn động rồi tạo nên một tiếng vang, nó tỏa ra từng vầng sáng trắng.

Lý Thanh Sơn bỗng nhiên cảm thấy mình bị đẩy về sau, hắn bay lên cúi đầu nhìn thì thấy một 'bản thân' khác đang rút Chuyển Phách Kiếm ra rồi chém về phía Hoa Thừa Tán đang nằm trên giường bệnh.

"Thanh Sơn?"Cố Nhạn Ảnh thấy vậy thì thốt lên, chuyện này xảy ra quá đột ngột, Lý Thanh Sơn ra tay vô cùng hung mãnh nên không ai kịp cứu viện.

"Linh Quy Trấn Hải.

"Lý Thanh Sơn khẽ quát lên một tiếng rồi ngăn lại vầng sáng trắng mà Chuyển Phách Kiếm đang tỏa ra.

Hắn vội giành lại quyền khống chế cơ thể, mũi kiếm cũng dừng lại ở vị trí đỉnh đầu của Hoa Thừa Tán.

Chuyển Phách Kiếm vẫn đang không ngừng ong lên, Lý Thanh Sơn thấy vậy thì nói với Cố Nhạn Ảnh:"Xem ra kiếm của Tàng Kiếm Cung không chỉ có mỗi ma chủng đâu!"Hoa Thừa Tán đang hôn mê bất tỉnh đột nhiên ngồi dậy, trên gương mặt hắn là nụ cười vặn vẹo quái dị, hắn đánh về phía mũi kiếm.

Lý Thanh Sơn tiện tay thu kiếm vào vỏ, hắn đưa tay đè lại đầu của Hoa Thừa Tán rồi quát:"Trấn!""Ngươi sẽ hối hận.

Bình Luận (0)
Comment