Sau trận chiến này, sức mạnh của đạo tu hành ở Thanh Châu sẽ bị tổn hại rất nhiều, hai trong ba môn phái lớn sẽ chịu tổn thất nghiêm trọng, chỉ còn lại một môn phái là Huyền Âm Tông thì không có chút tận tâm , nhiệt huyết nào, hàng trăm Đại Tông Sư gần như bị xóa sổ.
Lần đầu tiên sau hàng nghìn năm, nước Sở đã yếu thế hơn Bắc Quốc rất nhiều, việc đưa Lý Thanh Sơn trở về Thanh Châu quả thật là lựa chọn đúng đắn nhất trong cuộc đời của hắn.
Tuy nhiên, dịch châu chấu ở Thanh Châu vẫn chưa lắng xuống, còn nạn yêu ma ở Vụ Châu đã bị Đại Dung Thụ Vương và Bắc Việt Vương liên thủ lại để trấn áp, bên cạnh đó hố ma cũng đã bị phong ấn hết, quyết không để lại hậu hoạn về sau.
Bây giờ là thời cơ tốt nhất để tiến hành loại trừ.
Bắc Việt Vương càng nghĩ về điều đó, thì hắn càng trở nên phấn khích.
Hắn đang suy nghĩ đến vinh quang để cúng tế tổ tiên sau khi nước Sở diệt vong, nhưng khi khóe mắt liếc qua, hắn chỉ nhìn thấy chậu cây đa nhỏ đặt trước bàn cờ, đang dùng những cành lá đơn sơ khỏe khoắn để xếp lại bàn cờ.
“Sao đạo hữu lại không nói gì?”Bắc Việt Vương hỏi.
“Bệ hạ đang hào hứng như vậy, ta sợ những lời của ta sẽ khiến ngươi bị cụt hứng, tốt nhất là không nên nói thì hơn.
”Tiếng cười thất thanh của Bắc Việt Vương vang xa.
“Nếu ta suy nghĩ có chỗ nào sơ suất, thì xin Thụ Thần chỉ điểm!”Bắc Việt Vương cúi đầu thật sâu và nói.
“Tiểu An chính là Huyền Nguyệt công chúa, là con gái ruột của Sở Vương, hơn nữa hiện tại nàng vẫn là con gái duy nhất của hắn.
”Đại Dung Thụ Vương trịnh trọng nói.
“Không phải nàng đã trở mặt rồi sao? Ta nghe nói nàng bị cả thiên hạ xem là kẻ địch của Phật Giáo, hơn nữa còn trực tiếp ra tay với Sở Liệt Vương, ngược lại ta còn cảm thấy nàng có khí chất của con cháu Bắc Quốc.
”Bắc Việt Vương nói.
“Dù sao họ cũng là người cùng huyết thống, không phải nói cắt đứt là có thể dễ dàng cắt đứt như vậy được, hơn nữa hiện tại nàng là người thừa kế duy nhất của Sở Liệt Vương.
”Đại Dung Thụ Vương nói.
“Chỉ dựa vào một mình nàng ấy thì làm sao có thể ngăn cản đại quân của ta được?”Bắc Việt Vương nói.
“Sở Liệt Vương cũng nghĩ như vậy, vì suy nghĩ như vậy mới dẫn đến sự thất bại của núi Đại Phật.
“Huyền Nguyệt công chúa” muốn ngăn cản ngươi, chẳng lẽ “Bắc Nguyệt Yêu Vương” sẽ mặc kệ không quan tâm sao? Hơn nữa, có lẽ ngươi đã đánh giá quá thấp sức mạnh của nàng ấy, ta vừa nhận được một tin tức, không biết đối với ngươi có phải là tin tốt hay không.
”“Tin tức gì?”“Huyền Âm tông đã bị diệt môn, hai vị Huyền Trưởng Lão và Minh Trưởng Lão nhưng chỉ có Minh Trưởng Lão chạy thoát.
”“Là ai làm?”Trong lòng Bắc Việt Vương hơi run lên, Huyền Âm Tông là cây đại thụ có gốc rễ lâu năm, lại nắm trong tay Ngã Quỷ Môn, cuối cùng lại bị diệt môn.
“Nàng ấy, chỉ một mình nàng.
”Đại Dung Thụ Vương nói.
“Chuyện này.
”Bắc Việt Vương trầm mặc, sắc mặt nhất thời thay đổi.
Hắn đột nhiên hạ quyết tâm:“Mặc kệ như thế nào đi nữa, việc tiêu diệt nước Sở là chuyện cấp bách!”Sự cám dỗ này quả thực quá lớn, ngay cả khi hắn chỉ chắn chắn 30% thì cũng nhất quyết phải làm cho bằng được.
“Nếu không dám đánh cược một phen thì còn gì là nam nhân nữa! Chẳng lẽ đạo hữu không muốn Chi Nha có thể mở rộng đến Thanh Châu hay sao, ta cho rằng ngươi có thể đoạt được Thanh Châu Đỉnh!”“Ngươi đừng hòng kéo ta xuống nước, hơn nữa cũng đã có người nói với ta những lời như vậy, nhưng điều hắn hứa là Cửu Đỉnh cơ.
”Đại Dung Thụ Vương cười nói.
“Lý Thanh Sơn?”Bắc Việt Vương sửng sốt.
“Còn ai nữa?”Đại Dung Thụ Vương nói.
“Cái gọi là nhất ngôn cửu đỉnh, cũng chỉ có như vậy!”Bắc Việt Vương thở dài, nếu là một người khác hứa hẹn như vậy thì e là hắn sẽ cười Đại Dung Thụ Vương ngu xuẩn, tám đỉnh khác thì có thể, còn đỉnh của Long Châu thì có dù tám Châu khác hợp lực lại cũng có là đoạt được.
Nhưng nếu người đó là Lý Thanh Sơn, thì hắn chỉ có thể ngưỡng mộ và ghen tỵ với phúc phần của Đại Dung Thụ Vương mà thôi.
Nghĩ đến đây đột nhiên cảm thấy buồn cười, nhớ lại lúc trước Lý Thanh Sơn tự xưng là bằng hữu của Đại Dung Thụ Vương, ai cũng cho rằng hắn trèo cao, không biết trời cao đất dày là gì, ai mà ngờ được chỉ mới trải qua bây lâu đó mà tình huống đã hoàn toàn đạo người lại.
Bây giờ Đại Dung Thụ Vương ngược lại lại đang dựa vào hắn để hoàn thành sự nghiệp to lớn.
Có lẽ chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ đứng sừng sững ở đỉnh của Cửu Châu.
“Nếu hắn thật sự muốn ngăn cản ta, ta sẽ nói chuyện đàng hoàng với hắn.
”Trước khi Bắc Việt Vương rời khỏi sân trước, hắn đã nói với Đại Dung Thụ Vương điều gì đó.
"Quyết định rất sáng suốt.