Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1794 - Chương 1805: Vang Dội

Chương 1805: Vang Dội

Một đạo nhân lôi thôi lếch thếch trong bộ đồ xộc xệch đi ra mái hiên ngoài điện, chỉ thấy hắn cầm hồ lô rượu lên tùy tiện uống một hớp, sau đó nhìn mây đen như ngân xà làm loạn mà thở dài:“Ài, rất nhiều năm rồi chưa nhìn thấy lôi đình xao động như vậy, điềm báo chẳng lành rồi! Cũng không biết Tử Kiếm thế nào rồi?”Hắn sờ sờ Lôi Cức kiếm ở bên hông, thầm nói:“Cũng may!”Mấy vị khách khanh trưởng lão khác cũng đi ra khỏi đại điện, sau khi trao đổi ánh mắt với nhau thì đều lộ vẻ vui mừng vì kiếm của bọn họ đều không phải lấy từ trên Tàng Kiếm phong.

Thậm chí có người còn không phải kiếm tu, nên không cần lo ma chủng tập kích.

Mây đen nhấp nhô bao trùm Tàng Kiếm phong, chỉ có hơn mười chiếc xiềng xích to lớn bay vào trong tầng mây mới chứng minh được sự tồn tại của nó, thỉnh thoảng có tia chớp đánh vào trên xiềng xích, thỉnh thoảng xiềng xích nặng nề lại chớp sáng chớp tối.

“Các vị, ta thấy cũng đủ rồi, chúng ta ở lại đến hiện tại cũng coi như là hết lòng quan tâm giúp đỡ, bọn họ phải đợi Thiên Địa nhị lão đến quyết định.

Nếu như nhị lão Thiên Địa thực sự quyết định bắt tay với ma vực thì chúng ta vừa không có ma chủng, mà cũng chẳng có cái để nhận dạng.

Sợ là không dễ chịu.

”Chu Thông nói xong thì ngự kiếm bay đi.

“Chu đạo hữu nói có lý, chúng ta cũng đi thôi!”Lời này đúng là lời hợp lòng người, mặc dù Tàng Kiếm cung cho bọn họ không ít lợi ích, nhưng dù sao cũng không phải tông môn của mình, nên không có cái gọi là “trung thành”.

“Cây to” này đã lảo đà lảo đảo, đương nhiên những chú khỉ ngoại lai như bọn họ phải đi trước một bước rồi.

Chu Thông vừa mới bay đến giữa không trung thì bỗng một giọng nói uy nghiêm vang xuống từ trên tầng mây:“Không có mệnh lệnh của ta, không ai được phép rời đi!”“Thiên Địa Trưởng lão!”Các trưởng lão kiếm chủ chạy ra ngoài điện, ngửa đầu lên nhìn xuyên qua mây đen tràn ngập khắp trời, chỉ thấy trưởng lão Thiên Địa sừng sững trên Tàng Kiếm phong, đôi mắt lóe lên tia sáng trước nay chưa từng có.

Chu Thông cảm nhận được một cỗ áp lực dồi dào sắc bén, bỗng hắn rớt từ trên trời xuống, nặng nề ngã lên thạch bình.

Hắn không kìm được mà nắm chặt Lôi Cức kiếm, cắn răng nói:“Xem ra lời đồn đều là sự thật! Tàng Kiếm cung thật sự bắt tay với Cẩu Tể Tử Ma Vực.

”“Ma Vực cũng được, các châu cũng được, chúng ta chỉ theo đuổi sức mạnh! Chỉ có sức mạnh mới có thể giúp chúng ta tự tại thoải mái.

Nếu không có sức mạnh, dù có làm việc thiện tích đức như thế nào đi nữa thì chẳng qua cũng chỉ như loài giun dế, sống tạm trăm năm đã xem như là may mắn rồi.

”Giọng nói của trưởng lão Thiên Địa như xuyên qua Tàng Kiếm phong, còn vang dội hơn cả tiếng sấm, xiềng xích cũng rung chuyển theo, phát ra tiếng nổ vang ào ào hòa vào tiếng sấm, khó mà phân biệt được.

Rất nhiều kiếm chủ trưởng lão đều lộ ra vẻ tán thành, hai chữ chính tà quá hư vô, chỉ có sức mạnh mới là thực tế.

Ngay cả nhóm người kiên quyết phản đối lúc ban đầu cũng bắt đầu dao động dưới tuyến bố uy nghiêm của trưởng lão Thiên Địa.

Chu Thông bật cười to, đón mưa to mà quát lên:“Thắng được người là có sức mạnh, thắng được mình là kiên cường! Trưởng lão Thiên Địa, uổng phí cho ngàn năm tu hành của ngươi, ngay cả đạo lý đơn giản như này mà cũng không hiểu sao? Nếu như đánh mất bản tâm, chỉ có sức mạnh thì có lợi ích gì?”Trưởng lão Thiên Địa nói:“Chu Thông, lại khoác cái mác Đạo gia kia sao? Hiện tại, ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh có ích lợi gì, thân là trưởng lão khách khanh của Tàng Kiếm cung mà lại không chịu thực hiện đạo của Tàng Kiếm cung, vậy thì đi chết đi!”Ầm! Chu Thông bị nguồn lực khổng lồ vô hình đè trên bãi đá một cách hung ác.

“Chu trưởng lão!”“Chu đạo hữu!”Mấy vị trưởng lão khách khanh hoảng sợ đến mức thay đổi sắc mặt.

“Đi mau, không biết hắn đã làm cái gì trên Tàng Kiếm phong, hiện tại không thể thi triển toàn lực, đợi khi hắn rút được tay ra ngoài thì không kịp.

”Chu Thông nói một cách gian nan.

“Ta muốn giết các ngươi thì dễ như trở bàn tay, chỉ là Tàng Kiếm cung đang muốn nghênh đón sự huy hoàng lớn nhất từ trước đến nay, ta hi vọng các ngươi có thể chứng kiến cảnh đó cùng với ta!”Trưởng lão Thiên Địa nói, sau nhiều ngày cố gắng liên tục thì hắn chỉ thiếu một chút nữa là luyện hóa được Tiên Khí kiếm, chẳng mấy chốc hắn sẽ thành Tiên Khí kiếm chủ, cũng là cung chủ Tàng Kiếm cung.

Hắn dùng suy nghĩ thôi thúc Tiên Khí kiếm hồn:“Nhanh lên, luyện hóa Tiên Khí kiếm giúp ta, để sau này ta sẽ giải phóng ngươi!”“Ngươi đúng là mơ mộng hão huyền, ngươi mà cũng xứng làm chủ nhân của ta sao, không, ta không có chủ nhân!”Tiên Khí kiếm hồn nói.

“Ngươi nói cái gì! Lẽ nào ngươi muốn bị xích ở đây vĩnh viễn? Ngươi không luyện hóa Tiên Khí kiếm giúp ta thì ta chắc chắn sẽ không thả ngươi ra!”

Bình Luận (0)
Comment