Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1801 - Chương 1812: Ý Nghĩa Nghệ Thuật

Chương 1812: Ý Nghĩa Nghệ Thuật

Nhưng bây giờ lại có một nỗi lo lắng chưa từng nói ra, nếu kẻ địch mạnh như vậy thì Sở Liệt Vương có thật sự sẽ cứu được không?Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đường màu đen, uốn lượn ngoằn ngoèo, kéo theo những đám mây đen bao phủ khắp bầu trời.

Trong đó có móng vuốt lúc ẩn lúc hiện, lộ ra một cái đầu rồng uy nghiêm, tiếng rồng gầm rống nhất thời lấn át cả ấm thanh chói tai của kiếm.

Mây từ rồng, gió từ hổ.

Tuy nhiên khi nhìn kỹ lại thấy mây đen đầy trời kia không phải là mây thật, mà giống như mực đặc tan trong nước, ẩn chứa trong đó là ý nghĩa nghệ thuật.

Vô Úy Tăng vô cùng sợ hãi, Mặc Hải Long Vương trước nay luôn sống cô lập và không quan tâm đến thế giới bên ngoài, không ngờ cuối cùng hắn lại rời khỏi Mặc Hải, chỉ là không biết hắn là địch hay là bạn? Nếu như là bạn, thì đó thật sự là viện binh mạnh và hiếm có nhất, nhưng nếu là địch thì e là không ai có thể cứu được Thiên Long Thiền.

Ngay sau đó hắn liền nói:“Long Vương bệ hạ, yêu ma này muốn phá bỏ Trấn Ma Điện để dẫn Ma Vực vào xâm lược, xin hãy giúp đỡ chúng tôi.

Mọi người trong thiên hạ đều sẽ vô cùng biết ơn ân huệ của ngươi.

”“Thiên hạ chúng sinh thì có liên quan gì đến ta?”Mặc Hải Long Vương nói.

Trong lòng của Vô Úy Tăng trầm xuống.

“Kiệt Kiệt, ta còn tưởng là ai, hóa ra là tên mù nhà ngươi, ngươi từ trong Họa Chủng thoát ra lâu như vậy rồi mà lại không đến giúp đỡ người quen cũ, thật đúng là không nghĩa khí.

Nhưng bây giờ vẫn chưa muộn, hay liên thủ với ta đại náo một trận, để cho tất cả chúng sinh có thể nhìn thấy sự kinh khủng về “ tử vật” của chúng ta.

”Thiên Trưởng Lão nói.

“Tử vật?”Mặc Hải Long Vương nói, mực đậm giống như mây đen đè xuống, giống như tơ như lụa, như núi non như thành lũy, biến hóa muôn màu, tăng thêm sự thanh tao và trầm mặc.

“Sao, tức giận rồi sao? Không lẽ ngươi vẫn còn muốn giả bộ mình là sinh vật còn sống sao? Chúng ta đều biết, ngươi không chỉ là vật chết, mà còn là một vật chết không lành lặn, bởi vì đến sự lành lặn cơ bản nhất lão già đó cũng không chịu cho ngươi, cho nên ngươi mới yếu như vậy.

Nếu không chịu liên thủ với ta thì cứ đứng nhìn đi!”Một ngôi sao đỏ xuyên qua bầu trời, Lý Thanh Sơn dùng tốc độ nhanh nhất lao vun vút về phía trước, chỉ trong chốc lát đã bay được mấy ngàn dặn, núi Đại Phất đã ở trong tầm mắt, nhưng hắn đột nhiên nhíu mày.

“Mặc Hải Long Vương!”Sau đó lại lấy ra miếng ngọc phù truyền tin:“Tiểu An, đến núi Đại Phật giúp ra một tay!”Dù chỉ là hình ảnh phản chiếu từ Phi Thiên Hoàng Vương, nhưng nhìn thoáng qua cũng có thể nhìn ra được Tàng Kiếm Phong này chính là kẻ địch mạng trước giờ chưa từng có, nếu thêm cả kẻ thù cũ như Mặc Hải Long Vương nữa thì đó chắc chắn sẽ là một trận đại chiến.

Nhưng Tiểu An vẫn mãi không hồi đáp, hắn tạm thời không để ý tới mà đi tới núi Đại Phật, hắn hét lớn:“Này, vẫn chưa chết sao!”"Ha ha, không nhìn tên nghịch đồ nhà ngươi lần cuối, thì người làm sư phụ này sao có thể can tâm mà chết được!”Bất Nộ Tăng phấn chấn cười nói, đây là chỗ dựa đáng tin cậy nhất của hắn.

“Chờ chút, ta đến để cứu ngươi!”Lý Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm, đang định bay về phía trước thì một cái đuôi rồng xuyên qua Vân Hải vung ngang bầu trời, cản đường hắn, Mặc Hải Long Vương quay đầu rồng trừng mắt nhìn hắn.

"Long Vương, đây không phải là nơi diễn ra trận chiến quyết định mà chúng ta đã hứa!"Lý Thanh Sơn cảm thấy một áp lực lớn, dù hắn đã trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng Mặc Hải Long Vương là một kẻ địch đáng gờm không thể coi thường, nếu ngày thường hắn không ngại đánh trận để thử các phép thần thông mới, thì bây giờ hắn phải đặt tính mạng của Bất Nộ Tăng làm ưu tiên lớn nhất.

Mặc Hải Long Vương không nói lời nào, sừng dài màu đen không có gió mà tự lay động, trong sự yên lặng này, Vân Hải khắp bầu trời cũng ngưng tụ lại.

"Làm tốt lắm, ngăn cản tiểu tử này, chờ ta giết những con lừa trọc này, ta sẽ giúp ngươi giết hắn!"Thiên Trưởng Lão nở một nụ cười độc ác, kích hoạt Thiên Địa Kiếm Trận, những khi thanh trường kiếm lần lượt xoay tròn, hội tụ lực lượng càng lúc càng mạnh, sắp sửa phá hủy hoàn toàn "Phạn Âm Tịnh Thế Trấn".

"Câm miệng!" Mặc Hải Long Vương gầm lên một tiếng, Vân Hải dâng trào, xông vào trong Thiên Địa Kiếm Trận đem Thiên Địa Ảo Cảnh nhuộm thành màu đen, tốc độ vận hành của kiếm trận lập tức trở nên chậm chạp:“Đừng bao giờ đánh đồng ta và ngươi!"Lý Thanh Sơn có chút kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Mặc Hải Long Vương cũng sẽ đứng về phía hắn.

Mặc Hải Long Vương dường như nghe được tâm tư của hắn, quay đầu lại nói: "Lý Thanh Sơn, cái này không phải giúp ngươi!"“Muốn nói sao thì nói!” Lý Thanh Sơn cười cười, tiến lên một bước, hai đại Yêu Vương nghênh chiến với Tàng Kiếm.

Bình Luận (0)
Comment