Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1809 - Chương 1820: Đại Phật Sơn

Chương 1820: Đại Phật Sơn

Đối với họ mà nói, Thiên Long thiền viện giống như quê hương đối với phàm nhân, dù tâm tính tu vi có cao đến đâu thì lúc này cũng tâm trạng cũng không khỏi bị khuấy động, khó tự kiềm chế.

“Vô Úy thân là phương trượng mà không bảo vệ được tự, thẹn với tiên hiền, chết muôn lần cũng không hết tội!”Vô Úy tăng quỳ rạp xuống đất về phía Đại Phật sơn, vậy mà Thiên Long thiền viện lại bị hủy trong tay hắn.

“Sư huynh không cần tự trách quá, nếu Ma Vực quyết tâm xâm lấn thì chẳng ai có cách hết!”Bất Nộ tăng khuyên nhủ, mặc dù cũng cực kỳ đau buồn phẫn nộ nhưng hắn trấn thủ Trấn Ma điện nhiều năm nên cũng chuẩn bị tâm lý từ sớm, thậm chí còn dự đoán được tình cảnh này sẽ xảy ra, bởi vì Thiên Long thiền viện vốn được xây trên miệng núi lửa!Thiên hạ thái bình mấy ngàn năm, ma tộc chỉ là công chủ để tôi luyện đối với đệ tử Thiên Long thiền viện, cho nên rất dễ dàng khiến người ta lơ là sự cường đại của Ma Vực.

Hơn nữa ma quật vốn là đường nối do Ma Vực mở ra để tiến công, mà ma quật ở phía sau Đại Phật sơn lại khổng lồ như thế, dù có Trấn Ma điện trấn áp thì chắc chắn cũng dễ hơn mở một ma quật mới.

Tựa như cuộc giao chiến giữa hai nước, Thiên Long thiền viện chỉ tương đương với một tòa thành kiên cố ở vùng biên cương mà thôi, cho dù không có Tàng Kiếm phong làm nội ứng mở cửa thành thì cuối cùng cũng khó mà chống chọi được cuộn tiến công quy mô lớn của Ma Vực.

Đếm những trận chiến tranh trong quá khứ, có bao nhiêu thần quốc dị nhân cường thịnh bị hủy trong tai họa ma vực rồi.

Bất kể là về bề dày lịch sử hay thực lực thì e rằng những “thần quốc” kia đều không kém gì Thiên Long thiền viện.

Mà đừng nói Thiên Long thiền viện, chỉ sợ toàn bộ thế giới Cửu Châu đều chỉ là một tòa thành kiên cố đối với Ma Vực mà thôi.

“Hai vị đạo hữu hãy giết chết quần ma giúp ra, tận lực trấn áp ma quật, sau này chắc chắn hậu tạ!”Sở Liệt vương thành khẩn đến mức gần như khiêm nhường, cục diện như này thì ai cũng có thể rút lui, nhưng hắn thân là Sở vương, kế thừa di chí của các đời tiên vương, có trách nhiệm gìn giữ đất đai cho nên không thể rút lui.

Dù biết chuyện không thể được thì cũng phải dốc sức đánh cược một lần.

Long Vương Mặc Hải và Lý Thanh Sơn đều không trả lời, trong lòng Sở Liệt vương cảm thấy nặng nề, nếu như không có họ hỗ trợ thì thật sự khỏi cần thử luôn!Long Vương Mặc Hải lại hóa thành hình rồng, dạo một vòng ở quanh ma quật làm dấy lên mây đen đầy trời, chúng tụ lại về phía ma quật, áp chế ma khí cuồn cuộn, giúp đỡ Sở Liệt vương trấn áp ma quật.

Lý Thanh Sơn thì lại khôi phục thân hình bình thường, nhỏ giọng niệm một tiếng “Đấu Ma Phụ Thể” rồi bước vào trong ma khí cuồn cuộn, vung Mạt Lộ Cuồng Hoa đao lên, chuẩn bị nghênh đón đại chiến.

Cùng lúc đó, hắn cũng nhìn thấy cảnh tượng bên Thanh Hà phủ thông qua phân thân ảnh trong gương, tâm trạng càng ngày càng trầm trọng.

Mặc dù mọi người hợp lực sẽ ngăn chặn được Phi Thiên Hoàng Vương, nhưng vẫn khó mà ngăn cản Phi Thiên Hoàng Vương điên cuồng báo thù như cũ, cũng giống như khó mà ngăn cản Tiên Khí kiếm phá hoại Trấn Ma điện vậy, tình thế hai bên đều không hẹn mà cùng càng ngày càng nát.

Vào đúng lúc này, hắn cực kỳ nhớ Tiểu An, cũng vô cùng lo lắng không biết đến cùng nàng thế nào rồi?“Tiểu An.

Đến.

Đại Phật.

sơn mau.

mau!”Giọng nói của Lý Thanh Sơn trong ngọc phù đưa tin đứt quãng, Tiểu An trầm ngâm một lát nhưng vẫn cất đi chứ không bóp nát.

Bốn phía xung quanh đều bị sương mù bao phủ, hiện lên màu xám tro, cực kỳ sền sệt, đè ở trên người mà như có trọng lượng, tràn vào trong cơ thể thông qua mỗi một lỗ chân lông, lan đến tâm hải khiến người ta ngột ngạt tuyệt vọng.

Vẻ mặt Tiểu An im lìm, không đau khổ cũng không vui mừng, con người kỳ ảo xuyên qua sương mù dày đặc nhưng lại bị một tầng cản trở bởi một tầng ngăn cách vô hình.

Dường như nơi này không thuộc về Cửu Châu nữa, mà bị quăng đến một bên mép của thế giới.

Như nhìn xuống từ bầu trời cực cao, Vạn Quỷ uyên bị bao phủ trong hình bán cầu, trong đó tràn ngập sương mù phun trào, tựa như có một con quái thú vô hình nuốt toàn bộ Vạn Quỷ uyên vào rồi từ từ tiêu hóa.

Tất cả những thứ này bắt đầu từ lúc nàng cắm chiếc chìa khóa đó vào Ngạ Quỷ môn, khi nàng xoay chìa khóa, muốn dẫn ít thi quỷ đi vào để làm quân lương tu hành thì Ngạ Quỷ môn đột ngột mở rộng, hóa thành một hình cầu rồi nuốt toàn bộ Vạn Quỷ uyên vào.

Nàng đã trải qua trận chiến ở Phần Khưu sơn rồi nên biết giới vực này đang bị Ngạ Quỷ đạo nuốt chửng, hơn nữa kẻ địch cường đại hơn thi vương nhiều nên mới có thể mở rộng Ngạ Quỷ môn đến mức này trong nháy mắt, khiến nàng phản ứng không kịp.

Bình Luận (0)
Comment