Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1815 - Chương 1826: Mời Lui Ra

Chương 1826: Mời Lui Ra

Ngay cả khi thuộc về Đấu Ma, thì cũng như vậy!Một phần xương hổ của Lý Thanh Sơn lộ ra, cờ chiến sau lưng đã bị xé nát từ lâu, trên mặt hắn đã bị một tia sáng đánh trúng còn đáng sợ hơn, nhưng trong hốc mắt lại có một ngọn lửa đang cuồn cuộn thiêu đốt, tinh thần chiến đấu hừng hực.

Với cơ thể tàn tạ của mình, hắn bất ngờ chiếm thế thượng phong, khiến mọi người một lần nữa kinh ngạc.

Mối đe dọa lớn nhất đã biến mất, hắn quyết tâm chiến đấu đến cùng và đánh một trận thật hùng, còn về phía Kim Thiền Linh Vương, hắn cũng đã có giải pháp!Trong chốc lát, một bóng trắng xẹt ngang bầu trời, Thí Phật Kiếm của Tiểu An nhẹ nhàng vung lên, một tên Ma Vương lập tức đối mặt với cái chết, liền sợ hãi khôi phục lại hình dạng ban đầu, nàng nói với Lý Thanh Sơn:“Để ngươi chờ lâu rồi!”"Đồ ngon thì không sợ muộn, phái Tiểu Khô Lâu của ngươi đến phủ Thanh Hà để hỗ trợ, Kim Thiền sắp không trụ nổi nữa rồi!”“Được!”Tiểu An vung tay lên, tràng hạt đầu lâu bay ra, sau đó quay người hành lễ với Đằng phu nhân:“Mời lui ra!”"Ngươi…"Đằng phu nhân không khỏi rùng mình, nàng từng bị Tiểu An giết, rồi lại được Tiểu An cứu, bây giờ cảm thấy có gì đó không thống nhất, tự nhiên lại muốn chịu một kiếm này, mặc dù nàng biết Thí Phật Kiếm đáng sợ như thế nào.

“Mời lui ra!”Tiểu An vẻ mặt thất thần nói với nàng.

“Lui thì lui, ta cũng không muốn bị ngươi chém thêm kiếm nào nữa!”Đằng phu nhân thở dài, chậm rãi buông Thanh Châu Đỉnh với vẻ không cam lòng.

Lý Thanh Sơn vì mối thâm tình với Đại Dung Thụ Vương nên sẽ không giết nàng, nhưng nếu Tiểu An kiên quyết muốn ra tay thì hắn cũng không ngăn cản.

Vì, nàng không phải chỉ đấu tranh cho bản thân mình.

“Cám ơn.

”Tiểu An nói.

Sở Liệt Vương cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm và dành lại được Thanh Châu Đỉnh.

Hắn không ngờ con gái mình lại lợi hại như vậy, chỉ mới nói vài câu mà đã khiến Đăng phu nhân phải rút lui.

Trong lòng không chỉ có cảm khai mà còn có những suy nghĩ mờ ám:“Huyền Nguyệt, giúp ta trấn áp ma quật!”“Vâng, phụ vương!”Tiếng Phượng Hoàng kêu lên!Lý Thanh Sơn chiến đấu đến cùng lực kiệt, liều mạng với đám Ma Vương, chỉ trong nháy mắt đã biến thành Phượng Hoàng, Niết Bàn Trùng Sinh, hắn nói với những tên Ma Vương đang vô cùng kinh ngạc:“Người của chúng ta đều đông đủ ở đây, có thể chính thức khai chiến rồi, các ngươi đã sẵn sàng nhận cái chết chưa!”Tinh thần chiến đầu hừng hực, đám yêu ma bị đánh lui và tập trung ở phía trên ma quật.

Thực ra từ khi khai chiến đến nay, không có mấy Ma Vương phải ngã xuống, mà tổn thất lớn nhất là ngay từ lúc vừa bắt đầu trận chiến, khi bị Lý Thanh Sơn mượn lợi thế về địa lý làm nổ ma quật, và Mặc Hải Long Vương giết liên tiếp bảy tên Ma Vương.

Cho đến bây giờ, vẫn còn có gần ba mươi tên Ma Vương đang ở trong trận chiến, nếu như Lý Thanh Sơn và Mặc Hải Long Vương đều dùng toàn lực chống cự, một người có thân thể bất tử, một người thì bị giết lại có thể trùng sinh, vậy thì những tên Ma Vương tư lợi cá nhân chắc chắn sẽ không bằng lòng mạo hiểm, và trận chiến này sớm đã thất bại, và không thể chống đỡ đến bây giờ.

Nhưng cho đến bây giờ trận chiến vẫn chiếm ưu thế về địa lý, có được sự phòng ngự chắc chắn như thế là do những tên Ma Vương đã tạo thành đội quân Ma Vực.

Khí thế đàn áp, họ không giám có nửa phần khinh thường, một lần nữa phải tập hợp lại đội hình, hiếm khi mới cảm nhận được tầm quan trọng của sự đoàn kết, dường như chúng đang chờ đợi điều gì đó!“Nghịch đồ, làm tốt lắm!”Bất Nộ Tăng sau khi vượt qua hàng trăm dặm, đã đến bên cạnh Lý Thanh Sơn.

“Sao ngươi lại quay lại rồi!”Lý Thanh Sơn nhìn xung quanh, không chỉ có Bất Nộ Tăng trở lại, mà còn có cả ba vị Tăng Vương khác.

Họ đã đưa tất cả chúng tăng rời khỏi chiến trường và sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, nhân cơ hội đó đã điều hòa lại khí tức, bây giờ trở lại để hỗ trợ trận chiến.

“Đây là Thiên Long Thiền, trông coi Trấn Ma Điện là nhiệm vụ của ta, mục đích của việc tu luyện “Trấn Ma Đồ Lục” là để đối phó với những tình huống như thế này!”Cơ thể của Bất Nộ Tăng tràn ngập khí tức, nhưng không hề chứa một tia ý niệm bẩn thỉu nào, mà ngược lại, còn thể hiện ra vẻ quang minh chính đại, oai phong không ai xâm phạm tới được.

Hắn biến ra một cái xiềng xích Trấn Ma, Cầu Long bao phủ toàn bộ cơ thể, tay trái cầm ấn, tay phải cầm Trấn Ma Tháp.

Ma khí trong ma quật cuồn cuộn dâng trào, nhưng khi đến gần cơ thể của hắn thì liền chạy tán loạn.

“Nhìn có vẻ rất muốn đánh nhau.

”Lý Thanh Sơn cười nói.

“Nói nhảm, lúc ta biết chém giết thì ngươi còn chưa có mặt trên đời!”Bất Nộ Tăng nói.

“Phương Trượng.

”Tiểu An chắp tay hành lễ với Bất Nộ Tăng, phong thái rất trang nghiêm và ôn hòa, không ai nghĩ nang liên quan đến mấy chữ “kẻ địch của phật môn”.

“Nhất Ý!”Bất Nộ Tăng lộ ra vẻ mặt phức tạp, hắn muốn giả vờ như không nhìn thấy Tiểu An, nhưng giữa kẻ địch của phầt môn và ma tộc thì kẻ địch của phật môn phải bị giết đầu tiên.

Bình Luận (0)
Comment