Dù vậy, dưới sự bao vây của gần ba mươi tên Ma Vương, hắn liên tục bị trúng đòn, đành phải dựa vào sức mạnh của Trấn Ma để trung hòa thế trận.
Điều này là do thời khắc bọn Ma Vương đề phòng sự đánh úp của Mặc Hải Long Vương, nên không thể dùng toàn lực để tấn công, giống như một con trâu rừng bị bao vây bởi những con sói, việc chúng bị giết chỉ là vấn đề thời gian.
Mà khi đại quân ma tộc kéo đến, cũng chỉ có thể từng bước rút lui, một khi đã rơi vào trong đó thì chỉ trong nháy mắt sẽ bị nuốt chửng hoàn toàn.
“Xích Long Vương” mở hết hỏa lực, phun ra hàng ngàng tia sáng màu đỏ, bắn thẳng vào đại quân ma tộc, là một vũ khí chiến đấu, nó thực sự rất phù hợp với tình hình bây giờ.
Nhưng đây không phải là cuộc nội chiến của Cửu Châu, mỗi tia sáng màu đỏ thẫm bắn ra đều bị sự ảm đạm của ma khí bao phủ, từ đó bị làm loãng và yếu đi rất nhiều, độ sát thương và nó tạo ra cũng hết sức có hạn, số lượng ma tộc bị nó tiêu diệt so với số lượng khổng lồ của đại quân ma tộc thì chỉ như muối bỏ biển mà thôi.
Mà những Khối Lỗi Vương được phóng ra đã bị Ma Vương phá hủy thành từng mảnh từ lâu, không biết Ma Vương đã dùng cách gì mà khống chế được một trong số đó.
Sở Liệt Vương cảm thấy vô cùng căng thẳng, chưa kể bây giờ cả tinh thần và thể lực của hắn đều tiêu hao đi rất nhiều, dù là trong tình trạng tốt nhất cũng không thể ngăn cản được một đội quân lớn như vậy được, Thanh Châu Đỉnh càng không cách nào trấn áp được đại quân ma tộc này.
Hắn nhìn về phía Tiểu An- đứa con gái đã mất tích từ lâu của mình, nàng mặc một bộ quần áo người xuất gia màu xanh nhạt, từ đầu đến cuối vẫn không ra tay, chỉ cầm chiếc chuông tinh xảo trong tay, hình như đang lẩm bẩm cái gì đó trong miệng.
Tứ đại Tăng Vương vừa đánh vừa rút lui:“Kẻ địch của phật giáo đúng là không đáng tin, vậy mà lại sợ đánh nhau!”“Vốn dĩ chúng ta không hy vọng sẽ dựa vào tên dịch này!”“Tập trung tinh thần, đừng nhiều lời!”Bất Nộ Tăng nói, dù thân phận kẻ địch phật giáo của Tiểu An là không thể chối cãi, nhưng khi nghe được những lời này vẫn có chút không thoải mái, không hiểu sao vẫn rất tin tưởng nàng sẽ là một lực lượng không thể thiếu trong trận chiến, thậm chí có thể quyết định thành bại!Hơn nữa nếu nàng thực sự biết sợ hãi điều gì đó, vậy thì quá tốt rồi.
Ma tộc dù điên cuồng vặn vẹo, nhưng đại đa số đều không đủ tư cách gọi là “kẻ địch phật giáo”, nhưng bất luận là kẻ nào có chút đầu óc thì đều biết Phật là vô địch.
Lúc này hắn mới cảm thấy có chút thương xót:“Nhất Ý à Nhất Ý, rõ ràng tu vi trong phật môn của ngươi là vô hạn, tại sao lại muốn làm kẻ địch của Phật môn cơ chứ!”Đúng lúc này, một cái bóng đen khổng lồ bay lên, bao phủ Nộ Mục Kim Cương do bốn vị Tăng Vương liên thủ điều khiển.
Sau khi Ma khí trên người Đấu Ma Hồn đã tăng đến cực điểm, sau lưng hắn biến thành một tên Đấu Ma hung dữ cao hơn hàng ngàn trượng.
Phương pháp tập hợp sức mạnh của đám đông này không có gì đáng ngạc nhiên, Lý Thanh Sơn đã từng nhìn thấy đệ tử của Binh Gia sử dụng, Thi Quỷ của Ngã Quỷ Đạo cũng đã từng sử dụng, nhưng trong thời khắc này, sức mạnh do Đấu Ma Hồn thi triển lại cực kì khủng khiếp, áp đảo tất cả mọi thứ.
“Thế giới này sẽ biến thành một bộ phận của Ma Vực, tình thế này không thể xoay chuyển được nữa, chỉ có các người lấy trứng chọi đá thôi.
"Đấu Ma Hồn và Đấu Ma cao ngàn trượng nói cùng lúc, giọng nói đè lên nhau, vang vọng giữa trời đất.
Nói xong lời cuối cùng, hắn bất ngờ vung kiếm theo chiều ngang, Đấu Ma sau lưng hắn cũng vung một chuôi kiếm ma cao hàng ngàn trượng, kiếm khí hình vòng tròn càn quét hàng trăm dặm, chặt đứt cả “Xích Long Vương”.
Mọi người đến chứng kiến cảnh vũ khí chiến đấu mạnh nhất Cửu Châu rơi từ trên trời xuống.
Cảnh tượng như vậy thật khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Đúng lúc này, tiếng chuông reo lên!Bên dưới bầu trời xanh thăm thẳm, từng viên thiên thạch màu trắng xuyên qua biển mây, từ từ tăng tốc rồi ma sát sinh nhiệt với không khí, kéo ra cái đuôi màu vàng nhạt, va chạm liên tiếp với biểu trùng.
Ba mươi tiếng nổ vang lên liên tục, mỗi một tiếng nổ vang cũng khiến cho một mảng biển trùng lớn sụp đổ, hiển nhiên nhắm vào điểm yếu của toàn bộ sâu bệnh.
Đám người Nhạc Vũ Dương còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì phân thân của Bắc Nguyệt đã thở phào nhẹ nhõm:“Cuối cùng cũng đến rồi!”Phi Thiên Hoàng Vương khiếp sợ trong lòng, có linh cảm cực kỳ bất an.
Đột nhiên có một cốt trảo sắc bén dữ tợn thò ra từ trong hố thiên thạch cực sâu kia, một con Khô Cốt Ma đứng lên, Tam Muội Bạch Cốt Hỏa bừng cháy trong chiếc đầu lâu, muốn vọt ra ngoài.
Nó há chiếc miệng lớn và phát ra tiếng rít gào im ắng, gợn sóng vô hình lướt qua mặt đất, chồng chất cộng hưởng với nhau.