Ba mươi ba chiếc Khô Cốt Ma kết thành Khô Cốt Ma trận, cùng há miệng phun ra Tam Muội Bạch Cốt Hỏa cuồn cuộn, phấp phới băng qua biển trùng.
Tam Muội Bạch Cốt Hỏa của Tiểu An là phù hợp nhất để đối phó với loại đối thủ có số lượng khổng lồ nhưng cá thể nhỏ yếu này.
Dù mỗi một con châu chấu đều có yêu khí củng cố, cũng không thể nào chống cự sự cháy lan của Tam Muội Bạch Cốt Hỏa, nơi này càng không có ma khí quấy nhiễu.
Chỉ trong chớp mắt, khắp nơi trong biển trùng đều có ánh lửa bùng lên, hình ảnh phản chiếu lại trong mắt kép của Phi Thiên Hoàng Vương khiến hắn không khỏi vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ, chỉ thấy hắn phi thân bổ nhào xuống, một vuốt chụp lên đỉnh của một con Khô Cốt Ma.
Ầm! Nửa thân thể Khô Cốt Ma lún xuống đất, thân trên được mạ một tầng Phật quang màu vàng nhạt để chống lại ma khí của Phi Thiên Hoàng Vương.
Ầm! Phi Thiên Hoàng Vương lại ra một đòn, chỉ thấy xương sọ của Khô Cốt Ma rạn nứt, lộ ra những ánh lửa.
Ầm! Đến đòn đánh thứ ba thì xương sọ của Khô Cốt Ma ầm ầm nổ tung, Tam Muội Bạch Cốt Hỏa cũng nổ ầm ầm, cuốn bay tung tóe, đốt cháy mảng biển trùng lớn.
Tốc độ của Phi Thiên Hoàng Vương vô cùng nhanh, hủy diệt một con Khô Cốt Ma cường hãn cũng chỉ mất thời gian một hơi thở mà thôi.
Nhưng nơi này có tròn ba mươi con Khô Cốt Ma, đám người Cố Nhạn Ảnh lại càng không ngồi yên để hắn muốn làm gì thì làm, mà đều dồn dập ra tay vây công.
Phi Thiên Hoàng Vương cũng không sợ bị vây công, nhưng tốc độ lan tràn của ngọn lửa thực sự nhanh kinh người, quả thực giống như ba mươi ba viên hỏa tinh rơi vào chảo dầu, không chờ hắn phản ứng lại thì biển trùng đã bị đốt thành biển lửa.
Tuy Tam Muội Bạch Cốt Hỏa không có sức mạnh đánh đến được bản thể như Thí Phật kiếm, nhưng nhiều phân thân bị hủy trong chớp mắt như thế cũng khiến cho khí huyết Phi Thiên Hoàng Vương sôi trào, tâm thần xao động.
Hắn liều lĩnh phá tan lớp lớp vòng vây, liên tục nổ nát ba con Khô Cốt Ma nhưng vẫn không thể ngăn cản thế lửa lan tràn, bầy trùng tích lũy nhiều năm bị đốt hầu như không còn gì, oán hận ngàn năm cũng chẳng còn gì.
“Không !”Hắn phát ra tiếng hét cuồng loạn.
Không có bầy trùng làm loạn, thiên kiếp phi thăng lập tức ổn định lại.
Thân thể Linh Vương Kim Thiền thoát ra khỏi xác ve nhờ vào kiếp nạn thiên địa này, thân hình cũng phát triển theo, từ trẻ sơ sinh biến thành con nít, lại biến thành thiếu niên phong trần tuấn tú, thông minh trong vắt.
Đôi mắt đen thui trong suốt, nếu không có đôi cánh ve hơi nhăn ở sau lưng thì trông không khác gì cao tăng đắc đạo, thậm chí còn hơn thế.
Tựa như trứng trùng chờ đợi nhiều năm trong lòng đất chỉ vì một đêm kia, phá tan tầng đất, thoát khỏi trói buộc, thoải mái giương cánh bay cao.
Mọi người đều cảm nhận được rằng khí tức của hắn đang nảy sinh biến hóa về chất, hiển nhiên đã đến bước ngoặt cuối cùng của độ kiếp.
“Ngươi đừng hòng!”Phi Thiên Hoàng Vương thúc giục yêu soái châu chấu còn sót lại, liều lĩnh nhắm về phía lôi kiếp.
Vèo vèo vèo vẹo!Khô Cốt Ma lại hóa thành Khô Cốt Niệm Châu trắng nõn, lao vun vút qua lại như con thoi, giết chết toàn bộ yêu soái châu chấu còn sót lại, sau đó lại hóa thành những chiếc đầu lâu, tiến thêm một bước thu nhỏ trận hình, vừa phát ra tiếng cười cạc cạc đầy quái dị vừa bao vây Phi Thiên Hoàng Vương ở bên trong.
Tiểu An để một chuỗi Khô Cốt Niệm Châu ở đây không chỉ vì giúp đỡ Linh Vương Kim Thiền phi thăng, mà còn để giải quyết triệt để mối họa lớn Phi Thiên Hoàng Vương này.
Phen biến hóa nhanh chóng này tựa như phi lưu trực hạ, linh ma quá tú lệ, trôi chảy như thường, chớp mắt một cái đã nghịch chuyển toàn bộ tình thế.
- Giải thích "phi lưu trực hạ" nghĩa là cảnh tượng ngoạn mục dòng nước lao thẳng mạnh xuống.
Hết giải thích.
Nhạc Vũ Dương và Kim Phú Quý nhìn nhau, gần như vẫn chưa hoàn toàn phản ứng lại, nhưng tự nhiên cũng nhận ra đây là thủ đoạn của vị “Huyền Nguyệt công chúa” kia, trận chiến trên Đại Phật sơn đã làm cho họ vô cùng khiếp sợ, không ngờ khi đó nàng vẫn chưa phát huy toàn bộ thực lực.
Huyền Âm tông bị diệt trong tay một mình nàng quả không phải nói ngoa.
Nghĩ lại cũng đúng, từ cổ chí kim, có kẻ nào xứng với hai chữ “Phật địch” mà không phải cao thủ tuyệt thế đâu.
Mấy người bị Phi Thiên Hoàng Vương “lấy nhiều bắt nạt ít” lúc nãy nhân cơ hội mà vây quanh, muốn bóp chết cội nguồn kéo dài nạn châu chấu Thanh Châu này, báo thù cho hàng tỉ chúng sinh.
Mỗi khi đầu lâu xoay được một vòng tròn thì Khô Cốt Ma Trận cũng thu nhỏ hơn một vòng, mọi người cũng không nóng lòng ra tay, mà chia ra phòng thủ các hướng, ngăn chặn sơ hở có thể tồn tại, sau đó mới chậm rãi áp sát về phía Phi Thiên Hoàng Vương, phòng ngừa hắn lại liều mạng lần nữa.
Phi Thiên Hoàng Vương rơi vào đường cùng dường như đờ ra rồi, hắn không để ý tới bốn phía xung quanh mà ngước nhìn về phía chân trời, hai mắt ứ máu, khóe mắt nứt ra, để lại hai hàng huyết lệ, sau đó hét lên một cách điên cuồng:“Kim Thiền!”Cuồng phong hò hét kêu gào, thổi qua mặt đất rồi thổi lên không trung tựa như hội tụ từ oán khí, đó là sự phẫn nộ và thù hận vĩnh viễn không thể tiêu tan.