Nghe đúng là rất có lý, để ta suy nghĩ một lát.
”Lý Thanh Sơn vuốt cằm, dường như thật sự suy xét đến việc quay súng lại bắn quân mình.
“Gay go, tiểu tử kia muốn phản bội!”Một tăng vương nói, chẳng qua nghĩ lại thì một yêu ma làm gì có “khí tiết” để mà bàn luận.
“Không đâu…”Bất Nộ tăng nói một cách chắc chắn.
Không kịp nhiều lời, một tiếng nổ ầm vang lên, Kim Cang Nộ Mục đã bị mấy ma vương hợp lực đánh vỡ.
“Năm xưa có tên Đấu Ma ngu xuẩn, ở đây bị con lừa trọc mê hoặc nên chạy đi đối đầu với tà đạo ma vực.
Nếu ngươi lạc đường biết quay đầu, gia nhập Đấu Ma bộ tộc thì cũng coi như là một giai thoại!”Đấu Ma Hồn lại nói, tin rằng Lý Thanh Sơn sẽ đưa ra lựa chọn chính xác, mỗi một lần ma vực xâm lấn đều không thiếu những “kẻ dẫn đường” như này.
“Không biết, nếu ta gia nhập phía ngươi thì có thể có được vị trí ra sao?”Lý Thanh Sơn hỏi.
“Ở trong quân tiên phong, chỉ đứng sau ta!”Đấu Ma Hồn nói, chẳng qua chỉ có mình hắn mới khống chế được đại quân, vì thế cũng không khác nhau là mấy.
“Nghe không có sức mê hoặc mấy!”Lý Thanh Sơn lắc đầu một cái, dù Cùng Kỳ cũng nói là “chỉ đứng sau ta” nhưng không biết địa vị cao hơn Đấu Ma Hồn nhường nào, thế là hắn cười nói:“Nếu ta muốn thế vào vị trí đó thì sao?”“Ngươi!”Sát ý lóe lên trên mặt Đấu Ma Hồn rồi biến mất:“Được, tốt lắm, đến bước này rồi mà còn muốn kéo dài thời gian sao? Chẳng qua ta cũng vậy, trong trận chiến này thì chắc chắn ngươi sẽ thất bại không thể nghi ngờ, nếu không tin thì không ngại ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái.
”Trong chốc lát, Thanh Châu ảo cảnh dần bị ma khí tiêm nhiễm, chỉ thấy bộ lông của một con chim hoàng oanh trong ảo cảnh bỗng biến thành màu đen, thân thể vặn vẹo bành trướng, phát ra tiếng kêu to thê thảm, không còn chút dễ nghe nào.
Núi sông cây cỏ, hoa chim cá sâu khác cũng bắt đầu ma hóa, đám ma vương càng ngày càng áp sát Thanh Châu Đỉnh.
Vết đen đại diện cho ma quật ở trên Thanh Châu Đỉnh đã biến lớn hơn một vòng, hoa văn giống như tĩnh mạch lan tràn.
Đại quân ma tộc lại càng bao vây bốn phía, dù tốc độ chậm đi rất nhiều do chịu sự quấy nhiễu của tiếng chuông, nhưng cũng đã áp sát Thanh Châu ảo cảnh, chỉ cần xông lên thì Lý Thanh Sơn tuyệt đối không ngăn cản được, Thanh Châu ảo cảnh cũng không thể áp chế được nữa, trận chiến này coi như thất bại!Vô Úy tăng và Bất Nộ tăng bay ra cách Đại Phật sơn mấy trăm dặm mới thoát khỏi sự truy sát của mấy ma vương, giờ đều kiệt sức, vết thương đầy mình, hiển nhiên hai vị tăng vương khác đã bỏ mạng, tự bạo xá lợi để ngăn cản đại quân ma tộc tiến tới, tạo ra chút hi vọng sống cho họ.
Nhưng ở trong ma khí cuồn cuộn thế này, ngay cả tia sáng tự bạo trông cũng có vẻ yếu ớt.
Họ nhìn về phía Đại Phật sơn với ánh mắt tràn đầy vẻ không cam lòng:“Lẽ nào thật sự thất bại?”Vẻ mặt Lý Thanh Sơn không hề lo lắng, chậm rãi xoay người:“Trận chiến này chắc chắn ngươi sẽ thất bại không thể nghi ngờ, nếu không tin thì không ngại cẩn thận nghe xem!”Trong nháy mắt, mọi người đều nghe được tiếng ve kêu!Ngay khi Kim Tinh sáng lên ở đường chân trời, nó lập tức biến thành một đường sáng màu kim loại xuyên qua ranh giới.
“Đó là gì? Tốc độ thật sự rất nhanh!”Bất Nộ Tăng và Vô Úy Tăng tỏ ra vẻ nhạc nhiên, trước nay họ chưa bao giờ thấy tốc độ ánh sáng nhanh như vậy, nhưng điều kỳ lạ ở đây là ánh sáng màu vàng đó giống như Phật quang, chẳng lẽ là một bằng hữu của Phật môn từ nơi khác đến để hỗ trợ?Khoảnh khắc tiếp theo, liền nghe thấy tiếng ve sầu!Họ nhìn nhau, lẽ nào.
“Kim Thiền Linh Vương!”Người đầu tiên nói ra cái tên này chính là Đấu Ma Hồn, điều này cho thấy hắn hiểu biết về Cửu Châu sâu sắc đến mức nào, tuy vẻ mặt có chút hơi bất ngờ, nhưng lại khinh thường nói:“Thật nực cười, chỉ dựa vào một Yêu Vương mà nghĩ rằng có thể chuyển bại thành thắng hay sao?”“Ngươi thử đi là biết!”Lý Thanh Sơn nói.
Ánh sáng màu kim loại dừng lại trên Đại Phật Sơn, rồi đưa đôi mắt màu vàng nhìn xuống bên dưới, không có niềm vui được tung cánh bay lên trời, chỉ có tiếng ve kêu càng lúc càng lảnh lót, gần như thê lương.
Tiếng gầm của Đấu Ma Hồn đột nhiên dừng lại, tiếng ve kêu rất chân thực, giống như chui vào trong miệng hắn để ngăn chặn tất cả các âm thanh, sau đó trong người cũng tỏa ra ánh sáng màu kim loại nhàn nhạt.
Tiếng chuông đột nhiên rõ ràng trở lại, trong nhất thời, đại quân ma tộc hỗn loạn và bắt đầu chém giết lẫn nhau, chỉ trong nháy mắt máu đã chảy thành sông, giống như mưa từ trên bờ ranh giới trút xuống.
Toàn thân của Đấu Ma ngàn trượng đều bị chấn động, đột nhiên trở nên mơ hồ, tiếng ve kêu khiến cho tốc độ sụp đổ của nó trở nên nhanh hơn rất nhiều.
"Tấn công! Ai dám do dự lơ là, nhất định giết không tha!"Đấu Ma Hồn ra lệnh, các Ma Vương bất chấp sức mạnh của quy luật đất đai, bất chấp sấm sét rền vang, mưa như thác đổ, cố gắng hết sức lao về phía Thanh Châu Đỉnh.