Thanh Châu Đỉnh bị ma khí xâm nhập càng ngày càng nhiều, bây giờ đã không thể áp chế được sự tấn công của ma khí đang ào ạt tiến về phía trước, Sở Liệt Vương cũng không thể trụ vững được nữa.
Cùng với việc một tia sáng lóe lên, một hòa thượng trẻ tuổi khôi ngô tuấn tú đáp xuống giẫm lên trên Thanh Châu Đỉnh.
Trên người hắn mặc áo cà sa, bao trùm bởi khí chất cao quý và sáng ngời của Thanh Châu.
Hãy chắp tay niệm Phật hiệu:“A Di Đà Phật!Giọng nói trong trẻo biến thành một vòng ánh sáng màu vàng, hơn chục Ma Vương bị đánh bay, thậm chí còn ức chế được sự ảnh hưởng của ma khí.
Tiếng ve kêu không hề bị ngừng lại.
Đấu Ma Hồn cũng lao vào trận chiến như những Ma Vương khác, con ngựa hắn đang cưỡi cũng phi nước đại về phía trước, không gì có thể ngăn cản lại được!Lý Thanh Sơn cầm ngang kiếm mà đứng, tuyệt đối không thể để chúng bước vào Thanh Châu Ảo Cảnh.
Mặc dù hiện tại Kim Thiền Linh Vương đã đạt đến cảnh giới rất cao, nhưng lúc hắn vượt qua kiếp nạn đã phải tiêu hao rất nhiều sức lực, không thể vì chiến đấu với nhiều Ma Vương như vậy mà tiêu hao thêm nữa.
Đột nhiên, màu đen xung quanh hắn nổi lên và hợp nhất thành một hình người đang cầm kiếm đứng, vai kề vai với Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn nheo mắt liếc qua.
“Ngươi vẫn ổn chứ?”Hắn không ngờ Mặc Hải Long Vương sẽ trả lời:“Rất ổn.
”“Vậy thì tốt!”Lý Thanh Sơn cười to nói.
Hai Ma Vương đồng thời giơ đao, vung kiếm, đối mặt với bầy yêu ma!"Đại địa lực trường!"Ánh mắt Lý Thanh Sơn lúc sáng lúc tối, hắn lấy mình làm trung tâm, lực trường xung quanh biến đổi liên tục, lúc co rút lại lúc mở rộng ra, Ma Vương cũng vì thế mà không tự chủ được lúc tiến về phía trước lúc lùi về phía sau.
Mặc dù không thể tập trung sức mạnh lên người một tên Ma Vương để khống chế hành động của chúng một cách triệt để, nhưng ngay lập tức đã có thể phá vỡ vòng vây, tạo ra khoảng thời gian ngắn ngủi để tấn công.
Nhanh nhất vẫn là Đấu Ma Hồn, hai chân của hắn đã biến mất không nhìn thấy nữa, dường như đã hòa làm một với con ngựa ma hắn đang cưỡi, vung kiếm chém một nhát:“Chết đi!”Nếu lúc này Lý Thanh Sơn từ bỏ việc thao túng trường lực, để cho Ma Vương phát huy ưu thế về số lượng, thì kẻ thắng người thua sẽ được quyết định ngay lập tức, nhưng nếu hắn mặc kệ không quan tâm thì uy lực của thanh kiếm này thực sự rất đáng sợ.
Một bóng đen bay tới, Mặc Vô Ngân xoay ngươi rồi vung kiếm tiến lên nghênh đón Đấu Ma Hồn.
Nếu so với thanh đại kiếm thì thanh trường kiếm ba thước màu đen này có vẻ rất mỏng manh yếu đuối, nhưng một khi hai lưỡi chiếm va chạm vào nhau, màu đen trên kiếm sẽ lan tràn đến thanh đại kiếm, rồi lan đến cả Đấu Ma Hồn, và sau đó sẽ kéo hắn vào trong bức họa.
Đó là kỹ năng độc nhất vô nhị của Mặc Hải Long Vương – Thiên Thu Nhập Họa!Các Ma Vương cũng phản ứng cực kỳ nhanh chóng, khoảnh khắc bị lực trường của mặt đất quấy nhiễu, chúng đã thi triển những thủ đoạn mạnh nhất, hoặc là nứt ra hàng trăm con mắt trên người, hoặc là ngưng tụ những quả cầu ánh sáng màu tím sẫm giữa ba chiếc sừng sắc nhọn trên đỉnh đầu, ma quang đáng sợ đến nỗi đủ để phá hủy một đỉnh núi, lao tới với sức mạnh long trời lở đất!Mặc Hải Long Vương kéo Đấu Ma Hồn vào trong bức họa, từ đó chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhưng bây giờ hắn không thể tự do di chuyển nữa, mà cho dù hắn có thể di chuyển thì Thanh Châu Đỉnh cũng không thể chuyển dời.
Rõ ràng bây giờ Sở Liệt Vương đã đạt đến giới hạn của mình, Tiểu An có thể chuyên tâm thôi thúc Loạn Hồn Linh, trong khi Kim Thiền Linh Vương một bên đang sử dụng Thiền Minh để trấn áp Ma Vương ngàn trượng, đồng thời bên kia lại đối phó với mười mấy tên Ma Vương, điều này thực sự rất khó khăn.
Nếu bây giờ có mấy chục con Ma Vương tới, thì việc Thanh Châu Ảo Cảnh bị phá vỡ là điều không còn nghi ngờ gì nữa.
Sau khi Ma Vương bị Ma hóa, chẳng mấy tên trông giống người, mà trông giống yêu tộc hơn, nhưng nếu bàn về độ âm mưu xảo quyệt thì còn hơn cả tu sĩ bình thường của loài người.
Lần liên thủ này nhất định phải thắng, nhưng nếu trực diện ngăn cản, và đối mặt với lực lượng áp đảo này, thì bất luận là Thiên Cốt, Thiên Thu Họa Quyển gì đó cũng sẽ bị quét sạch!Lực trường của mặt đất có tác dụng mạnh mẽ đối với bất kỳ vật thể nào có chất, nhưng tác động này không quá rõ ràng đối với ánh sáng và dòng không khí.
Nhưng Lý Thanh Sơn luôn luôn rất toàn diện, hắn đứng canh giữ Thanh Châu Ảo Cảnh mà không hề chùn bước, ánh mắt đột nhiên trở nên bình tĩnh không lay động, sâu xa như biển cả, trong đó phản chiếu ma quang kinh khủng.
Hắn dang rộng hai cánh tay ra, và một tấm gương nhẵn trải ra trước mặt hắn:"Hồi Quang Phản Chiếu!"Tuy nhiên, ma quang đáng sợ bắn phá mặt gương, mặt gương bị bóp méo và lõm xuống, rất khó để có thể chịu được đòn tấn công dữ dội như vậy, và những vết nứt lớn bắt đầu xuất hiện.