"Thanh Sơn đạo hữu!?"Kim Thiền Long Vương đứng ngẩn người ra, Sở Liệt Vương và những người khác cũng vô cùng sửng sốt.
Một mình Lý Thành Sơn làm sao có thể chống lại được Đấu Ma Hồn đang luyện hóa Tiên Khí Kiếm? Nói cách khác, bất kể là người hay yêu có mặt ở đây đều không thể làm được điều đó, và điều này cũng chẳng khác gì tự tìm đường chết.
“Hắn tự có chính kiến của mình.
”Tiểu An nói, giống như đang tự an ủi chính mình, việc không còn Lý Thanh Sơn tồn tại trên đời này nữa khiến nàng càng lo lắng hớn, nhưng không ai tin tưởng Lý Thanh Sơn hơn nàng, nên nàng chỉ có thể nhẹ nhàng thở một hơi rồi nói:“Mời các vị đạo hữu nhanh chóng trở lại trấn áp ma quật.
”Bất Nộ Tăng là người đầu tiên dũng cảm bước lên phía trước, di chuyển đến “Trấn Ma Đồ Lục” và dương cao Trấn Ma Tháp, Trấn Ma Tháp ngày càng lúc càng lớn, cho đến khi giống như một ngọn núi nhỏ.
Hắn cố gắng ném nó vào trong ma quật, sau khi chịu sự kích thích của ma khí, kích thước của Trấn Ma Tháp lại tăng lên gấp đôi và cố gắng trấn áp xuống, nhưng so ma quật khổng lồ thì nó vẫn nhỏ hơn rất nhiều.
Kim Thiền Linh Vương chắp tay, giương hai cánh ve, cánh ve khẽ rung rinh giống như ánh sáng của sương mù, tiếng ve kêu một lần nữa vang lên rất chân thực.
Vô Úy Tăng, Cố Nhạn Ảnh, và ngay cả Kim Phú Quý và Nhạc Vũ Dương và những người khác cũng theo sau góp sức, để thôi thúc Hắc Sa của Phật quang, gió mạnh và tinh thần chiến đấu dương cao, áp chế ma khí cuồn cuồn.
Sở Liệt Vương ăn một viên linh đan, rồi từ từ đè Thanh Châu Đỉnh xuống.
Nhưng vào lúc này, ma khí đột nhiên càng lúc càng cuộn trào mãnh liệt, Thanh Châu Đỉnh bị nâng lên, rõ ràng là ma khí ở trong một ma quật khác, do một tên ma tộc rất mạnh ra tay.
Ngay sau đó, trong ma quật vang lên một âm thanh như núi gào sóng gầm.
Sắc mặt của mọi người đều thay đổi, lúc này họ mới nhận ra rằng đại quân Ma Vực mà bọn họ cố gắng hết sức để tiêu diệt chỉ là đội quân tiên phong mà thôi.
Bây giờ tất cả mọi người đều sức cùng lực liệt, ngay cả Thanh Châu Đỉnh cũng bị yêu khí lật đổ, trong lòng họ không khỏi có chút tuyệt vọng, lần này phải làm sao để ngăn chặn đây?Tiểu An hít một hơi thật sâu rồi lớn tiếng nói:“Bắc Vương bệ hạ, theo dõi trận chiến lâu như vậy rồi, có thể hiện thân để gặp mặt được chưa?”Trong lòng Sở Liệt Vương run lên, hắn nhìn theo tầm mắt của Tiểu An, đến một ngọn núi mây nổi bồng bềnh ở nơi rất xa cuối chân trời.
Theo sau giọng nói của Tiểu An, núi mây cũng dần tản ra, không gian trở nên trống rỗng.
Nhưng rất nhanh sau đó đã có ánh sáng cầu vồng vặn vẹo và run rẩy lộ ra trong hư không, xuất hiện một “Ngân Long Vương” màu bạc sáng ngời, bay thẳng về phía núi Đại Phật.
Mọi người đều đứng trên ma quật, nơi giao nhau giữa hai thế giới, nơi cảm nhận được nhiều sự ảnh hưởng một cách mạnh mẽ nhất.
Hắn cũng tập trung vào việc chống lại lũ yêu ma, nhưng không ai chú ý đến.
Trong lòng Sở Liệt Vương cảm thấy chua xót, đây đúng là “nhà dột gặp mưa lớn”.
Thanh Châu đã đầy rẫy tai họa, viện quân của Long Châu thì không tới, mà kẻ thù lớn lại đến.
Khi Ngân Long Vương đến gần, Bắc Việt Vương lớn tiếng tuyên bố:“Sở Liệt Vương, đất nước của ngươi đến ngày diệt vong rồi!”Sắc mặt Bất Nộ Tăng, Nhạc Vũ Dương, Kim Phú Quý đều biến sắc.
“Bắc Vương bệ hạ, nhanh tới giúp ta trấn áp ma quật.
”Tiểu An hình như không nghe được lời Bắc Việt Vương tuyên chiến.
"Ngươi nói cái gì?"Bắc Việt Vương hơi sửng sốt, cũng cảm thấy rất nực cười:“Tiểu An đạo hữu, ngươi nghe không rõ sao? Ta tới đây để diệt nước Sở, cho dù vừa rồi ta mới giúp ngươi, nhưng cũng không nên được voi đòi tiên như vậy chứ!”Nếu không phải ẩn nấp trong núi Vân Sơn và nhìn thấy khí thế tấn công đáng sợ của Tiểu An, thì hắn đã tấn công trực tiếp vào nàng để cho nàng thấy được sự quyết tâm tiêu diệt nước Sở của mình.
Hắn xua tay:“Ngươi đã quy y cửa Phật rồi, chuyện này không liên quan tới ngươi, lui sang một bên đi!”“Phụ vương, xin người truyền ngôi vị lại cho ta.
”Tiểu An quay qua nói với Sở Bắc Vương.
“Được!”Sở Liệt Vương không chút do dự, bây giờ người duy nhất có thể cứu được nước Sở chỉ có con gái của hắn, chỉ cần giữ được cơ nghiệp của mấy đời tổ tiên để lại thì cho dù nàng là kè thù của Phật môn hay gì đó cũng đều không quan trọng.
“Từ hôm nay trở đi, Huyền Nguyệt công chúa sẽ kế thừa ngôi vị của Sở Vương, lấy hiệu là Sở U Vương!”“Sở U Vương.
”Tiểu An trầm giọng lẩm bẩm, quay qua nói với Bắc Việt Vương:“Bây giờ chuyện này có liên quan đến ta rồi.
”“Ngươi như vậy là đang ép ta!”Bắc Việt Vương nhíu mày.
“Bắc Vương bệ hạ lần này tới đây là vì muốn giành Thanh Châu sao?”Tiểu An hỏi.
Bắc Việt Vương trầm ngâm một lát rồi nói:“Cũng không phải!”Diện tích của Thanh Châu nhỏ hơn Vụ Châu rất nhiều, hơn nữa của cải tài nguyên cũng không phong phú bằng ở Vụ Châu, ngay cả ưu thế lớn nhất là tài nguyên về dân số cũng đã suy yếu đến cực điểm vì phải trải qua kiếp nạn.