Nhưng trước khi đến đây, Bắc Việt Vương vẫn rất hứng thú với việc thống trị Thanh Châu, điều này không chỉ là dã tâm của các triều đại trước.
Mà số lượng dân số thì chỉ cần trăm năm là có thể phục hồi được, những sau khi chứng kiến cảnh tượng của Vạn Quỷ Uyên và Đại Phật Sơn thì hắn đã hoàn toàn thay đổi ý định.
Nếu như phải đồng thời triệt để chống lại sự tấn công của Ngã Quỷ đạo và Ma Vực, thì chỉ có người có tài năng đặc biệt mới hứng thú với việc thống trị Thanh Châu.
“Vậy là vì tiêu diệt nước Sở sao?”Tiểu An lại hỏi.
“Chính xác!”Bắc Việt Vương nói, hắn vượt qua vạn dặm xa xôi để tới đây, không phải để tiêu diệt nước Sở, lẽ nào là để du ngoạn?“Được, vậy ta lấy danh nghĩa là Sở Vương tuyên bố, từ hôm nay trở đi, nước Sở không còn tồn tại nữa, chính thức diệt vong.
”Tiểu An nói.
Chuyện này đừng nói là Bắc Việt Vương, ngay cả Sở Liệt Vương cũng rất sửng sốt.
Một đất nước đã tồn tại mấy ngàn năm như nước Sở, vậy mà lại bị hủy diệt sau một câu nói?“Ngươi.
như vậy là có ý gì?”Bắc Việt Vương nói.
“Được rồi, ngươi đã tiêu diệt được nước Sở rồi, vẫn chưa hài lòng với kết quả nay sao? Hay là muốn diệt cỏ phải diệt tận gốc, đến quân vương của một nước diệt vong như ta cũng muốn giết?”Tiểu An nói.
Bắc Việt Vương cười khổ nói:“Chắc ngươi cũng biết, trước giờ ta chưa bao giờ muốn trở thành kẻ thù của ngươi và Lý Thanh Sơn.
”“Ta không đồng ý!”Sở Liệt Vương giận dữ nói, Thanh Châu Đỉnh rung lên liên hồi.
“Bắc Việt Vương, nếu như ngươi muốn tiêu diệt nước Sở của ta, vậy thì lấy mạng đổi mạng đi!”“Hừm! Dù sao nước chịu tổn thất trước tiên cũng không phải Bắc Quốc!”Đương nhiên Bắc Việt Vương sẽ không bị đe dọa bởi những lời này.
Khi gươm súng đã sẵn sàng, Tiểu An hét lên:“Im miệng hết cho ta!”Trong tiếng hét giận dữ ẩn chứa Thiên Long Thiền Xướng, gầm lên như giống như Hồng Chung đang tức giận, âm thanh rất đinh tai nhức óc.
"Hai kẻ thiển cận, thật uổng công là bệ hạ của một nước! Các ngươi tranh giành cái gì ở vùng đất nhỏ bé nghèo nàn này? Bây giờ cả Ma Vực và Ngạ Quỷ Đạo đều đang xâm lược, sắp tới thiên hạ của cả Cửu Châu đều sẽ diệt vong, các ngươi muốn trở thành xác chết hay là ma tộc?”Từ trước đến nay Tiểu An luôn bình tĩnh và cư xử đúng mực, ngoại trừ Lý Thanh Sơn thì chưa ai thấy dáng vẻ tức giận của nàng, bây giờ khi nàng tức giận cả đất trời đều im lặng.
Kim Thiền Linh Vương tán thưởng:“Xin hai vị đạo hữu hãy suy nghĩ thật kỹ!”“Được rồi, ai bảo ngươi là Sở Vương cơ chứ!”Sở Liệt Vương bất đắc dĩ phải nguôi giận, hơn nữa hắn cũng đã suy nghĩ thông suốt rồi, nước Sở rốt cuộc cũng chỉ là cái danh, chỉ cần bảo vệ được dòng tộc Cơ Thị, thì chẳng lẽ không thể phục quốc sao?Mà lúc này Bắc Việt Vương cũng nghĩ đến lời vừa rồi của Tiểu An, hai thế giới Ngã Quỷ Đạo và Ma Vực đều không dễ đối phố, đến lúc quần ma loạn vũ, ma quỷ hoành hành thì Vụ Châu muốn an phận cũng không được.
“Được, ta giúp ngươi trấn áp ma quật, chỉ là giúp ngươi thôi!”“Tạ ơn bệ hạ.
”Tiểu An hành lễ, trong lòng thầm nghĩ:“Thỉnh thoảng học cách nói chuyện của Thanh Sơn hình như cũng rất hữu dụng.
”Nàng không tức giận thực sự, hơn nữa cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc chạy trốn.
Mặc dù nàng cũng có trái tim từ bi, nhưng việc trấn áp ma quật để cứu hàng trăm triệu sinh mạng, thậm chí là toàn mộ Cửu Châu thì cũng không quan trọng bằng Lý Thanh Sơn.
Bắc Việt Vương nhíu mày, sờ sờ cằm, đột nhiên cảm thấy khó hiểu:“Mình tới Thanh Châu làm gì?”Bỗng nhiên cảm thấy có chút hối hận.
“Sớm biết như vậy thì đã không tới.
”…Lý Thanh Sơn vừa bước vào biển máu, ánh kiếm tràn ngập tầm mắt của hắn.
Hắn theo bản năng khoanh tay trước ngực.
Một cơn đau nhói theo sát phía sau, lưỡi kiếm xuyên qua hai cánh tay của hắn, mũi kiếm đâm vào lồng ngực của hắn.
Da thịt trên cả người hắn chuyển sang màu xanh nhạt, cơ bắp trên cánh tay thắt lại, hắn dựa vào sức mạnh của Ngưu Ma cứng rắn chống đỡ lại ánh kiếm.
"Còn dám tới chỗ chết!"Giọng nói của Đấu Ma Hồn và hồn kiếm Tiên Khí chồng lên nhau, trong mắt tràn ngập sát ý.
Lý Thanh Sơn bình tĩnh đối mắt với hắn:"Dù trở thành nô lệ, mất đi tự tôn cũng nhất định muốn thắng sao?”Trái tim Đấu Ma Hồn run lên, sự phù hợp với kiếm Tiên Khí xuất hiện một chút khập khiễng, không có ai bằng lòng trở thành nô lệ chứ đừng nói đến việc làm nô lệ cho một thanh kiếm.
"Câm miệng!"Lưỡi kiếm đâm sâu vào trong cơ thể Lý Thanh Sơn, ngay cả Ngưu Ma Luyện Bì cũng không chống cự được, bắt đầu xuất hiện từng kẽ nứt.
"Là kẻ địch, ngươi, không xứng để ta tôn trọng!”Lý Thanh Sơn nhếch miệng cười, tràn đầy khinh thường.
"Đi chết đi!"Đấu Ma Hồn gầm lên, điên cuồng đẩy Lý Thanh Sơn về phía trước.
Kiếm khí Tiên Khí nổ tung, cắn nát lục phủ ngũ tạng của Lý Thanh Sơn, nghiền nát hổ cốt bền chắc không thể phá vỡ.
Ánh kiếm lóe lên, lướt qua người Lý Thanh Sơn.