"Chúng ta tin ngươi sẽ tuân thủ lời hứa, bệ hạ!”Lúc này, Vân Trung Thành đã rời khỏi Vân Châu, trên trời đầy sao, Lý Phượng Nguyên lẩm bẩm nói:"Cha à, rốt cuộc bây giờ ngươi đang ở đâu vậy?”Ánh sao lấp lánh, không ai trả lời.
Trong trời sao tối tăm sâu thẳm, một chiếc lông vũ trôi nổi, hai bàn tay nắm lấy nhau.
“Đây là đâu?”Lý Thanh Sơn hỏi.
"Bên ngoài hư không.
"Cố Nhạn Ảnh trả lời, lại cân nhắc từ ngữ:"Vì sao.
ngươi?”"Nếu biết kết quả này, ta tuyệt đối sẽ không như vậy!”"Hối hận rồi sao?”"Ta làm việc từ trước đến giờ chưa bao giờ hối hận!”"Vậy là tốt, nếu không sẽ lại thêm một phần đau đớn, ngươi có cảm nhận được không? Sức mạnh của chúng ta đang tiêu tán!”"Ừm, tại vì sao vậy? Quên đi, coi như ta chưa hỏi.
"Lý Thanh Sơn không cảm giác được một chút linh khí nào, ngược lại khí thức trên người hắn cho dù là yêu khí hay là linh khí đều đang tiêu tán giống như bị một miếng bọt biển vô hình khổng lồ hút khô vậy.
Nếu như tình huống này cứ duy trì liên tục, không lâu sau bọn họ sẽ chết hơn nữa còn là chết đói thảm thương.
"Những ngôi sao ở đây thực sự rất sáng!"Các ngôi sao xếp thành một biển sao sáng giống như trên bức màn tối được tô điểm những viên ngọc trai.
Và bọn họ trôi dạt trong hư không giống như một hạt bụi nhỏ trên tấm màn đen.
"Ừm, ít nhất còn có chỗ tốt này.
Đây là phong cảnh mà ta muốn cho ngươi xem! Người cha kia của ta từng dẫn ta vượt qua một lần Cương Phong, nhưng cũng không tráng lệ như bây giờ.
Ai dà, chúng ta thật sự quá nhỏ bé!”Trong con ngươi của Cố Nhạn Ảnh phản chiếu hình ảnh những vì sao, phát ra tiếng thở dài giống như trẻ con vậy.
"Được rồi, ngươi đã nghĩ ra cách chưa?".
Lý Thanh Sơn không nhịn được hỏi.
Trong thời gian ngắn này, hắn đã thử hết mọi cách nhưng những phép thần thông cường đại giúp hắn hoành hành ở Cửu Châu lại vô dụng ở chỗ này, cũng chỉ là tiêu hao uổng phí sức mạnh.
"Ta không nghĩ.
""Bởi vì không có cách nào cả, cho nên mới đánh cược sao!”"Cái tên khốn kiếp này, ta không tin là không có cách nào cả!"Lý Thanh Sơn lấy Tu La Trường ra.
Nếu có thể tiến vào Tu La Trường, sau đó chuyển qua Tu La Đạo, tất cả vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng.
Mặc dù trong Tu La Đạo có nhiều mối hiểm ác đáng sợ nhưng vẫn tốt hơn là bị mắc kẹt trong hư không này.
Sau đó, Tu La Trường không hề có phản ứng nào.
"Không có ích gì đây.
Nơi này ở bên ngoài các thế giới, lục đạo luân hồi chỉ tương thông với thế giới các phương thôi.
”Cố Nhạn Ảnh nói.
"Nói cách khác, nếu như chúng ta chết ở chỗ này, cũng không thể tiến vào luân hồi sao?"Lý Thanh Sơn cau mày nói.
"Đúng vậy.
"Cố Nhạn Ảnh gật đầu.
"Dựa vào thực lực của chúng ta, cũng không có biện pháp vượt qua hư không.
Ngươi có thể luyện hóa chiếc lông vũ kia không?”Lý Thanh Sơn lại hỏi.
"Không thể, thời gian ngắn quá.
""Để ta thử chút.
""Cái này là của ta!"Cố Nhạn Ảnh trợn tròn mắt.
"Ngươi.
Đã đến nước này rồi mà!"Lý Thanh Sơn cả giận nói.
"Ai kêu ngươi đi theo?""Khốn kiếp!”Lý Thanh Sơn kéo nàng đến trước mặt, giơ tay lên cao định tát nàng một cái.
Cố Nhạn Ảnh cũng không né tránh, ngẩng cao đầu đối diện với hắn.
Ở trong hoàn cảnh hư không vô tận và vô số những vì sao, hai người đối mắt nhìn nhau.
Lý Thanh Sơn buông tay xuống:"Quên đi, ta không có hiểu biết như ngươi, đúng là hoạn nạn mới thấy lòng người!”"Thế nào, hối hận rồi sao?"Cố Nhạn Ảnh lại hỏi.
" Ta làm việc từ trước đến giờ chưa bao giờ hối hận!"Lý Thanh Sơn nói.
"Đa tạ vì đã không giết ta, nhưng mà ngươi cũng đừng tức giận, chúng ta còn có cơ hội.
""Cơ hội gì?""Chiếc lông vũ này.
""Không phải ngươi nói không thể luyện hóa sao?""Cho dù là người muốn luyện hóa chiếc lông vũ này trong chốc lát cũng không có khả năng, ngược lại sẽ càng nhanh tiêu hao sức mạnh của chính mình, chết càng nhanh.
Nhưng ngươi có từng nghĩ qua, làm sao chiếc lông vũ này vừa vặn rơi vào thế giới của chúng ta không?"Trong con ngươi của Cố Nhạn Ảnh lóe lên ánh sáng rực rỡ.
"Nhiều thế giới như vậy, chẳng qua đúng lúc rơi vào Cửu Châu mà thôi.
”"Không đúng, mặc dù ba ngàn thế giới là quá nhiều khó mà kể hết nhưng so sánh với khoảng hư không vô tận này thì tính là cái gì chứ? Nhưng ta cũng không cho rằng chiếc lông vũ này bị cố ý thả vào thế giới của chúng ta.
Thế giới Cửu Châu trong rất nhiều thế giới kia không có gì đặc biệt cả.
”"Hừ, cái này cũng không chắc chắn.
Thế giới này có ta mà.
Nói không chừng chiếc lông vũ này là chuẩn bị cho ta!”Lý Thanh Sơn phản bác lại, cũng cảm thấy có chút đạo lý.
"Được, nếu thật sự như vậy thì ta nhường lại chiếc lông vũ này cho ngươi!”Cố Nhạn Ảnh nói.
"Hả? Vừa rồi ngươi còn coi chiếc lông vũ này còn thân thiết hơn cha ruột của ngươi, sao bây giờ lại đột nhiên trở nên hào phóng như vậy?”"Đây là “đạo” của ta, đương nhiên còn thân thiết hơn cha ruột.
Nhưng tốt nhất ngươi nên cầu nguyện chiếc lông vũ này không phải chuẩn bị cho ngươi đi, nếu không lần này chúng ta lành ít dữ nhiều!”"Phải thì sao? Không phải thì thế nào?"