Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1914 - Chương 1925: Bạch Viên Kiếm Điển 2

Chương 1925: Bạch Viên Kiếm Điển 2

Trong một gian nhà ấm áp, Viên Phi Phi hỏi thăm tình hình, tát vào mặt họ bốn cái, mắng:"Tiện nhân, dám vô lễ với hai vị Trang chủ, lễ nghi ngày thường ta dạy các ngươi đâu rồi?"Người phụ nữ áo đỏ dẫn đường cho Lý Thanh Sơn nói:“Tổng quản thứ tội, chúng tôi thật sự rất sợ! Ngài không thấy đó thôi, lúc họ ăn.

, giống như đang ăn thức ăn bình thường, cảm giác như không biết họ sẽ mở hộp sọ của chúng ta mà ăn bất cứ lúc nào.

”Bép! Đó là một cái tát khác vào mặt, và người phụ nữ mặc áo đỏ bị tát nhìn chằm chằm vào mắt cô.

“Phải gọi là Trang chủ!”Viên Phi Phi trầm ngâm một lát, sắc mặt biến đổi :“Đừng trách ta ra tay tàn nhẫn, ta làm như vậy là vì lợi ích của ngươi, cũng đã muộn, ngươi đi nghỉ ngơi đi! “Sau đó nàng nhìn về phía Ngọc Nhũ Trì.

“Lý Thanh Sơn, Cố Nhạn Ảnh, rốt cuộc lai lịch của các ngươi là gì?”Bốn người phụ nữ hậm hực che kín khuôn mặt sưng đỏ, rời khỏi gian nhà thật xa.

Người phụ nữ mặc áo màu đỏ nói:"Ngươi về phòng ta đợi ta ở đó trước đi, ta đi ra ngoài nghe ngóng tình hình!"Một lúc sau, người phụ nữ áo đỏ trở lại phòng, cẩn thận đóng cửa lại, lấy ra một trang giấy ướt, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn:"Tỷ tỷ, ta có đồ tốt cho chị!""Phi Hồng tỷ, đây là cái gì?"Cô gái áo vàng hỏi.

"Đây là trang đầu tiên của" Bạch Viên Kiếm Điển".

Con vượn tinh linh đó khoác lác lắm đấy.

""Bạch Viên Kiếm Điển!"Ba người phụ nữ đồng thời kinh ngạc kêu lên, võ thuật của thế giới này cực thịnh, mỗi người bọn họ đều có nội công, nhưng chỉ vì chỉ vì chăm sóc nhan sắc, lấy sắc đẹp làm mục tiêu trong cuộc sống nên căn bản không được phép học bất cứ động tác hay chiêu thức gì cả, không có cơ hội tiếp xúc với những loại võ thuật cao siêu.

“Ở đâu mà ngươi có được nó?”“Các ngươi không biết đó thôi, ngoại viện xảy ra chuyện lớn.

”Người phụ nữ mặc áo đỏ giải thích, rồi đột nhiên cười nói:“Tên vượn già đó còn nói cái gì mà thiên hạ vô địch, bây giờ chẳng những bị tịch thu hết tài sản, tru di tam tộc mà đến cả não của hắn cũng bị người ta ăn mất, đúng là báo ứng.

”“Phi Hồng tỷ, ngươi đừng nói nữa, bây giờ nghĩ lại ta còn thấy mắc ói.

”“Nhưng nếu bị tổng quản phát hiện.

”"Hừ, đợi đến lúc chúng ta học xong quyển tuyệt thế kiếm pháp này thì còn gì mà phải sợ bà già kia?”“Ngươi nói ai là bà già?”Giọng nói u ám của Viên Phi Phi đột nhiên vang lên ngoài cửa, sắc mặt của bốn nữ nhân tái nhợt.

Lý Thanh Sơn dùng hộp xương sọ uống hết sạch rượu, lúc này hắn đã say và cố hết sức bò ra khỏi bể, làn nước trong suốt từ thân thể cường tráng màu đồng chảy xuống.

Đã rất nhiều năm hắn không uống rượu, bây giơ tu vi không ngừng tăng lên, cho dù là uống bao nhiêu thì tinh thần vẫn luôn giữ được sự tỉnh táo, rất khó có thể hoàn toàn buông thả như vậy.

Tuy nhiên, hắn cũng không vì như vậy mà trở nên yếu hơn, mà ngược lại bây giờ hắn lại mạnh mẽ và nguy hiểm hơn bao giờ hết.

Nếu lúc này những kiếm khách đó dám đắc tội với hắn thì sẽ biết thế nào là hung bạo.

Cố Nhạn Ảnh không hề đề phòng, đừng nói đến là xấu hổ ngại ngùng, nàng nhìn kỹ từ trên xuống dưới một lượt, đi xuyên qua làn hơi nóng mờ mờ đến bên cạnh hắn, nhặt chiếc khăn tắm trên mặt đất lên, cẩn thận lau người cho hắn.

Lý Thanh Sơn đột nhiên nắm tay nàng, ánh mắt như lửa đốt, Cố Nhạn Ảnh im lặng và nhìn vào mắt hắn, ôn hòa như bầu trời.

Dường như Lý Thanh Sơn thấy mình trong đó nên chậm rãi buông tay, rồi nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ.

Cố Nhạn Ảnh mặc áo choàng vào cho hắn như không có chuyện gì xảy ra, sau đó ngồi khoanh chân bên cạnh hắn và bắt đầu nghiên cứu với một bản đồ địa lý.

So với “Bạch Viên Kiếm Điển” gì gì đó, thì bây giờ đối với nàng nhưng sách vở thư tịch về lịch sử địa lý của thế giới này lại cần thiết hơn.

Sách chất đống cao, bầu trời đột nhiên sáng lên, ánh tuyết phản chiếu rực rỡ lên cửa sổ.

Nàng ngáp một cái, bây giờ nàng đã có sự hiểu biết cơ bản về thế giới này.

Thế giới này quả thực nhỏ hơn Cửu Châu rất nhiều, chiều dài và chiều rộng không đến vạn dặm, chia ra làm năm khu vực: Đông cảnh, Tây cảnh, Nam cảnh, Bắc cảnh, Trung cảnh.

Các đặc điểm địa lý hơi giống với Cửu Châu, cùng là phía bắc nóng phía nam lạnh, nhưng núi và sông ngòi lại nhỏ hơn nhiều.

Không biết có phải giữa hai thế giới có một mối liên hệ vô hình gì đó không?Câu hỏi này vượt quá khả năng có thể tự tìm tòi nghiên cứu của nàng.

Dường như ở thế giới này không có khái niệm về tu hành, thịnh hành nhất là võ thuật chứ không phải pháp thuật, và chú trọng hơn dénd việc giết chóc và chiến đấu hơn là tu luyện bản thân.

Sau khi suy nghĩ một chút, nàng đã có thể hiểu ra được nguyên nhân đằng sau đó, uy lực của những người luyện công pháp thuật sẽ bị hạn chế bởi linh khí trời đất, tốc độ thi triển chậm hơn nhiều so với lúc đánh ở cự li gần, nên đương nhiên sẽ trong các trận chiến sẽ bị đối phương loại bỏ.

Bình Luận (0)
Comment