Bùm! Âm thanh phá vỡ bầu không khí ngột ngạt, vang vọng trong mật thất.
Hắn bước chân lui về phía sau, xoay eo, tung ra hai quyền, Ngưu Ma đã xuất hiện trên trời.
Thời khắc này giống như trở lại rất nhiều năm trước, chàng trai trẻ chuyên tâm luyện công phu dưới Ngọa Ngưu Cương, nhưng chung quy lại thì bây giờ hắn đã không còn trẻ nữa, từng chiêu thức đều nặng nề và chậm chạp, đang truyền năng lượng ngưng tụ cả đời .
Nhưng một lúc sau, trong bóng tối truyền đến một tiếng ục ục, Lý Thanh Sơn hơi sửng sốt một chút, nhưng lại phát hiện là bụng mình đang kêu gào, hắn sờ sờ bụng không nhịn được mà bật cười ra tiếng, còn phải tiếp tục uống rượu và ăn thịt!Lần này Cố Nhạn Ảnh ngủ rất sâu, mơ thấy mình du hành trong hư không vô biên, tối tăm và trống rỗng, nhưng lần này nàng không còn dựa vào đôi cánh của mình nữa mà biến thành Côn Bằng.
Khi nàng tỉnh lại thì đầu óc vẫn còn đang mê man, nàng nằm ngửa trên chiếc giường êm ái, tay phải thì giơ thật cao chiếc lông vũ màu lam lên, thả nó bay bay trong tay, trong miệng còn phát ra âm thanh "ào ào" và " " chíp chíp”, như thể đôi cánh còn đang bây trong gió để vượt qua hư không.
“Ngươi đang làm gì vậy?”Lý Thanh Sơn vẻ mặt buồn cười, giống như đứa nhỏ nằm trên giường lười biếng mơ mộng.
Cố Nhạn Ảnh khuôn mặt đỏ vì xấu hổ hiếm thấy, nàng cất chiếc lông của Côn Bằng rồi ngồi dậy.
“Hôm nay ngươi làm gì vậy?””Ngươi ở đây thì không thể thấy được, đợi lát nữa là ngươi sẽ biết.
”Lý Thanh Sơn nói, bây giờ cảm ứng của hắn với mặt đất còn rất yêu nên đứng trên tháp không thể cảm ứng tới được.
"Đi thôi, chúng ta đi tìm cái gì ăn!"Cố Nhạn Ảnh phát hiện mình rất đói, sau đó liếc nhìn đồng hồ cát:“Cũng đã đến lúc xuất bản trang thứ hai, nếu không những người sẽ nóng lòng.
"Khi đi ra khỏi tháp, Cố Nhạn Ảnh lập tức chú ý tới sự biến hóa của Lý Thanh Sơn, mỗi bước của hắn đều bám rất chắc vào mặt đất, bình tĩnh mà vững vàng, nàng cũng cảm nhận được sức mạnh quen thuộc:"Sức mạnh của ngươi khôi phục rồi?"“Có một chút, cuối cùng thì cũng không đến nỗi yếu như vậy.
”Lý Thanh Sơn dùng lực nắm chặt quả đấm.
“Hình như ngươi cũng có chút thay đổi.
”"Thật không? Ta không chăm chỉ như ngươi, ta chỉ biết ngủ thôi.
”“Vậy thì ngươi nên ngủ nhiều hơn đi.
”Hai người đi tới phòng khách lớn của ngoại viện, tất cả kiếm khách đều đã chờ sẵn ở đó, tiếng ồn ào đột nhiên im bặt, những người đó dùng ánh mắt hồi hộp và tò mò nhìn hai người họ, dường như đều thức cả đêm không ngủ để nghiên cứu trang Kiếm Phổ kia, nhưng cũng chỉ cảm thất được sự tinh xảo tuyệt vời mà khó có thể diễn tả bằng lời.
Ngoại trừ mấy vị sinh ra đã làm cao thủ như Hầu Hồng Đào thì hầu hết số còn lại đều không hiểu được trang Kiếm Phổ này.
Hầu Hồng Đào cũng tinh tường nhận ra những thay đổi của họ, đặc biệt là sự thay đổi của Lý Thanh Sơn là rõ ràng nhất, tư thế oai phong của Lý Thanh Sơn khiến hắn có cảm giác không thể lay chuyển, nếu như hắn muốn đối phó với họ thì đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, mà trang Kiếm Phổ đó đã khiến cho mọi người không có thời gian và tâm trí nào để nghĩ đến những chuyện khác nữa.
Lý Thanh Sơn ngồi lên ngai vàng được đức từ một cây kiếm dài, chỉ nhìn thất một nữ nhân đi qua đám đông ta và ho to:“Cung nghênh Trang chủ!”Các kiếm khách vừa đi theo vừa nói:“Cung nghênh Trang chủ!”Lý Thanh Sơn sửng sốt một chút mới nhận ra nữ nhân kia chính là nữ tử khỏa thân quỳ trên tuyết sáng nay, bây giờ đã thay một bộ trang phục khỏe khoắn, sau lưng đeo thanh trường kiếm, diện mạo đã hoàn toàn thay đổi so với trước đó, suýt chút nữa thì hắn đã không nhận ra.
Thấy sắc mặt tái xanh của nàng, hắn không kìm được mà hỏi:“Ngươi khỏe hơn chưa?”"Làm phiền Trang chủ quan tâm, ta đã khỏe hơn nhiều rồi, chỉ là ba vị muội muội nội lực không được tốt nên bị hàn độc xâm nhập vào cơ thể, bây giờ ho liên tục, Phi Hồng thay mặt các tỉ muội cảm tạ ơn cứu mạng của Trang chủ!”“Thế này đi, Hầu Hồng Đào, không phải ngươi tu huyệt Liệt Hỏa Chân Khí sao? Giúp họ chữa trị đi!”Lý Thanh Sơn phân phó nói.
“Hầu mỗ tu luyện võ công không phải để làm những chuyện này.
”Hầu Hồng Đào đắc ý nói, ngay cả Bạch Viên Vương cũng không dám ra lệnh với hắn như một tay sai.
"Vậy thì ra tay đi!"“Ngươi nói cái gì?”“Ta cho ngươi ra tay! Yên tâm đi, ta sẽ không dùng trận pháp để áp chế ngươi, để ngươi chết không phải nuối tiếc.
”Cố Nhạn Ảnh liếc nhìn hắn, đã nói là dĩ hòa vi quý rồi mà?Lý Thanh Sơn cười cười, nếu thực lực của bản thân đã có thể từ từ không phục, thì không cần đến sức mạnh của Đại Diễn Thần Phù, và cũng chẳng cần phải rụt rè sợ hãi như vậy nữa.