Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1968 - Chương 1979: Các Ngươi Cũng Ngồi Đi

Chương 1979: Các Ngươi Cũng Ngồi Đi

"Ha ha, ta trước kia làm ruộng.

"Lý Thanh Sơn ngồi ở đối diện, liếc La Hầu Tiểu Minh một cái:"Ngươi xem, ta tới đây không tệ nhỉ, có người mời rượu, mùi vị vô cùng ngon!”La Hầu Tiểu Minh bĩu môi, nhảy lên bàn và giũ nước mưa trên người.

"Này, đứa bé nhỏ như vậy mà ngươi cũng dẫn nó đi lung tung.

Tiểu Bắc, cầm cái khăn lông tới đây.

”"Là hắn khăng khăng đi theo, ta cũng không còn cách nào.

Hừ, còn không cảm ơn.

"“Đa tạ.

”La Hầu Tiểu Minh nhận lấy khăn lông, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác kỳ lạ.

Từ lúc sinh ra tới nay, đây là lần đầu tiên hắn nói lời cảm ơn vì một chiếc khăn lông nhỏ bé không đáng kể với một người phàm như con kiến hôi vậy.

Lông mày bắn bỗng nhíu chặt lại, cúi đầu rơi vào trầm tư.

"Đứa nhỏ này là?""Con trai của ta.

""Ngươi mới là con trai ta!"La Hầu Tiểu Minh nhảy dựng lên đá vào ngực Lý Thanh Sơn.

Nếu như rất lâu trước đây, một cước này của hắn hạ xuống thì Tuyết Sơn ngoài cửa cũng không còn nữa, nhưng bây giờ lại chỉ khiến người ta không đau không ngứa.

"Ai dà, tại ta nuông chiều nó nên nó mới thành như vậy, chê cười rồi.

"La Hầu Tiểu Minh trừng mắt nhìn đối phương, một khát vọng sức mạnh đã mất từ lâu đang bùng cháy trong lồng ngực hắn.

Tiểu nhị bưng một vò rượu và một nồi thịt kho nghi ngút khói.

“Trước kia ngươi làm ruộng, sau này sao không làm nữa?”Hồng chưởng quỹ thuận miệng hỏi.

"Bò chạy mất rồi, ra ngoài tìm bò.

"Hồng chưởng quỹ ha ha cười to, tưởng hắn nói đùa:“Đây là lần đầu ta nghe thấy nguyên nhân lưu lạc giang hồ của ngươi đó, nhưng mà nam nhi chí ở bốn phương, nếu như ngươi không ra ngoài lăn lộn, cũng không học được võ nghệ tốt như vậy!”Mưa xối xả đập vào mái ngói, ồn ào mà lặng lẽ, náo nhiệt càng lộ vẻ an nhàn.

Sấm sét ngược lại trở nên nhỏ hơn rồi.

ở trong trấn nhỏ khe núi như vậy vốn không dễ dẫn sét, thiên ý từ nơi sâu xa cũng tạm thời không có cách nào đánh Lý Thanh Sơn ở trong tửu lầu này.

Rót rượu vào bát, Lý Thanh Sơn đang định bưng lên, La Hầu Tiểu Minh đột nhiên cướp lấy bát rượu uống một hơi cạn sạch, khiến Hồng chưởng quỹ trợn tròn mắt, hắn chưa từng thấy đứa bé nào nhỏ như vậy mà có thể uống rượu.

"“Mang thêm một bát nữa tới đây!”Lý Thanh Sơn gọi tiểu nhị lại ngồi vào bàn, nói với Hồng chưởng quỹ:“Ta sợ một mình ngươi ăn không hết!”"Ta rót rượu cho các ngươi.

"Tiểu nhị cười hì hì sáp lại gần, cảm thấy người đàn ông này đáng yêu hơn mấy đệ tử của phái Tuyết Sơn kia nhiều.

Nhưng mà đương nhiên vẫn không bằng đại tiểu thư.

Trong tửu lầu mưa gió mịt mù, mấy người với lai lịch thân phận hoàn toàn khác nhau đang ngồi đối diện nhau ăn uống no say.

Tiết Băng liên tục nhìn lại, quả thật khó tin rằng người này chính là Ma Vương đứng trên núi thi thể mà Nhị sư thúc đã nói!Có lẽ mọi chuyện cũng không tệ như trong tưởng tượng, vì sự sống còn của phái Tuyết Sơn, nàng cũng không thèm dè dặt nữa, đứng dậy đi tới nhìn Lý Thanh Sơn nói:“Có thể thêm một chỗ nữa không?”"Đại tiểu thư!"Hồng chưởng quỹ cùng tiểu nhị vội vàng đứng lên, mấy đệ tử phái Tuyết Sơn cũng sửng sốt.

Lý Thanh Sơn đang dựa lên bàn, liếc nàng một cái, hàm hồ nói không rõ:"Ngồi đi!"Hắn uống ừng ực mấy hớp rượu, nói với Hồng chưởng quỹ và tiểu nhị:"Các ngươi còn đứng đó làm gì?"Tiết Băng nhẹ nhàng ngồi xuống, nói:"Các ngươi cũng ngồi đi!"Hai người cẩn thận ngồi xuống.

Lý Thanh Sơn lắc đầu:"Đàn ông uống rượu, đàn bà vào làm mất hứng!"Tiết Băng cởi mũ rộng vàng ra lộ ra dung mạo thật, da thịt nàng trắng nõn như tuyết, tóc đen như mực, quả đúng là mỹ nhân.

Nàng vỗ vào vò rượu, rót rượu vào trong bát, khẽ hé đôi môi đỏ mọng uống một hơi cạn sạch, đáy bát sáng lên:“Ta không mời mà tới, bát rượu này coi như xin lỗi!”"Sư muội!" "Sư tỷ!"Các đệ tử của phái Tuyết Sơn cũng nhìn đến ngây người.

Từ trước đến giờ nàng chưa từng dính đến một giọt rượu nào, nhìn thấy nàng uống như vậy liền nhao nhao đứng dậy.

"Ngồi xuống hết cho ta!"Tiết Băng quát lên một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp trắng hồng của nàng ửng đỏ, càng lộ ra vẻ tươi như đào mận khiến tiểu nhị ở bên cạnh không dám nhìn thẳng vào nàng.

Các đệ tử của Tuyết Sơn phái cũng lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn nên chậm rãi ngồi xuống, đặt tay lên chuôi kiếm.

Lý Thanh Sơn cười nói:"Đúng là nữ trung hào kiệt, nhưng mà đã nói trước rồi, không được dùng chân khí làm rượu tan!"“Đương nhiên.

”Tiết Băng cảm giác trong bụng nóng như lửa đốt, trong người dâng lên cảm giác ngà ngà say.

Nàng cắn răng chịu đựng, ngược lại có thêm chút dũng khí, thẳng thắn hỏi:“Không biết các hạ tới chỗ này là vì cái gì?”“Tránh sét.

""Nam tử hán đại trượng phu mà cũng sợ sét đánh?”"Hết cách thôi, ta làm quá nhiều chuyện tốt rồi, ông trời cũng không thể chịu nổi ta.

”Lý Thanh Sơn nhún nhún vai.

"Ta chỉ nghe nói rằng sấm sét sẽ đánh những kẻ gian trá độc ác.

"Tiết Băng chợt cảm thấy cảm giác say rượu đã tiêu tan, hớn hở quên cả sợ hãi.

Nàng dần dần cảm nhận được chỗ tốt của loại rượu này, lại uống một bát rượu khác.

Bình Luận (0)
Comment