Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 1972 - Chương 1983: Cần Gì Phải Làm Thế

Chương 1983: Cần Gì Phải Làm Thế

Lý Thanh Sơn lắc đầu:“Không được, ta đã từng nói qua những lời này với hảo nữ của ngươi, đây là chuyện tất nhiên, không phải địch thì là bạn, không cho phép loại người lạnh nhạt thờ ơ đứng ở bên ngoài!”Tiết Hàn Phong bị chọc tức:“Các hạ ép người quá đáng, phái Tuyết Sơn đã truyền thừa suốt mấy trăm năm, sao lại có thể bị diệt trong tay chúng ta được?”“Tiết chưởng môn đúng là luẩn quẩn thật, sinh lão bệnh tử đều là chuyện mà đời người, khó có tránh khỏi, thành bại tốt xấu cũng là điều hiển nhiên của vạn vật! Có thể đặt tầm nhìn ra xa hơn, chờ ta thống nhất thiên hạ rồi, thiên hạ này sẽ không còn sự khác biệt về môn phái nữa.

Đây chính là đại thế rộng lớn, người thuận theo thì sống, nghịch ta thì chết, biến phái Tuyết Sơn thành Tuyết Sơn Đường ngược lại còn có thể làm nó càng thêm thịnh vượng phát đạt, cũng coi như ngươi tự tay giành lấy một cuộc sống mới!”Lý Thanh Sơn giang rộng hai tay, khí thế như muốn nuốt cả thiên hạ, vẻ mặt lại không giống như đang ăn nói hùng hồn, ngược lại chẳng khác nào đang nói một việc đương nhiên như ăn cơm uống nước hàng ngày.

Tiết Hàn Phong siết chặt nắm đấm, cả cuộc đời hắn chưa bao giờ gặp được sự lựa chọn khó khăn như thế này, đột nhiên thở dài, phất tay, nhiệt độ trong điện bắt đầu tăng lên.

“Chưởng môn, không được!”“Lão phu thà chết cũng không gia nhập Thiên Hạ Hội!”Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người ở trong điện đều nổi giận.

Tiết Băng cắn môi hai mắt rưng rưng, người nam nhân luôn hùng vĩ như Tuyết Sơn, trong lòng nàng cũng phải khuất phục dưới bóng ma của người nam nhân kia sao?Lý Thanh Sơn hơi mỉm cười:“Đây mới là cử chỉ sáng suốt.

”Tiết Hàn Phong lại chậm rãi rút trường kiếm ra, chỉ thẳng vào Lý Thanh Sơn.

“Tiết chưởng môn có ý gì đây?”Tiết Hàn Phong kiên quyết nói:“Thân là chưởng môn, nếu không chiến mà đã đầu hàng thì làm gì còn mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông chữ? Ta chỉ cầu một trận chiến công bằng, chiêm ngưỡng võ công tuyệt thế của Hiệp Vương gia!”“Cần gì phải làm thế chứ?”Lý Thanh Sơn đã nhận ra hắn ta đã quyết tâm muốn chết, trong lòng cũng có chút bội phục.

“Phụ thân, đừng mà!”Tiết Băng kinh hoảng nói, nàng thà là hắn khuất phục chứ cũng không muốn hắn chết trận.

“Chưởng môn, đối phó với ma đầu này thì không cần phải kiêng dè đạo nghĩa giang hồ gì cả, chúng ta cùng nhau xông lên!”“Băng Nhi, ngươi lui ra!”Tiết Hàn Phong nghiêm túc nói với mọi người:“Nếu ta thua, phái Tuyết Sơn sẽ trở thành Tuyết Sơn Đường, không ai được phép báo thù cho ta, đây là lệnh của chưởng môn!”Lý Thanh Sơn cười nói:“Tiết chưởng môn, nếu ta giết ngươi, không nói người khác, con gái cưng của ngươi nhất định sẽ hận ta cả đời, nếu nàng ta ra tay với ta, ta cũng chỉ có thể cho nàng ta chết dứt khoát, thật sự rất không nỡ! Thôi, ta tôn trọng ngươi là một người hán tử, cuộc đời này cũng làm rất nhiều chuyện hiệp nghĩa, nếu hôm nay ta chạm vào ngươi dù chỉ là một ngón tay hoặc lui ra sau nửa bước thì coi như ta thua, thế nào?”Trong mắt Tiết Băng lộ ra chút kinh ngạc và vui vẻ, biểu tình lại có chút phức tạp, không biết nên cảm ơn hắn, hay là nên thù hận hắn!Tiết Hàn Phong lập tức đồng ý:“Được, quyết định thế đi!”Hắn lại nghĩ thâm:“Cho dù ngươi có võ công cái thế, không đụng vào ta thì làm sao có thể thắng được chứ!”Trường kiếm quơ thành kiếm hoa, minh lam kiếm hoa ngưng tụ không tan.

Từng đóa kiếm hoa nở rộ ở giữa không trung, tầng tầng lớp lớp, giống như từng bông tuyết chồng chất, càng chồng càng dày.

Hắn ta vừa ra tay là lập tức dùng tuyệt học cao cấp nhất của phái Tuyết Sơn, Đại Tuyết Băng Thứ của Minh Tuyết Kiếm Pháp.

Lý Thanh Sơn quả nhiên vẫn không hề nhúc nhích, để yên cho hắn ta súc thế.

Mọi người đều cực kỳ căng thẳng, lại nghe thấy tiếng ngáp, La Hầu Tiểu Minh trèo lên vai hắn, còn buồng ngủ chống cằm, lười biếng quan sát xung quanh.

Tiết Hàn Phong nhíu mày, hắn ta đường đường là chưởng môn phái Tuyết Sơn, sao có thể ra tay với một đứa nhỏ như thế, không lẽ đây là âm mưu của hắn sao?Lý Thanh Sơn cười nói:“Tiết chưởng môn không cần phải kiêng dè, làm thịt tên nhóc con này thì cứ coi như ta làm.

”“Xem kiếm!”Tiết Hàn Phong cắn răng, khí thế xông thẳng lên, chân khí giống như một cơn sóng to, lao nhanh đến.

Lúc này Lý Thanh Sơn mới vươn tay, năm ngón tay hơi cuộn tròn lại, yêu khí cuồn cuộn ngưng tụ trên tay hắn, lại chưa tiết lộ ra bên ngoài.

Tiết Hàn Phong đột nhiên cứng đờ ở giữa không trung, kiếm hoa lộng lẫy cũng ngưng kết lại, giống như bị cơn gió vô hình chém trúng, đột nhiên phun ra một búng máu tươi, rơi mạnh xuống đất.

Mọi người đều mở to mắt, lại không nhận ra rốt cuộc Lý Thanh Sơn đã sử dụng thủ đoạn gì? Trông giống như chỉ là duỗi tay, Tiết Hàn Phong đã lập tức thua cuộc, đúng như những gì hắn nói, không chạm đến một đầu ngón tay của ông ta.

“Phụ thân!”Tiết Băng vội vàng chạy lên đỡ.

Tiết Hàn Phong đẩy tay nàng ra, chống tay đứng dậy, trong lòng cũng vô cùng không cam lòng:“Đây là võ công gì!?”

Bình Luận (0)
Comment