Lý Thanh Sơn cười ha ha.
“Ngươi cười cái gì chứ?”Tiết Băng thẹn quá hóa giận.
“Ta cười ngươi đánh giá quá cao phái Tuyết Sơn, lại quá coi thường bản thân.
Ngươi nên đi đến Phi Mã Thành gặp hội chủ Thiên Hạ Hội, nàng ta là người đến cả cha ruột cũng không thèm đặt vào mắt.
”Tất cả mọi thứ của Tiết Băng đều đến từ phái Tuyết Sơn, vốn tưởng rằng Lý Thanh Sơn đang cười nàng không có cách làm cuộc trao đổi này, nghe được những lời này thì trong lòng không khỏi suy nghĩ, chưa bao giờ có ai nói như thế với nàng cả.
“Nghe đồn Cố Nhạn Ảnh của Thiên Hạ Hội chính là mỹ nhân nhất trong thiên hạ.
Đáng tiếc không thể gặp mặt.
”“Đó chẳng qua là do người khác đặt mà thôi, trong lòng nàng ta không có hai chữ mỹ nhân đó đâu.
Không sai, cho dù đối mặt ta thì nàng ta cũng sẽ không ngoan ngoãn làm người đứng thứ hai trong thiên hạ.
”“Vương gia, ngươi rất hài lòng về nàng ta sao?”Tiết Băng hỏi, tò mò về nữ nhân có thể làm hắn lộ ra biểu tình này sẽ là như thế nào?Lý Thanh Sơn suy nghĩ một lúc, thản nhiên cười nói:“Đúng vậy.
”“Nếu là nàng ta ở đây thực hiện giao dịch này thì sao?”Tiết Băng đột nhiên cảm thấy có chút ghen tị.
“Nàng ta sẽ không làm thế.
”“Vậy ta khác với nàng.
Ta sẵn sàng hi sinh bản thân để đổi lấy sự bình yên cho phái Tuyết Sơn.
”“Nếu một ngày nào đó ngươi bay đủ cao, sẽ phát hiện ngọn Tuyết Sơn này chỉ là một gò đất nhỏ mà thôi.
Nhưng mà mắt nhìn người của ngươi cũng rất chính xác, nếu không phải có thằng nhóc này, hiện tại ta đã nhào lên, ăn sạch sẽ sau đó không nhận.
”Lý Thanh Sơn xách La Hầu Tiểu Minh ra, La Hầu Tiểu Minh trừng mắt nhìn hắn:“Ngươi thích làm gì thì làm đi, ta đã thấy mấy chuyện này nhiều lần lắm rồi.
”Tiết Băng lập tức đỏ mặt:“Ngươi như thế mà cũng gọi là Hiệp Vương?”“Hiệp Vương con khỉ khô gì, chỉ là hư danh mà thôi.
Đúng rồi, ta có một cuốn bí tịch tuyệt thế, tên là Quý Thủy Ngưng Khí Quyết, ngươi có muốn đổi không? Bảo đảm cái này không lừa già dối trẻ, mua được là lời to.
”Tiết Băng hơi sững sờ, dậm mạnh chân:“Không đổi!”Nàng đến đây là để hi sinh bản thân vì phái Tuyết Sơn, không phải đến bán mình để đối bí tịch tuyệt thế gì đó, suýt chút nữa đã bị người nam nhân này dụ dỗ sập bẫy, đúng là tức chết đi được.
“Vậy thì tiếc thật.
”Lý Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt “ngươi lỗ to rồi”, lại hỏi:“Không đổi thật sao?”“Không đổi, ta đi đây!”Tiết Băng tức giận khó chịu vừa chắp tay, lại thấy Lý Thanh Sơn chợt thay đổi sắc mặt, cười dữ tợn nói:“Không đổi cũng phải đổi.
”Sau đó nàng lập tức cảm thấy cơ thể không nhúc nhích được, trong lòng hoảng sợ, không lẽ hắn muốn?Lý Thanh Sơn bước về phía trước một bước, giơ tay phong bế huyệt đạo của nàng, hiện tại thời gian duy trì thần thông vẫn còn quá ngắn.
Tiết Băng thấy hắn thò lên mặt, không khỏi nhắm tịt mắt lại, lại nghe hắn nói nhỏ bên tai nàng:“Nghe kỹ cho ta!”Sau đó lập tức nghe được tiếng đọc khẩu quyết công pháp.
Nàng ngạc nhiên mở to hai mắt, lại thấy gương mặt hắn tràn ngập ý cười khi đùa dai:“Đừng nói nữa, ta không nghe.
”Lý Thanh Sơn không để ý đến nàng, cười đọc Quý Thủy Ngưng Khí Quyết một lần, đây là pháp quyết đầu tiên khi hắn Luyện Khí, cho đến bây giờ vẫn nhớ rõ rành mạch, không sai một chữ nào.
Toàn thân Tiết Băng thả lỏng, huyệt đạo đã được giải, thấy hắn đã đi đến bên cạnh huyền nhai, nhìn về phía mây đen từ chân trời dâng lên, dần dần nuốt chửng vầng trăng non, cũng không quay đầu đi, lại nói:“Được rồi, ta phải đi, ngươi canh chừng cho ta đi!”“Ngươi định đi đâu? Ai thèm canh chừng cho ngươi chứ, ta chưa bao giờ đồng ý đổi, những gì ngươi nói ta cũng đã quên hết rồi!”Hành vi ép mua ép bán ngang ngược như thế này làm nàng vô cùng tức giận, đột nhiên nghe hắn đi lại đột nhiên có chút lưu luyến.
“Ta biết ngươi nhớ rõ! Còn chuyện đi đâu sao? Bổn Hiệp Vương đương nhiên là phải đi hành hiệp trượng nghĩa, lại thuận tiện tìm kiếm tám người mỹ nhân khác.
”“Ngươi đi một mình sao?”Tiết Băng hiểu ra, tám mỹ nhân kia đại diện cho năm đại tông môn và tam đại thế gia, lần này hắn rời đi, chỉ e là muốn làm kẻ địch của cả thiên hạ.
“Hai người! Nè, ngươi đừng có ngó lơ Tiểu Minh như thế mãi, Tiểu Minh rất quan trọng!”Lý Thanh Sơn xách La Hầu Tiểu Minh lên, lắc lư thật mạnh.
La Hầu Tiểu Minh liếc mắt nhìn chằm chằm vào hắn, trên người tỏa ra từng đợt sát ý.
Nếu cứ tiếp tục như thế, không cần chờ đến khi hồng liên nở ra, chiến tâm của hắn cũng đã có thể khôi phục lại lần nữa.
“Hiệp Vương gia, trong thiên hạ này không biết có bao nhiêu kỳ nhân dị sĩ, thủ đoạn gian xảo, cho dù ngươi có võ công tuyệt thế, cũng chưa chắc có thể an toàn rút lui.
”“Ngươi đang lo lắng cho ta sao?”“Đương nhiên không phải rồi, ta lo lắng ngươi biến phái Tuyết Sơn thành trò cười trong thiên hạ, cho nên chúc ngươi có thể quét ngang tất cả thế gia môn phái.
”“Ha ha, cảm ơn lời chúc của ngươi.
”