“Là ngươi nhất quyết muốn đánh cược, có liên quan gì đến ta đâu chứ? Ta đã vào Thiên Hạ Hội, đương nhiên phải làm đúng chức vụ công việc, đây cũng là vì đại kế võ lâm!”Mặt Thiết Hùng lạnh tanh nói, nếu để cho Trường Huyền Phong chạy thoát, Lý Thanh Sơn chắc chắn sẽ chạy đến phái Thần Phong tìm kiếm, chưởng môn của phái Thần Phong, Trương Vân Thiên, lại vừa lúc là minh chủ của Võ Lâm Liên Minh, không biết cuối cùng sẽ tạo thành nhiễu loạn gì, chỉ cần bất cẩn một chút là máu chảy thành sông, nhất định phải lấy đại cục làm trọng, bóp chết mối nguy hiểm này từ trong trứng nước.
“Giỏi cho Thiết Diện Phán Quan, lão nương không đi là được chứ gì!”Trong lều nến đỏ, Hồ Tiên Nhi được dạy dỗ phải biết nghe lời, ngoan ngoãn nằm trong lòng Lý Thanh Sơn khẽ thở hổn hển, làn da trắng nõn của nàng nhuốm một tầng ửng hồng, đôi mắt to híp lại vô cùng quyến rũ, màu sắc của con ngươi nàng lại biến thành màu da cam.
Bàn tay của Lý Thanh Sơn sờ xuống tấm lưng bóng loáng ướt át của nàng, nắm lấy chiếc đuôi hồ ly rối bù màu đỏ, tai hồ ly run rẩy, dịu dàng nói:"Đừng đụng vào đuôi của thiếp!"“Ta càng muốn đụng.
”Lý Thanh Sơn vừa túm vừa xoay, vô cùng ngang ngược.
“Chẳng lẽ Vương gia không sợ bộ dáng này của thiếp sao?”Hồ Tiên Nhi dựng thẳng tai hồ ly.
"Có gì phải sợ chứ.
"Lý Thanh Sơn không cho là đúng nói.
Cho dù nàng có giữ được cơ thể hoàn hảo của con người, nhưng như vậy trông càng yêu mị dã tính hơn.
Hồ Tiên Nhi che miệng cười nói:"Đúng vậy, vương gia cũng giống ta, giống đại mã hầu.
Ngươi không chán ghét ta, ta cũng không chán ghét ngươi.
""Ngươi mới giống đại mã hầu!"Lý Thanh Sơn chẳng những cãi lại mà còn đánh trả, tóm lấy cái đuôi hồ ly đỏ rực, vỗ vào mông nàng, để lại dấu tay rõ ràng.
"Lý Thanh Sơn, ta đã nương thân vào ngươi mà ngươi còn đánh ta!”Hồ Tiên Nhi mặt đầy ủy khuất.
Từ trước đến nay người đàn ông nào cũng khách khí với nàng, nhưng người đàn ông này lại nói đánh là đánh, không hề thương hoa tiếc ngọc chút nào.
“Ta đánh ngươi là vì tốt cho ngươi, giúp ngươi mưu tính đàng hoàng.
”Lý Thanh Sơn ngáp một cái, gối lên đùi nàng, không hề có chút thành ý nào nói.
"Ta có chỗ nào là mưu tính không đàng hoàng chứ? Ta là vì muốn báo thù cho mẹ ta.
"Hồ Tiên Nhi lập tức đứng thẳng người, lồng ngực khẽ run.
"Mẹ ngươi là Huyễn Vũ Yêu Cơ nhỉ! Ngươi không nghe hòa thượng nói sao, mẹ của ngươi làm loạn võ lâm, đáng chết.
""Rõ ràng là do đám đàn ông kia tham dâm háo sắc, chém giết lẫn nhau, sao có thể đổ lên đầu mẹ ta chứ?"Hồ Tiên Nhi cắn môi, lồng ngực phập phồng.
"Hừ, ngươi dám nói mẹ ngươi không phải cố ý khiêu khích sao? Tính khí của yêu quái thế nào chẳng lẽ ta không biết sao? Dù sao bọn họ đều chết hết rồi, cần gì phải nhớ mãi không quên.
"Lý Thanh Sơn hoàn toàn có thể tưởng tượng được một con hồ yêu không tuân theo lễ nghi thế gian sẽ làm những chuyện gì, lẳng lơ phóng đãng không cần phải nói, quyến rũ một đám đàn ông ngu xuẩn tranh giành chính mình, đó là ý nghĩ mà nữ nhân bình thường đều sẽ có huống chi là hồ ly tinh thông hiểu phép thuật.
Một đám lốp dự phòng một mất một còn, cũng không phải là tai họa của võ lâm.
"Ảo thuật của mẹ ta trên trời không có ai có thể địch lại.
Nếu như không phải nàng bị bán đứng thì làm sao có thể chết chứ?”Vẻ mặt Hồ Tiên Nhi âm u.
"Bị cha ngươi phản bội?""Làm sao ngươi biết?!""Nếu không thì đã không nói là phản bội rồi.
Đùa giỡn tình cảm của người khác, cuối cùng bị người khác đùa giỡn tình cảm cũng coi như là báo ứng.
Ha ha.
Nói thế cha ngươi cũng oan uổng lắm! Nếu là ta đang hành sự mà đột nhiên phát hiện trên giường là một con hồ ly thì chắc chắn cũng sẽ tức giận muốn giết người.
”Lý Thanh Sơn thử nghĩ đến liền cảm thấy buồn nôn.
"Ngươi nói bậy, mẹ ta từng ăn một bụi hóa hình thảo, không khác gì con người, nhưng về sau lại vô tình lộ ra nguyên hình.
"“Hóa hình thảo!”Hai mắt Lý Thanh Sơn sáng lên:“Còn nữa không?”Không thể không nói khi Viên Ma Biến không ngừng tiến bộ, hắn thật sự càng ngày càng giống vượn.
Đã không còn ở trình độ sinh cụ dị tướng, bản thân hắn ngược lại cũng không ngại nếu như tiếp tục biến hóa thì nhất định sẽ bị người ta cho là yêu quái “Bạch Viên Vương” kia.
Dưới sự thúc đẩy của thiên ý, nhất định sẽ biến thành sự bài xích đối lập, gây bất lợi cho quá trình hắn thống nhất thiên hạ.
"Đương nhiên là còn, nhưng trước tiên ngươi phải thừa nhận mẹ của ta không đáng chết.
"Hồ Tiên Nhi kiên trì nói.
Lý Thanh Sơn trừng mắt nhìn:"Ta thấy ngươi lại ngứa da rồi đấy!"Vẻ mặt Hồ Tiên Nhi đầy u oán:"Này, ngươi không thể đối tốt với ta sao? Được rồi, để ta nói, mẹ của ta đã từng đặc biệt để lại hai bụi hóa hình thảo cho tỷ muội chúng ta, tính cả bảo vật mà nàng tích góp cả đời toàn bộ đều bị người đàn ông kia chiếm đoạt, hóa hình thảo không có tác dụng với con người, chắc hẳn vẫn còn đó.
”