"Đường chủ Phục Khổ, thiên hạ sẽ sùng bái tín ngưỡng tự do, đệ tử trong chùa có thể tiếp tục lưu lại nơi này tu hành.
Ngươi dẫn theo mấy vị cao tăng đến biên giới phía bắc báo cáo là được, xem chủ hội có sắp xếp gì không.
”"Vâng, đa tạ vương gia khoan hồng.
"Hòa thượng Phục Khổ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, dù sao đó cũng là tín ngưỡng cả đời.
Nếu Lý Thanh Sơn cưỡng ép yêu cầu, lập tức sẽ khiến cho nội tâm hắn xuất hiện mâu thuẫn kịch liệt nhất, phá vỡ dấu ấn này cũng không phải không thể.
Lý Thanh Sơn ngược lại thực sự muốn thử một chút, nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định không làm chuyện nhàm chán như vậy.
"Được rồi, dẫn ta đi xem tên yêu tinh trong truyền thuyết kia đi!""Vương gia xin mời đi theo ta, yêu tinh kia đang bị trấn áp ở trong Khổ Hồ ở sau đại điện.
”“Ta cảm nhận được rồi.
”Một luồng linh khí cuốn theo sát khí ngất trời gần như nhuộm đỏ cả bầu trời, nó có một loại khí tức mà Lý Thanh Sơn rất quen thuộc, khiến hắn nhớ tới một kẻ thù đã lâu- Cường Thạch.
Tảng đá này quả nhiên là sát sinh thạch từ Tu La Đạo.
“Hả?”Vẻ mặt La Hầu Tiểu Minh thay đổi.
"Chuyện gì vậy?""Đi xem một chút thì biết.
"Lý Thanh Sơn ôm theo tò mò để phương trượng Phục Khổ dẫn đường phía trước.
Đoàn người xuyên qua bảo điện Đại Hùng đi đến hậu viện của Phổ Độ tự, một cái hồ nhỏ thấp thoáng trong rừng trúc rậm rạp.
Ánh nắng chiều chiếu rọi xuống lóe lên sóng nước dập dềnh, bên bờ hồ có một cái bia đá khắc hai chữ “Khổ Hồ”.
Lý Thanh Sơn cảm thấy linh khí nơi này rất đậm, quả thật có một loại ảo giác trở về Cửu Châu.
Hắn biết nơi đây dựa vào trận pháp để trấn áp sát khí của sát sinh thạch, chỉ để linh khí trong đó tản ra ngoài, biến cái hồ nhỏ này trở thành vùng đất linh.
"Bẩm báo vương gia, yêu tinh đang chìm ở đáy hồ.
"Vừa dứt lời, ùm một tiếng, Lý Thanh Sơn liền nhảy vào trong hồ, giang hai tay bơi về phía đáy hồ.
Hồ nước sâu hơn mười trượng, trong nước yên lặng như tờ hầu như không thấy bóng dáng của cá tôm đâu.
Khi sát khí càng ngày càng đậm, Lý Thanh Sơn biết mục tiêu đang tới gần.
Một điểm ánh sáng đỏ trong bóng tối dần dần to lên, một tảng đá hình cái khoan lẳng lặng cắm dưới đáy hồ, tỏa ra ánh sáng màu đỏ thẫm.
"Tìm thấy rồi!"Hai mắt Lý Thanh Sơn sáng lên, hai chân đá ra sau, bay thẳng về phía tảng đá.
Lúc này, phía trước truyền đến một tiếng gầm thét, dòng nước ngầm cuồn cuộn lao về phía hắn.
Mấy người Hồ Tiên Nhi ở bên hồ lo lắng nhìn, bỗng nhiên thấy nước hồ giống như được nấu sôi, mơ hồ vang lên tiếng gầm gừ của dã thú.
“Vương gia!”Hồ Tiên Nhi tức giận quay đầu nhìn về phía hòa thượng Phục Khổ:“Lừa ngốc, đây là cạm bẫy của ngươi sao?”Trên mặt hòa thượng Phục Khổ cũng hiện lên vẻ hoảng sợ:"Bần tăng quả thật không biết!"Rầm một tiếng, mặt nước nổ tung, một bóng đen cực lớn phóng lên trời, nặng nề đáp xuống bờ hồ, áp đảo một rừng trúc.
Trương Huyền Phong ngự gió bay tới, nhưng lại phát hiện đó là một con rùa lớn, vỏ rùa rạn nứt, đang nằm thoi thóp.
“Trong hồ này lại có quái vật như vậy!”Hòa thượng Phục Khổ kinh ngạc nói.
Khổ Hồ này vốn là hồ phóng sinh trong chùa.
Khi sát sinh thạch chìm vào trong, tôm cá bên trong bắt đầu chém giết lẫn nhau, nuốt chửng lẫn nhau.
Cho dù các hòa thượng có lòng từ bi.
Lúc này vì trật tự của thiên hạ và sự phát triển của Phổ Độ tự cũng chỉ đành hy sinh bọn họ.
Nhưng lại không ngờ sẽ có một “người may mắn sống sót” vẫn luôn mai phục ở đáy hồ, hơn nữa dựa vào việc hấp thu linh khí trong sát sinh thạch, tu luyện thành yêu quái, trở thành thú bảo vệ của tảng sát sinh thạch này.
Mặt hồ dịu lại, sát khí dâng trào càng ngày càng mãnh liệt.
Một tảng đá ngầm màu đỏ nhạt nhô lên khỏi mặt hồ, nhanh chóng lớn dần, áp sát mặt hồ.
"Kia.
kia chính là sát sinh thạch!”Hòa thượng Phục Khổ nói.
Cho dù trải qua nhiều năm bị trấn áp pha loãng nhưng nó vẫn khiến lòng người sôi trào, mơ hồ dâng lên khát vọng giết chóc.
Cũng may bọn họ đều là cao thủ Tiên Thiên, luôn có sức đề kháng nhất định, chỉ có Hồ Linh Nhi rên rỉ nói:“Tỷ tỷ, ta khó chịu quá!”"Linh nhi, ngươi đi xa chút, đừng tới gần!”Ào ào! Nước từ tảng đá chảy xuống, Lý Thanh Sơn vác sát sinh thạch đặt ở trên người, từng bước đi lên khỏi đáy hồ.
"Vương gia!"Lý Thanh Sơn đi tới bên bờ, chậm rãi thả sát sinh thạch trên người xuống, còn phát ra một tiếng rên chứng tỏ sức nặng của nó.
"Quả nhiên là một khối linh thạch tốt, đáng tiếc linh khí tiêu tán nhiều quá.
"Độ vững chắc của tảng sát sinh thạch này ngay cả bách luyện tinh thiết cũng không thể sánh được, tựa hồ đã trải qua một loại tôi luyện nào đó, nhưng cũng không giống như một món pháp bảo.
Hơn nữa, trong Tu La Đạo có vô số Tu La thần binh, ai lại lấy một tảng đá lớn làm vũ khí chứ?Lý Thanh Sơn lắc lắc đầu không nghĩ chuyện này nữa.
Có tảng sát sinh thạch này, nhất định có thể khiến Viên Ma Biến của hắn tăng lên một tầng, nhưng linh khí vừa hấp thu còn chưa kịp tiêu hóa cho nên hắn cũng không muốn làm ngay.