”Một thanh âm non nớt vang lên khiến cho tất cả mọi người đều ngẩn ra, La Hầu Tiểu Minh tiến lên, vỗ vào tảng sát sinh thạch to lớn.
"Ngươi nói cái gì?"“Ta nói cái này là của ta.
”La Hầu Tiểu Minh lộ ra vẻ tưởng nhớ.
"Ngươi muốn chiếm lợi từ ta sao, cái này rõ ràng là do ta vác từ dưới đáy hồ ra mà.
”“Nếu không tin thì ngươi lật tảng đá ra mà xem.
”Lý Thanh Sơn nửa tin nửa ngờ đẩy tảng sát sinh thạch qua, quả nhiên hắn phát hiện phía dưới có một đồ đằng nhật nguyệt đen tối, chính là đồ đằng của tộc La Hầu.
Hắn chợt nhớ La Hầu Tiểu Minh đã từng dùng cây ná bắn ra một hòn đá, chớp mắt đã giết chết Đấu Ma Hồn.
Như vậy, mọi chuyện đều có thể giải thích, một viên đá bình thường tự nhiên sẽ không tự mình chạy ra khỏi Tu La Đạo, càng không có sát khí mạnh mẽ như vậy, càng không thể hóa thành yêu quái Cường Thạch như vậy, nhất định là có một nguồn sức mạnh cường đại thúc đẩy nó.
Trầm tư trong chốc lát, hắn phất phất tay để cho mọi người giải tán, Bên hồ chỉ còn lại có hai người bọn họ, Lý Thanh Sơn hỏi:"Rốt cuộc chuyện này là sao?"“Cái gì mà xảy ra chuyện gì, chỉ là bắn chơi thôi.
”La Hầu Tiểu Minh thờ ơ sờ cây ná tên “Tiểu Nha” bên hông:“Dù sao lục đạo luân hồi cũng có liên hệ với các thế giới, cho nên bắn trúng rất dễ dàng.
”Lý Thanh Sơn không nói nên lời, tuy rằng không có sự cách trở của hư không dài đằng đẵng nhưng đây chính là tấn công xuyên giới vực.
Rốt cuộc vị thần tử A Tu La này trước đây hung hăng nhường nào chứ.
Truyền thuyết "Yêu tinh giáng thế, thiên hạ loạn lạc" ở thế giới này hóa ra chỉ là một trò chơi bắn chim sẻ của trẻ con! Còn có vị yêu tướng Cường Thạch tàn sát dân lành, giết người vô số.
"Tảng sát sinh thạch kia của Cửu Châu chẳng lẽ cũng do ngươi bắn ra?”“Trừ ta ra, ai sẽ làm chuyện nhàm chán như vậy chứ?”La Hầu Tiểu Minh nghiêng đầu híp mắt, tựa hồ lại buồn ngủ rồi.
"Hóa ra ngươi cũng biết ngươi nhàm chán à!"Lý Thanh Sơn trong lòng hơi động:"Chờ đã, ta chỉ ở hai cái thế giới nhưng đều có đá do ngươi bắn ra, cái này sẽ không phải là trùng hợp nhỉ!"Ba ngàn thế giới chính là tên gọi chung của đại thiên thế giới, trung thiên thế giới, tiểu thiên thế giới.
Về số lượng cụ thể có bao nhiêu, sợ rằng chỉ có thần phật trên chín tầng mây mới biết được, thế mà hắn tùy tiện đến hai thế giới đều có “sát sinh thạch”.
Hoặc là thật sự trùng hợp, đụng phải chuyện có xác suất cực thấp, hoặc là đối phương bắn ra rất nhiều sát sinh thạch, hiển nhiên khả năng của cái sau lớn hơn nhiều.
Không cần dùng Linh Quy tiến hành suy luận, cũng có thể đoán được con số này khổng lồ cỡ nào.
Cho dù trong ba ngàn thế giới có một nửa thế giới có sát sinh thạch tồn tại, vậy thì xác suất đụng trúng hai lần liên tiếp cũng chỉ có một phần tư.
Ngay lập tức hắn cảm thấy những lời của La Hầu Tiểu Minh là không đúng sự thật.
Một đứa trẻ dù buồn chán đến đâu cũng chỉ bắn chim sẻ chứ không bắn từng chiếc lá trên cây, huống chi với khối lượng công việc như vậy gần tương đương với việc bắn hết từng chiếc lá trong rừng.
Cho dù là thần minh thì đó cũng tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Thời gian và tinh lực hao phí lớn đến nỗi khó đoán nổi, chẳng lẽ chỉ vì vui đùa thôi sao?La Hầu Tiểu Minh chắp tay:"Bây giờ ngươi mới biết ta nhàm chán như thế nào nhỉ!""Nhưng tại sao nó lại lớn như vậy?""Rơi vào tiểu thế giới này thì dĩ nhiên sẽ trở nên lớn.
”Âm thanh của La Hầu Tiểu Minh dần dần yếu đi, hai mắt nửa nhắm nửa mở, lại nói:“Quên đi, tảng đá này tặng cho ngươi, đừng hỏi nhiều vô ích.
”Đối phương gục đầu xuống, ngủ mất tiêu rồi.
Thấy tình hình này, Lý Thanh Sơn không nói gì nữa, nhưng hắn đột nhiên có cảm giác mình bị theo dõi, không kìm được mà quay đầu lại nhìn xung quanh, chỉ thấy mặt trời lặn và rừng trúc.
Lúc này trong Phổ Độ tự chắc không có ai dám cãi lại mệnh lệnh của hắn nữa.
Trong lòng bỗng nhiên động một cái, hắn đi về phía con rùa lớn nằm bất động trên bờ: đá vào mai và nói:"Ra ngoài!"Con rùa bất nằm im bất động.
Lý Thanh Sơn quát:"Ngươi còn không đi ra, ta sẽ đập nát mai rùa rồi dùng ngươi nấu canh đấy!”Một cái đầu Đại Quy từ trong mai nhô ra, có sừng nhô ra giống như đầu rồng, một đôi mắt màu xanh đậm đang cẩn thận quan sát Lý Thanh Sơn.
"Ngươi hiểu những lời bọn ta nói?"Con rùa do dự một lúc rồi gật đầu.
"Nói như vậy thì những lời vừa rồi cũng bị ngươi nghe được rổi? Xem ra nhất định phải giết rùa diệt khẩu rồi, không biết mùi vị của ngươi thế nào đây?”Lý Thanh Sơn liếm liếm môi.
Con rùa lớn sợ hãi vội rụt đầu lại.
"Đùa chút thôi, nhìn bộ dạng của ngươi thì chắc là có dòng máu của Linh Thú, hèn gì ngươi lại có được sự nhanh nhẹ và nhạy bén như vậy, đúng là vật hiếm thấy trên đời.
Được rồi, ta cho ngươi một mạng, đi theo làm chân chạy vặt cho ta!”Lý Thanh Sơn quay trở sát sinh thạch, hắn ngồi khoanh chân dựa lưng vào đá, vừa luyện hóa linh khí trong cơ thể, vừa hấp thu linh khí từ trong đá.