Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2011 - Chương 2023: Ma Đầu Và Đám Chó Săn

Chương 2023: Ma Đầu Và Đám Chó Săn

Nếu đối phương không chịu chấp nhận vận mệnh thất bại thì nhất định phải liều mạng một lần, chiến tranh đã là lửa xém lông mày!Đã đến lúc kết thúc rồi.

Trong bóng tối vô cùng vô tận, sự tức giận, nguyền rủa, chửi rủa, đe dọa, thù hận đều hóa thành một luồng sóng thủy triều kéo tới.

Lý Thanh Sơn đứng sừng sững không nhúc nhích ở giữa bóng tối, cười hì hì:“Ngươi làm khó dễ được ta sao?”Thế là bóng tối tán loạn, hắn nằm ở trên cây mà mở bừng hai mắt, bầu trời mưa dầm liên miên, mưa thu rơi trên lá cây.

Chỉ thấy ba hài tử ngồi xổm trên ngọn cây, có lớn có nhỏ, tất cả đều tròn xoe mắt nhìn hắn như là ba con khỉ hoang, trong tay chúng đều cầm bút lông, thấy hắn tỉnh lại thì vội vàng dấu bút lông ra phía sau.

“Phụ thân, người tỉnh rồi.

”Lý Thanh Sơn lau vết mực trên mặt:“Xem ta đánh nát mông các ngươi này!”Ba con khỉ con tranh nhau chen lấn nhảy xuống dưới cây, đứa nhỏ nhất bị tay hắn nắm lấy, thế là hài tử bèn giải thích:“Là… Là nương bảo con vẽ!”Quả nhiên có một nữ tử cưỡi voi trắng ở xa xa, chỉ thấy nàng cười đến mức không đứng thẳng nổi.

Lý Thanh Sơn vung tay ném con qua, voi trắng lập tức vung vòi nhẹ nhàng đón được hài tử, sau đó chuyển qua cho mẫu thân ôm.

“Rõ là, dùng lực lớn như vậy, nhỡ ngã chết làm sao bây giờ?”Nữ tử oán giận nói.

“Ngã chết đáng đời, dù sao con trai của ta cũng nhiều!”Lý Thanh Sơn cười nói, chí ít có một việc ở thế giới này của hắn đã phá vỡ kỷ lục ở Cửu Châu, đó là sinh con.

Hiện tại hắn có khoảng hai mươi người con cả trai lẫn gái, quả thực là việc mà ở Cửu Châu nghĩ cũng không dám nghĩ.

Thứ nhất là vì hắn có đủ thời gian, ở Cửu Châu thì hiếm khi nhàn rỗi được như thế, có chút thời gian thì cũng dùng để tu hành.

Vả lại sức mạnh của hắn bị áp chế rất lớn, mặc dù thể phách yếu ớt hơn gấp một vạn lần như cơ hội sinh ra dòng dõi lại biến lớn.

Mặc dù phía thế giới này trói buộc sức mạnh của hắn, nhưng không trói buộc năng lực sinh sôi của hắn.

Hài tử được sinh ra cũng không bị phía thế giới này trói buộc bất cứ điều gì, ngược lại còn kế thừa huyết mạch của hắn, mỗi một đứa đều là long tinh hổ mãnh.

Hắn đoán là thế giới này muốn dùng cách này để hấp thu tinh lực của hắn, đúng là âm mưu đáng sợ!Hài tử không sợ chút nào, cười khanh khách không ngừng:“Các ngươi chết rồi thì ta cũng chưa chết!”Thế là hài tử bị vứt “bịch” một tiếng lên mặt đất một cách kiên quyết, hai con khỉ con khác chỉ vào hắn rồi cười đến mức mặt nở hoa.

Hài tử kia mặt mày xám xịt đứng lên, nổi giận gầm lên rồi nhào tới, ba đứa bé lập tức túm lại đánh nhau.

Lý Thanh Sơn nhảy xuống khỏi cây, trong lòng còn ôm một đứa trẻ nho nhỏ, đó chính là La Hầu Tiểu Minh.

Thời gian mười sáu năm đã khiến hắn càng suy nhược hơn, tựa như là trẻ con nhân loại bình thường vậy, phần lớn thời gian đều đang ngủ.

Lý Thanh Sơn thực sự lo lắng nếu hắn tiếp tục như thế thì sẽ biến thành một con nòng nọc nhỏ.

Hắn giao tên kia cho nữ nhân chăm nom rồi một mình đi đến bên một cái mương to, có gần nghìn người đang nghỉ ngơi ở bên cái mương lớn.

Thế rồi hắn cao giọng hỏi:“Mọi người đều nghỉ ngơi ổn chưa?”Mọi người ầm ầm cười to, hóa ra trên mặt Lý Thanh Sơn đã đen sì sì.

“Cười cái rắm, làm việc!”Mọi người ầm ĩ đồng ý.

Lý Thanh Sơn nhảy xuống, người ở giữa không trung đã nắm lấy chuôi đao ở phía sau rồi chém một đao xuống phía cái mương.

Đao cương gào thét thẳng tiến, đất đá bay tứ tung, để lại một vết đao sâu dài đến trăm trượng trên vùng đất.

Mọi người hối hả cầm công cụ rồi cùng nhau tiến lên, bắt đầu dọn dẹp đất đá, xây dựng mương máng.

Lý Thanh Sơn cũng không nhàn rỗi, thi triển tay vượn rồi đào móc đất đá, ra sức tiến về phía trước.

Lúc này trên mặt hắn không còn ý cười nữa, mà tràn ngập tính nhẫn nại bền gan vững chí.

Một đám người làm đến khí thế ngất trời, ngay cả mưa thu liên miên trên đỉnh đầu dường như cũng phải bốc hơi lên.

Nữ tử cũng điều động voi trắng giúp đỡ vận chuyển đất đá, con voi trắng kia đã là yêu quái, sức lớn vô cùng, nâng mấy đống đất đá mà có vẻ cực kỳ ung dung, căn bản không cần người bên ngoài chỉ huy.

Còn nữ tử thì ôm hài tử tựa vào cây, cắn hạt dưa xem ba hài tử đánh nhau, thỉnh thoảng còn cổ vũ vài câu, ngược lại cũng nhàn rỗi.

Ô Hoàn đi dọc theo sông, cuối cùng cũng tìm được một cái mương lớn, bây giờ vẫn chưa chứa nước.

Vì mưa thu liên miên nên nước sông lại dâng lên một bậc, xem ra vỡ đê chỉ là vấn đề thời gian.

“Nói không chừng ma đầu này đang xây dựng mương máng với đám chó săn của hắn, nếu như bây giờ ta phá vỡ đê, dùng nước đột kích bọn họ…”

Bình Luận (0)
Comment