“Có người đặt nền móng giúp chúng ta, cớ sao lại không làm?”“Vì thế đây cũng không tính là một cái bẫy.
”“Trước mắt Trương Vân Thiên đang triệu tập đại quân, e là muốn dùng đạo của người để trị lại người!”Mặc dù quân khí Binh gia là bí mật bất truyền, nhưng bản thân nó cũng không phải thứ ảo diệu cao thâm gì, học một phiên bản lỗi cũng không làm được gì.
Nhưng nếu nhân số quá nhiều thì cũng không thể khinh thường.
Lý Thanh Sơn hỏi: “Đã là bẫy thì có cách nào để hóa giải không?”“Ta có thượng sách trung sách hạ sách.
Thượng sách là ngươi lập tức tập kích Huyền Vũ thành, bắt kẻ dẫn đầu Trương Vân Thiên, chỉ một chiếc Thần Long ngọc tỷ vẫn chưa ngăn được Mạt Lộ Cuồng Hoa của ngươi.
Trung sách là kéo dài ngày quyết chiến, đối phương khó mà cung cấp đủ lương thảo, đại quân không đánh đã tan.
Hạ sách là đến ngày quyết chiến thì ngươi trực tiếp nghênh địch, ta dẫn quân tập kích quân trận của đối phương, tự nhiên quân khí sẽ biến mất.
”Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ:“Vậy thì ta chọn hạ sách, ngày mùng bảy tháng mười, mặc cho Trương Vân Thiên gia tăng sức mạnh đến mức tận cùng thì ta cũng trực tiếp đánh tan hắn!”Cố Nhạn Ảnh lại lắc đầu một cái:“Không, đây là phương án tốt nhất.
Chúng ta dùng nhân đạo thắng nhân tâm, dùng vương đạo thắng thiên hạ, không đại khai sát giới, bắt giặc bắt vua!”Lý Thanh Sơn cười to:“Xem ra ngươi đã không thèm đếm xỉa đến ta từ lâu.
”“Chẳng phải điều này cũng giống với mong muốn của ngươi hay sao?”“Chẳng qua sau khi đại chiến thì lại hơi phiền phức, ngươi cũng phải ứng phó cẩn thận.
”“Yên tâm, ta tự có mưu tính.
”Hai người thảo luận mà không coi ai ra gì, mọi người đều im lặng tựa như làm nền, nhưng bọn họ đã quen với cảm giác này từ lâu.
Dù cho đám cao thủ Tiên Thiên đang ngồi dự thính thì cũng không có bất cứ ai cảm thấy có thể bình đẳng với bọn họ, cũng không phải do bọn họ kiêu căng cỡ nào, mà là mọi người ý thức rõ ràng rằng đôi bên đều là sự tồn tại khác biệt.
Chẳng qua có hai kẻ như vậy làm thống soái thì đúng là rất tiết kiệm sức lực.
Trong số này cũng có mười đại mỹ nhân, lúc này họ chợt cảm thấy hơi mất mát.
Vì dù bọn họ có quan hệ xác thịt với hắn và sinh ra đời sau cho hắn, nhưng vẫn có một khoảng cách xa xôi chưa từng được rút ngắn.
Mà dù hai người đứng ở hai đầu bàn dài kia nhưng lại là đứng sóng vai, cùng nghênh địch.
Lý Thanh Sơn đứng dậy khỏi ghế rồi mở cửa lớn ra để ánh mặt trời tràn vào, sau đó hắn ngoái đầu lại nở nụ cười:“Chư vị, ta sẽ thu hồi thiên mệnh cho các ngươi!”Thiên mệnh!Cái từ này khiến tất cả mọi người đều ngẩn ra, đặc biệt là đám cao thủ Tiên Thiên có tư cách ngồi kia lại càng rơi vào trầm tư.
Thiên Hạ hội có muôn vàn điều tốt nhưng cũng có một vấn đề khó khăn không nhỏ, đó là suốt mười sáu năm trôi qua nhưng chưa có một ai độ kiếp phi thăng.
Ngay cả Tả Hữu hộ pháp đi theo Hiệp vương từ những ngày đầu vốn đã có năng lực thử một lần, nhưng đều bị Lý Thanh Sơn khuyên nhủ.
Độ kiếp phi thăng không chỉ phải đối phó với lôi kiếp, mà con phải phá vỡ sự ràng buộc của thế giới này, nhất định phải trải qua sự thử thách của thiên ý sâu xa.
Xét đến cùng, tất cả những chuyện Lý Thanh Sơn làm ở thế giới này cũng chính là hai chữ: nghịch thiên!Trời muốn tiêu diệt hắn, hắn nỗ lực muốn sống.
Trời muốn hắn suy yếu, hắn vươn lên không ngừng.
Trời muốn hắn bị cô lập, hắn càng muốn thiên hạ quy thuận.
Mà tất cả những người ủng hộ hắn chắc chắn đều bị ‘ý trời’ giận cá chém thớt, vì thế mà biên giới phía bắc mới gặp thiên tai nhiều năm liên tục.
Hắn vẫn có thể trở lại Cửu Châu nhờ Côn Bằng Chi Vũ, nhưng thuộc hạ, nữ nhân, nhi tử nữ nhi của hắn chắc chắn sẽ bị vây hãm ở phía thế giới này, chấp nhận cuộc sống chỉ kéo dài trăm năm.
Dù cho đạt tới Tiên Thiên tầng thứ mười thì cũng khó mà sống qua hai trăm tuổi.
Nếu ông trời khốn kiếp đã không làm gì được ta, vậy thì hiện tại chính là lúc để phản kháng!Lý Thanh Sơn sải bước dưới ánh mặt trời, mọi người đứng dậy:“Cung tiễn vương gia!”Hiệp vương ứng chiến, ngày mùng bảy tháng mười, long chiến vu dã, kỳ huyết huyền hoàng.
Ngày mùng một tháng mười, Thiên Hạ hội xuất chinh, bách tính đều tụ tập lại để xem cảnh đó.
Thiên Hạ hội không chỉ triệu tập binh ma mà ngược lại còn phái người vỗ về lòng dân, để bách tính yên tâm vượt qua mùa đông, không cần đi theo.
Những vẫn có rất nhiều người đi theo đội ngũ, nói là không trợ chiến mà chỉ trợ uy, chỉ một ngày mà đã tập hợp được mười vạn dân.
Mà chỉ cần là võ giả trong thiên hạ thì đều không thể không đến Huyền Vũ thành, trận quyết chiến như vậy ngàn năm khó gặp một lần.