Ngay cả khi hắn đang suy nghĩ, ánh mắt cứng lại, một bóng dáng màu trắng đứng trên cồn cát nơi Bạch Đà Sa vương rời đi, bộ áo tăng bào trăng trắng tung bay trong gió đêm, nhưng lại để tóc dài chạm đất.
Một khuôn mặt tuyệt đẹp không chút biểu cảm kinh ngạc, nhưng lại khảm nạm một đôi con người đáng sợ.
Nếu nói Bạch Đà Sa vương giống như sa mạc này, dưới vẻ ngoài thờ ơ kia vẫn còn sức sống và hy vọng.
Vô số sinh linh sinh tồn trong sa mạc, dòng sông âm thầm dâng trào dưới cồn cát, sẵn sàng biến thành ốc đảo bất cứ lúc nào.
Hắn cũng từng vô số lần làm người dẫn đường, mang đến cho mọi người hy vọng trong cơn bão tố.
Trong mắt nàng không có gì cả, đừng nói đến sa mạc này, ngay cả cõi Ngạ Quỷ chỉ có người chết tồn tại, trong mắt nàng đó chỉ là sự ồn ào, có quá nhiều tham lam vô nghĩa, căm hận, khao khát, sự hủy diệt lớn được ban cho bởi lòng từ bi.
Đổng thái sư không biết nàng tới từ lúc nào, cho dù là nhìn tận mắt, cũng không cảm nhận được chút hơi thở nào, nhưng chợt nhớ tới một thuật ngữ là phật địch!Sắc mặt của hắn không hề thay đổi, liền hiểu ngay lý do Bạch Đà Sa vương rút lui.
Nhưng hắn tuyệt đối không cam tâm rút lui, mở miệng nói:“Đạo hữu chính là.
”Còn chưa có nói xong, bóng dáng của nàng đã biến mất, bên tai vang lên một thanh âm không buồn không vui: “Tứ phần luật trong giới Phật”Đổng thái sư đột nhiên thấy không thể cử động, pháp lực cũng khó chuyển động, nhưng khuôn mặt tuyệt đẹp đó đã ở gần trong gang tấc, thanh kiếm trắng đâm thẳng vào lồng ngực hắn ta.
Bạch Đà Sa vương ít nhất đã mở lời cảnh cáo, nhưng nàng vẫn tiến hành tàn sát không chút do dự.
"Thật là kẻ thù của Phật giới !"Đổng thái sư vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, hắn cảm nhận được sát ý đã nhiều năm không cảm nhận được, bộ áo bào màu lam trên người hắn đột nhiên phồng lên, hiện ra dáng vẻ của một bức tường băng lạnh dày, chống lại kiếm sát Phật.
Thì ra bộ áo bào là một bức họa vẽ thiên niên băng tuyết, vạn niên băng địa.
Tiểu An chuyển hướng kiếm, băng lạnh bị vỡ, quần áo của hắn bị xé nát!Đổng thái sư vất vả lắm mới lui được về phía sau, rất là kinh hãi, "Hàn Huyền Họa Y" này của hắn là bảo bối phòng thân cực kỳ lợi hại, vậy mà không chống đỡ được một kiếm của nàng! Nhưng mà hắn cũng đã tranh thủ được một chút thời gian, đột nhiên dang rộng hai tay và hét lớn: "Bách họa vạn tượng!"Xoẹt!Một trăm bức họa vẽ cùng nhau mở ra, có vẽ cảnh sông nước con người, hoa chim cá côn trùng, cũng có ác quỷ địa ngục, cảnh đẹp chốn thần tiên, mỗi bức họa đều có công dụng thần kỳ riêng, hoặc là sự tồn lại mạnh mẽ của ba kiếp nạn lớn, hoặc thể hiện sức mạnh của băng, lửa, sấm chớp,… Những phép thuật mạnh mẽ biến đổi đan xen vào nhau thành muôn hình vạn trạng với tất cả màu sắc trên đời.
Mà một trăm bức họa hợp lại thành một có thể tạo ra một cảnh giới mới đủ để bao trùm lên mọi vật.
Thực lực của một mình hắn có thể bằng mười mấy đại tu sĩ liên thủ, danh tiếng của thái sư đứng đầu trong tam đại cao thủ tuyệt đối không phải là lời nói chơi!Nhưng mà ngay khi trăm bức họa kỳ lạ vừa được mở ra, một luồng ánh sáng đỏ như máu chợt lóe lên, tất cả đều biến mất rơi vào trong lá cờ dài màu máu, Huyết Hải Phiên.
“Không gian pháp bảo!” Sắc mặt Đổng thái sư lập tức biến đổi.
Tiểu An tay phải cầm kiếm, tay trái cầm cờ, trên mặt vẫn như cũ không có biểu tình gì, như là đã sớm đoán được tất cả mọi chuyện.
Trên cổ tay trắng nõn một chuỗi tràng hạt xương cốt bay ra, biến thành đầu lâu cắn xé toàn thân Đổng thái sư, răng nanh sắc nhọn nhanh chóng xé rách chân khí bảo vệ cơ thể, sau đó chúng tiếp tục cắn xé máu thịt.
Nhưng điều kỳ lạ là, bất kể yêu cốt cắn xé như thế nào, vết thương của Đổng thái sư luôn có thể nhanh chóng lành lại, mà lại không có một giọt máu nào chảy ra, tam muội Bạch Cốt Hỏa cũng không có cách nào đốt cháy hắn, như thể những gì ở đây chỉ là một bức họa lỗi vẽ một con rối không hề có máu thịt.
Đổng thái sư để cho yêu cốt cắn nuốt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiểu An.
Ngay tại lúc này ở Long Châu xa xôi, một bức chân dung tự họa của Đổng thái sư được treo ở nơi sâu nhất trong phủ của thái sư, có dáng người và tình trạng hết sức giống ở đây, yêu cốt ở đây đang cắn hắn ở chỗ nào, chỗ đó trên bức họa bị tổn hại một chút.
Đây là kỹ năng tối cao của họa sĩ – họa hồn thế thân!Linh hồn của bức họa là bất tử, thế thân không mất, thì người trên bức họa cũng không chịu bất kỳ tổn thương nào đồng thời cũng không bị tác động bởi nhiều đòn tấn công đặc biệt, cho dù đó là luật tông pháp lệnh hay tam muội Bạch Cốt Hỏa.
Điểm yếu nhất của người họa sĩ chính là bản thân hắn ta, mặc dù hắn ta có thể điều khiển nhiều bức họa với lực lượng vô cùng mạnh mẽ nhưng nếu bản thân hắn ta bị công kích, mọi thứ sẽ tan tành, cho nên hắn đã tạo ra loại phép thuật kỳ diệu này.
Khi kẻ thù muốn giết chết hắn, liền sẽ như va vào một tấm sắt, ngược lại còn rơi vào trong một vòng vây chặt chẽ.