Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 207 - Chương 207: Hai Mươi Mốt Nhiệm Vụ

Chương 207: Hai Mươi Mốt Nhiệm Vụ - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 207: Hai Mươi Mốt Nhiệm Vụ


Nhưng một khi ngừng dùng linh đan, tốc độ tu hành lập tức chậm lại làm người ta giận sôi lên, cũng đến lúc nên về Gia Bình thành rồi, bà lão kia không có tính kiên nhẫn tốt như vậy!

Hắn tiện tay tách miếng bánh trung thu tiếp theo rồi đưa cho Tiểu An, sau đó cõng nàng xuyên qua biển người, đi ra khỏi tầng tầng lớp lớp đèn l*иg trong phố xá sầm uất, đi về phía Gia Bình thành.

Trở lại trong Gia Bình thành, Lý Thanh Sơn và Tiểu An thu lại tất cả khí tức, bí mật trở về trên núi, Lý Thanh Sơn nhăn mũi lại, quả nhiên ngửi được mùi hương quen thuộc, đó là mùi phần son cực kì nồng nặc trên người Tây Môn bà bà. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, Tây Môn bà bà muốn ở đây chặn nàng.

Người tu hành có rất nhiều cách để che giấu hành tung của mình, nhưng mùi hương là thứ dễ bị xem nhẹ nhất, Lý Thanh Sơn lần theo quỹ tích mới nhất của mùi hương, truy theo dấu vết dọc đường, mãi cho đến tận ngoài thành, cuối cùng mới xác định là Tây Môn bà bà đã rời khỏi Gia Bình thành.

Lý Thanh Sơn nhìn lại ngọn núi ở phía trên, nhìn con chim ưng khổng lồ màu đen được đúc bằng sắt kia mà lộ ra một nụ cười. Trác thống lĩnh, đan dược trên người người có thể giúp ta tu thành Ngưu Ma Đại Lực quyền tầng thứ hai đúng không!



Nhưng rốt cuộc thì phải làm như thế nào mới được đây?

Lý Thanh Sơn nghiêm túc suy nghĩ, hiện tại xông lên núi đánh lén Trác Trí Bá cũng là một lựa chọn không tệ, nhưng nhất định phải biến về cơ thể của yêu mới có thể phát huy ra đủ sức mạnh.

Nhưng mà cơ thể cao gần ba trượng, đứng lên còn cao hơn tòa nhà hai tầng một chút, chỉ sợ còn ở dưới chân núi là đã có thể nhìn thấy, thật sự rất dễ bại lộ, mà nếu như không thể gϊếŧ Trác Trí Bá trong vòng một chiêu, Trác Trí Bá chỉ cần kêu lên một tiếng là ai ai cũng đều sẽ biết được thân phận của hắn, phải nghĩ cách dụ Trác Trí Bá ra khỏi thành Gia Bình mới dễ ra tay, nhưng làm sao mới dụ hắn ra được đây?

“Tiểu An, ngươi có chiêu gì hay không?”

Tiểu An viết lên trên không khí, đầu ngón tay toát ra ngọn lửa, cuối cùng để lại một chữ ‘chờ’.

Lý Thanh Sơn hơi suy nghĩ, đúng rồi, hiện tại Trác Trí Bá cũng rất muốn gϊếŧ chết hắn, nhưng hơn phân nửa cũng sẽ không ra tay trong thành Gia Bình, chắc chắn sẽ nghĩ cách dụ hắn ra khỏi thành, đến lúc đó mới là thời cơ ra tay tốt nhất.

Lý Thanh Sơn sờ đầu Tiểu An:

“Đúng là quá thông minh.”

Nhưng mà hắn lại không muốn vất vả chờ đợi như thế, dù sao cũng phải làm gì đó:

“Nhưng mà để thúc đẩy tên đó nhanh chóng hạ quyết tâm, chúng ta vẫn phải quay về kíɧ ŧɧíɧ hắn một chút mới được!”

Trên mặt hắn nở một nụ cười đầy ác ý, không cho hắn chịu chút khổ, hắn còn tưởng rằng ta dễ ăn hϊếp.

“Thống lĩnh Trác, ta đã về rồi!”

Trên núi Hắc sơn, một tiếng rống to phá tan yên tĩnh.

Tất cả Ưng Lang Vệ đều giật mình, bừng tỉnh khỏi giấc ngủ say hoặc tu luyện, chạy ra ngoài.

Chỉ thấy Lý Thanh Sơn đứng trước lầu chính của Trác Trí Bá, rống to:

“Ta đã hoàn thành hai mươi mốt nhiệm vụ, nhưng mà không cần phải nói, công huân vẫn phải giảm phân nửa đúng không, hơn nữa sau khi bị giảm phân nửa rồi cũng sẽ không đổi được bất cứ thứ gì, vậy ta cho ngươi hết đấy, ta không cần.”

“Đúng rồi, lần này ta đi ra ngoài, trùng hợp gặp được muội muội của phó thống lĩnh Hoa, ta miệng rộng, nhịn không được nói hết tất cả những chuyện ngài đã làm ở thành Gia Bình, chắc là phó thống lĩnh Hoa cũng không để trong lòng đâu, ngài cũng đừng trách.”

“Ngươi câm miệng ngay cho ta!”

Một bóng người lao ra khỏi lầu chính nhanh như chớp, đột nhiên xuất hiện trước mặt Lý Thanh Sơn, đúng là Trác Trí Bá, hắn tức giận ra tay, ống tay áo của cánh tay phải rót đầy chân khí, giống như một cây búa lớn đập mạnh về phía Lý Thanh Sơn.
“Thống lĩnh Trác làm gì thế, muốn gϊếŧ thuộc ha sao?”

Lý Thanh Sơn vừa nói, vừa dựng lên tấm khiêng cứng rắn chống đỡ, hắn chỉ sợ phi kiếm của Trác Trí Bá, chứ không hề để mắt đến loại chiêu trò lấy cứng đối cứng này. Đùng. Tay áo như búa lớn tấn công, phát ra tiếng vang vô cùng trầm đυ.c, dư âm lan rộng ra bên ngoài, lá cây xung quanh đều vang lên tiếng xào xạc.

Lý Thanh Sơn cảm nhận được một sức mạnh mạnh mẽ truyền đến, cộp cộp cộp cộp, lui ra sau bốn bipcứ, mỗi bước đều để lại một hố sâu trên nền đá cẩm thạch vững chắc, thầm than Luyện Khí sáu tầng đúng là quá lợi hại, nhưng hắn cũng không hề bị thương chút nào.

Lại nhìn tấm khiêng cũng giống như thế, tuy chỉ là linh khí hạ phẩm, nhưng lại là linh khí thuần phòng ngự, không dễ dàng bị hư hao như thế.
Đương nhiên, chỉ dựa vào luồng sức mạnh là đủ để làm bất cứ Luyện Khí sĩ tầng hai nào đứt gân gãy xương, hộc máu chết ngay tại chỗ, nhưng cơ thể của Lý Thanh Sơn làm sao có thể yếu ớt đến thế.

Trác Trí Bá càng giận, tay bấm pháp quyết, mắt lóe ánh sáng, chân khí giống như khí hydro bắt đầu cháy phừng phực, chiếu sang toàn bộ quảng trước trước lâu.

Lý Thanh Sơn đứng đằng xa cảm nhận được một đợt sóng nhiệt ập thẳng vào mặt, tung người nhảy ra sau, chỉ nhìn thấy một con rồng lửa vờn quanh bên cạnh Trác Trí Bá, chiếu sáng gương mặt của hắn, quần áo tung bay, mạ lên ánh sáng đỏ đậm, giống như thần Hỏa giáng thé, đá cẩm thạch dưới chân hắn đã có dấu hiệu hòa tan, có thể thấy được nhiệt độ của ngọn lửa này đáng sợ đến mức nào.

Bình Luận (0)
Comment