Một lát sau La Hầu Tiểu Minh trở về, vẻ mặt vẫn ung dung như vừa đi ra ngoài đi dạo một vòng.
Mà thân hình hắn đã cao hơn rất nhiều, hóa thành một thiếu niên đẹp trai khoảng chừng mười ba mười bốn tuổi.
Thực lực có thể so với một Đại tu sĩ bình thường, nếu thực sự tranh đấu thì người chết chắc chắn không phải hắn.
Nhưng nhu cầu chất lượng và số lượng linh khí của hắn vượt xa tu sĩ bình thường.
“Chất lượng linh khí của tiểu thế giới quá thấp, chứa nhiều tạp chất bên trong.
Sau này đừng đưa cho ta nữa, chờ quay lại Cửu Châu của các ngươi lại vượt qua ba lượt thiên kiếp nữa!”Lý Thanh Sơn cũng tỏ vẻ đồng ý, tu hành giải phải Phi Thăng tới những thế giới to hơn liên tục thì mới có được hoàn cảnh tu hành thích hợp.
“Phải rồi, ta vừa lấy được hai bộ công pháp, ngươi giám định thử giúp ta đi.
”“Hừm, Hoàng Cực Diệt Thế Lục có đường lối hơi giống Đại Tự Tại Thiên Chủ, nhưng cấp bậc khác xa nhau.
Đại Tự Tại Thiên Chủ nắm giữ hủy diệt và hưng thịnh, so sánh hai môn công pháp với nhau thì có hơi sống dở chết dở…”“Nhưng nhìn từ góc độ của người phàm thì rất tốt, đạt tới đỉnh cao của người phàm, khó mà chứa đựng ý niệm hủy diệt nào.
Nếu thế giới của nó không bị hủy diệt thì rất khó lĩnh ngộ được tới mức độ này…”Lý Thanh Sơn nghiêm túc lắng nghe, cũng đạt được lợi ích rất lớn.
Kiến thức của thần linh thực sự rất siêu phàm, mấu chốt là nắm vững ở mức độ cao.
Lúc này Cố Nhạn Ảnh đã ngừng tu luyện, bày tỏ linh khí của tiểu thế giới không mang lại tác dụng lớn gì.
Đủ để duy trì nhưng rất khó để tiến bộ.
Lý Thanh Sơn vỗ tay, nói:“Được rồi, tu hành tới đâu thôi, bây giờ chúng ta lập tức lên đường, trạm cuối là Cửu Châu!”Đuôi của Thâm Lam Tiểu Bàn vẫy nhẹ tạo ra từng lớp sóng gợn, trượt về phía trước mấy vạn dặm rồi đột ngột biến mất trong hư không.
Sương mù xuyên qua biển cây khiến hàng tỉ lá cây biến thành màu vàng héo úa, cơn gió lớn thổi qua khiến lá úa bay múa khắp trời, nhiều như trận mưa tuyết đang rơi xuống, cuối cùng làm hiện ra ánh sáng chói lọi.
Xé rách miệng Ngạ Quỷ đang gấp gáp muốn cắn nuốt Cửu Châu, đám mây hình nấm phóng lên trời mãi chưa tan đi, mệnh lệnh của Tả quốc sư vẫn còn đang vang vọng giữa đất trời:“Nhất định phải tìm được nàng ta.
Phải tìm được nàng ta…”Sâu trong lòng đất, trong mê cung đan chéo chằng chịt, nàng chật vật bước đi, một bên mắt thì linh hoạt kỳ ảo, bên còn lại thì bị đốt cháy chỉ còn lại xương bên trong hốc mắt.
Cả người nhuốm đẫm máu tươi sống dở chết dở, tựa như những cây cột trong điện thờ bị tróc lớp sơn đỏ thắm làm xuất hiện xương cốt trắng hếu dữ tợn, những vết thương rải rác khắp cơ thể.
Một giọng nói quái dị vang lên:“Từ bỏ đi, ngươi không chống đỡ qua được kiếp này đâu, chủ nhân thân ái của ta.
”Dụ dỗ từng chút một nhưng lại tràn ngập sự ác ý vặn vẹo.
Tiên Khí Kiếm không trung thành với bất kì chủ nhân nào.
Nàng tỏ ra mắt điếc tai ngơ với nó, tiếp tục đi về phía trước, cố gắng không để lại một dấu vết nào.
“Dù ngươi không tỏa ra chút khí tức nào, ẩn thân vào lòng đất thì bên kia có hơn hai mươi con lừa trọc, đủ để lục tung từ dưới lòng đất lên tận trời.
Chỉ với bộ dạng bây giờ của ngươi thì ngươi tính chạy thoát thế nào?”Ầm ầm, bùm!Dư âm của tiếng nổ lan truyền xuống dưới lòng đất tạo ra vô số địa chấn lớn nhỏ khác nhau, có lẽ phải mất một năm mới có thể biến mất hoàn toàn được.
Hang động rung lên liên tục, đá vụn rơi như mưa, hang động có thể sập bất kì lúc nào.
Dung nham phun trào ra khỏi vết nứt, thế giới tựa như đang rung động.
“Dù ngươi có thể chạy thoát được thì Lý Thanh Sơn cũng không thể trở về được nữa!”“Câm miệng.
”Trong hốc mắt nàng tựa như có ánh lửa lóe lên, khô cốt đang bọc ngoài Tiên Khí Kiếm vang lên leng keng.
“Nếu ngươi làm như vậy thì chắc chắn sẽ hấp dẫn đám lừa trọc kia tới đây.
”Tiên Khí Kiếm hơi rung lên nhưng vẫn không thể thoát khỏi nanh vuốt của khô cốt ma.
Dù sao thì cội nguồn sức mạnh của nó cũng lấy từ nàng, với lại nó đã bị thương trong cuộc chiến vừa rồi.
Nàng triệu hồi huyết hải phiên đã tàn tạ ra cuộn Tiên Khí Kiếm lại, rồi bình tĩnh nói:“Nếu ngươi có thể ra được thì quyết chiến một trận sinh tử.
”Sau đó ánh lửa trong hốc mắt của nàng trở nên mờ nhạt, ngã xuống dưới đất.
Nhóm khô cốt ma vây quanh đỡ nàng đứng lên, cạc cạc kêu ra những tiếng động quái dị nhưng không thể gọi nàng tỉnh lại được.
Nàng bị thương rất nặng.
Tiên Khí Kiếm rơi vào biển máu.
Ánh kiếm chiếu khắp nơi, tiếng rung của kiếm vang lên liên tục.
Biết nàng đang rơi vào giai đoạn yếu ớt hiếm có, đây chính là thời cơ cắn trả tốt nhất.
Hơn hai mươi vị Tăng Vương đi sâu vào lòng đất.
Lấy Tả quốc sư làm trung tâm kết thành một đại trận bao phủ cả trăm dặm, tựa như một cái lưới lớn.