Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 213 - Chương 213: Sư Huynh, Bắt Được Rồi

Chương 213: Sư Huynh, Bắt Được Rồi - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 213: Sư Huynh, Bắt Được Rồi


Tiểu An le lưỡi, đầu ngón tay mới thu lưu hỏa về, trong quan tài đã trống không, đột nhiên nàng hơi giật mình, nơi này giống như có hơi thở của người sống. Nàng nhắm mắt lại, đúng là cảm nhận được có người sống đang trốn bên trong mấy cái quan tài xung quanh.

Lý Thanh Sơn vừa mới đi đến bên trong, dưới chân đột nhiên sáng lên phù văn, lập tức có một lực hấp dẫn cực lớn xuất hiện, sinh ra từ dưới chân hắn, trên người giống như có thêm gánh nặng ngàng quân, trong khoảng thời gian ngắn, chân khí trong cơ thể cũng không thể vận chuyển được.

Cùng lúc đó, nắp của mấy cái quan tài mới tinh kia đột nhiên bay lên, có năm người từ bên trong nhảy ra, nâng tay, nhắm thẳng về phía Lý Thanh Sơn.

Động cơ lò xo chuyển động, mũi tên nhanh chóng bắn ra, liên miên không dừng.

Vèo…vèo…vèo…vèo...

Tuy là năm người nhưng lại giống như có một quân đội đồng loạt bắn tên, vô số mũi tên từ bốn phương tám hướng, đủ loại gốc độ, cùng nhau bắn đến, không có chút khe hở để trốn tránh nào.

Tấm khiên trên tay trái Lý Thanh Sơn đột nhiên phóng to, bảo vệ toàn bộ cơ thể hắn, một loạt tiếng cốc cốc cốc ầm ĩ, sau đó, tiếng nổ mạnh lại vang lên liên miên.

Ngay khoảnh khắc mũi tên bắn trúng tấm chắn đã cùng nhau nổ tung, uy lực cực mạnh. Nếu như bắn trúng cơ thể rồi lại nổ mạnh, chắc chắc là sẽ chết người.

Phía sau Lý Thanh Sơn cũng vang lên tiếng nổ vang liên miên, nhưng hắn cũng không hề quay đầu lại, Tiểu An đã rút ra tụ kiếm, biến ra kiếm ảnh trùng điệp, vô cùng chính xác mà đánh rơi tất cả mũi tên.

Nhưng mà dưới chân họ lại có đầy phù văn, nhiều phù văn sáng lên, vờn quanh Lý Thanh Sơn và Tiểu An, áp lực trên người lại càng nặng nề.

Tấm khiên rơi ầm xuống đất.

“Sư huynh, bắt được rồi.”

Một giọng nói vui vẻ vang lên.

Đáp lại giọng nói này chính là một lưỡi đao sáng như tuyết.

...

Lý Thanh Sơn đi rồi, Trác Trí Bá ngồi dưa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, Cát Kiện ngồi ở bên cạnh, không dám hỏi thêm câu nào.

Một lúc lâu sau, Trác Trí Bá đột nhiên mở hai mắt ra:

“Cát Kiện, đi kêu người, chúng ta phải đi chi viện cho Lý Thanh Sơn.”

Cát Kiện vui vẻ, sau đó lại khó hiểu hỏi:

“Thống lĩnh, cần phải làm lớn chuyện như thế sao?”

Nếu thật sự sợ Lý Thanh Sơn chưa chết thì một mình Trác Trí Bá đi là được rồi, còn dễ che giấu tai mắt, phủi sạch mọi dính líu.

“Làm ngươi kêu thì kêu đi.”

Trác Trí Bá không vui nói, trong lòng hắn có chút bất an, cũng bắt đầu ý thức được, chỉ sợ Lý Thanh Sơn cũng không phải dễ đối phó như trong tưởng tượng.

“Vâng, thống lĩnh.”

Chỉ trong chốc lát, Cát Kiện dẫn theo sáu tên Ưng Lang Vệ đi đến trước mặt Trác Trí Bá, Lý Thanh Sơn gần như đều đã từng đánh nhau với những người này, lúc trước khi hắn muốn dùng công huân để đổi linh khí đan dược, đã từng bị những người này cản trở. Trác Trí Bá bảo Cát Kiện đi kêu người, đương nhiên không phải Ưng Lang Vệ bình thường, mà là thân tín chân chính của hắn.

Nhìn những người này, chút bất an trong lòng Trác Trí Bá dần dần biến mất, mà lại càng thù hận Lý Thanh Sơn mãnh liệt hơn, đã đến nước này, hắn không thể nào làm hòa cùng Lý Thanh Sơn, nhất định phải gϊếŧ chết cho sướиɠ người.

Trác Trí Bá nói:

“Các ngươi có biết vì sao ta gọi các ngươi đến đây không?”

“Là vì tên Lý Thanh Sơn kia sao?”

Trác Trí Bá nói:

“Đúng vậy, thằng nhóc kia sỉ nhục ta quá đáng, nếu không gϊếŧ hắn thì không thể làm lòng ta nguôi hận được.”
“Xin cho phép lão phu nói thẳng, tuy rằng tên Lý Thanh Sơn kia có chút thủ đoạn, nhưng cũng chỉ là Luyện Khí tầng hai, không đáng để chúng ta cùng nhau ra tay.”

Một Ưng Lang Vệ hói nửa đầu, chừng sáu mươi tuổi nói.

Hắn tên là Tạ Nam Đức, đã là thành viên lâu năm của Ưng Lang Vệ, cũng là người mạnh nhất trong số những người này, cho nên mới dám có nghi ngờ về mệnh lệnh của Trác Trí Bá.

Những người khác cũng lộ ra vẻ mặt giống nhau.

Trác Trí Bá biết chính hắn cần phải cho họ một lý do hợp lý:

“Lão Tạ, ta đã báo tin của Lý Thanh Sơn cho Cương Thi Đạo Nhân, nói là muốn tặng cho hắn một món quà lớn. Người tu hành luyện thể chính là tài liệu làm luyện thi tốt nhất, ta không tin hắn không động lòng.”

Đường đường là thống lĩnh Huyền Ưng của Ưng Lang Vệ, vậy mà lại cấi kết với tội phạm truy nã bậc nhất, hơn nữa còn bán đứng cấp dưới của mình cho kẻ thù.
Mà những Ưng Lang Vệ có mặt ở đây lại không có ai cảm thấy kỳ lạ, Tạ Nam Đức nói:

“Vậy lại càng không cần chúng ta ra tay, lão đạo kia luyện thi dưỡng thi, thủ đoạn đáng sợ, Luyện Khí tầng sáu bình thường cũng còn chưa phải là đối thủ của hắn, lần này Lý Thanh Sơn đi thì chết là cái chắc.”

Trác Trí Bá nói:

“Lão đạo kia vẫn cứ luôn trốn trong động cương thi không chịu ra, chúng ta vẫn không có biện pháp đối phó hắn, lần này, nếu có thể dụ hắn ra ngoài đánh chết thì chính là một công lớn, trong tay lão đạo kia cũng có không ít thứ tốt, còn chuyện gϊếŧ Lý Thanh Sơn cũng chỉ là thuận tay mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment