Chương 215: Đệ Tử Nhà Họ Mặc - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 215: Đệ Tử Nhà Họ Mặc
Linh quang đã tụ tập đến cực hạn, cột sáng trắng cực kỳ chói mắt từ trong miệng pháo phun ra, nghiêng nghiêng xuyên thấu nóc nhà bắn về phía đường chân trời, để lại một quỹ tích ánh sáng trong bầu trời đêm.
Tiểu An buông cốt tràng hạt trong lòng bàn tay ra, màu đỏ trong mắt Lý Thanh Sơn cũng dần nhạt đi, nhìn cái lỗ to trên đỉnh đầu, lộ ra vẻ kinh ngạc cảm thán, dù có biến thành yêu ma, nhưng nếu chịu một pháo này thì chắc cũng không tốt lành gì!
Cúi đầu hỏi:
“Các ngươi là ai?”
Tiện tay thu liễu phong đao vào vỏ.
Hành động này cũng hạ thấp địch ý của những người trẻ tuổi kia, họ cũng buông nỏ mạnh trong tay xuống, người trẻ tuổi đầu tiên phát hiện ra Lý Thanh Sơn là người của Ưng Lang Vệ nói:
“Chúng ta là đệ tử của nhà họ Mặc, đến đây chấp hành nhiệm vụ, các hạ là Ưng Lang Vệ đúng không!”
“Đúng vậy! Ta cũng đang chấp hành công vụ.”
“Xin cho chúng ta xem lệnh bài của ngươi!”
Đệ tử nhà họ Mặc!
Trong lòng Lý Thanh Sơn đã có chút hiểu rõ, quăng huyền thiết lang bài cho người trẻ tuổi kia, người trẻ tuổi kia quan sát, thở phào, lớn tiếng nói:
“Được rồi được rồi, không sao rồi, thu trận lại, đều là hiểu lầm!”
“Ui, làm cái quái gì thế!”
“Không phải nói tên Cương Thi Đạo Nhân kia sẽ đến sao? Sao người đến lại thành Ưng Lang Vệ rồi!”
Mấy đệ tử nhà họ Mặc oán giận, trong đó có một người thu một cuộn tranh về, trên cuộn tranh vẽ đầy phù văn, giống y như đúc phù văn trên mặt đất, không khác chút nào.
Lý Thanh Sơn lập tức cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng, nhặt tấm khiên dưới đất lên, chỉ thấy trên tấm khiên đã bị đốt cháy đen, mới mấy ngày trước vừa mới cứng rắn đón đỡ rồng lửa của Trác Trí Bá, hôm nay lại vừa bị bắn vừa bị nổ loạn xa, giảm đi không ít linh khí.
Đột nhiên một cơn gió to ập đến trước mặt, tránh hán râu quai nón thu pháo đồng lại, xông thẳng lên. Tiểu An giơ tụ kiếm lên, nhưng lại bị Lý Thanh Sơn dùng ánh mắt kêu ngừng lại, tuy người đến có địch ý, nhưng lại không có sát ý.
Tráng hán kia túm lấy cổ áo Lý Thanh Sơn, tức giận hét:
“Nhóc con, ngươi phá hư chuyện tốt của ông đây!”
Hắn cũng mặc kính trang màu xanh đen giống như các đệ tử nhà họ Mặc khác, nhưng lại cởi trần, tay áo bên phải cột trên eo, lộ ra cành tay và cơ ngực cường tráng, có vẻ cực kỳ nhanh nhẹn và mạnh mẽ.
Lý Thanh Sơn phóng ra chân khí, cản trở nước bọt bắn đến, bình tĩnh nhìn tráng hán. Còn chưa kịp nói chuyện, mấy đệ tử nhà họ Mặc đã tiến đến, kéo tráng hán ra khuyên:
“Sư huynh bớt giận!”
Tráng hán đấm ngực dậm chân, hét to:
“Địa Vi Lao Trận Đồ này chỉ có thể dùng ba lần, dùng một lần sẽ ít đi một lần, Hoàng Long Thôn Quang Pháo của ông đây mỗi một lần bắn cũng phải tốn một khối linh thạch, toàn là xài đồ của ông đây, các ngươi cũng không biết đau lòng!”
“Hỏa nha tiễn của chúng ta cũng không phải rớt từ trên trời xuống.”
Lý Thanh Sơn chỉnh sửa quần áo nói:
“Ngươi nên cẩn thận suy ngẫm lại đi, không phân rõ xanh đỏ đen trắng mà đã nhào ra tấn công, nếu không phải ta có thực lực đủ mạnh, không phải đã bị các ngươi gϊếŧ rồi sao.”
Tráng hán đột nhiên trừng mắt nhìn Lý Thanh Sơn, gần như muốn móc ra Hoàng Long Thôn Quang Pháo, lại bị các sư đệ kéo lại khuyên:
“Hiểu lầm!”
Thầm nghĩ: Đối mặt với Luyện Khí tầng sáu mà cũng dám nói chuyện kiểu này, nghe nói Ưng Lang Vệ rất kiêu ngạo, đúng là không sai.
“Chỉ là hiểu lầm, nếu như có xúc phạm thì xin đừng để trong lòng, tại hạ là Trương Lan Thanh, đây là sư huynh của chúng ta, Hách Bình Dương, còn có ba sư đệ của chúng ta, Hà Dịch Thế, Kim Nguyên, Kim Bảo.” Trương Lang Thanh lần lượt giới thiệu, tuy hắn chỉ mới hơn hai mươi, nhưng da mặt đen nghẻm, giọng điệu từ tốn vững vàng, trông vô cùng trưởng thành đáng tin, thực lực chỉ thua tráng hán Hách Bình Dương, là Luyện Khí tầng năm.
Ba người còn lại, Hà Dịch Thế là Luyện Khí tần bốn, người cũng không lùn, rất cao, nhếch mí mắt trừng Lý Thanh Sơn, tùy tiện:
“Ừm.”
Cúi đầu tiếp tục sữa chữa con rối bị Lý Thanh Sơn chém hư.
Kim Nguyên Kim Bảo là hai anh em, ca ca Kim Nguyên là Luyện Khí tầng bốn, Kim Bảo là Luyện Khí tầng ba, thấy Lý Thanh Sơn chỉ là Luyện Khí tầng hai, lại phá hư bẫy của họ, hoàn toàn không muốn để ý đến.
Kim Bảo nói với Hách Bình Dương:
“Sư huynh, Địa Vi Lao Trận Đồ của ngươi có phải là hàng thật không vậy? Đến cả một tên Luyện Khí tầng hai cũng không thể trói được? Nếu là Cương Thi Đạo Nhân đến thật, không phải là bị phá ngay lập tức sao.”
“Ngươi bớt nói nhảm đi, đây là do ông đây bỏ một đống tiền mua về, là thằng ranh này quái lạ.”
Hách Bình Dương bình tĩnh lại, tò mò quan sát Lý Thanh Sơn, bị rơi vào Địa Vi Lao Trận Đồ, lại bị năm tên Luyện Khí mạnh hơn hắn cầm nỏ thiên cơ bao vây tấn công, vậy mà vẫn có thể bình yên không có chuyện gì, thật sự không phải bình thường.