Chương 216: Như Thịt Cá Trên Thớt - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 216: Như Thịt Cá Trên Thớt
Địa Vi Lao Trận Đồ này là chuẩn bị cho Cương Thi Đạo Nhân Luyện Khí tầng sáu, người bình thường đi vào, chỉ trong tích tắc là sẽ bị đè ép vỡ lục phủ ngũ tạng mà chết, Luyện Khí sĩ cũng rất khó có thể di chuyển.
Mà càng kỳ lạ hơn là, cô bé khá xinh đẹp ở bên cạnh hắn rõ ràng cũng không có dấu hiệu Luyện Khí, vậy mà vẫn có thể bình yên đứng bên trong trận đồ, nếu không phải lúc trước đã từng dùng một lần, hắn cũng phải nghi ngờ trận đồ bản thân mua được là giả.
Sự kiêu ngạo sinh ra từ việc quét sạch đảo Tích hoa của Lý Thanh Sơn cũng biến mất sạch sẽ. Trên đời này còn có rất nhiều thủ đoạn mạnh mẽ mà hắn chưa biết đến, tuy rằng mấy cái bẫy của các đệ tử nhà họ Mặc này rất đơn giản, nhưng lại cực kỳ nguy hiểm.
Đầu tiên là dùng tiền giấy che giấu đi phù văn trên mặt đất, hạn chế sự hành động của kẻ địch, lại bắn hơn trăm mũi tên cùng một lúc, dồn kẻ địch vào chỗ chết, nếu như vẫn không có hiệu quả, lập tức lấy pháo ra bắn. Chiêu này tiếp chiêu khác, mỗi bước đều có sát khí. Nếu là Luyện Khí sĩ tầng sáu bình thường, chịu xong mấy thứ này, hơn phân nửa đều sẽ chết oan chết uổng, đến cả cơ hội đánh trả cũng không có.
“Các ngươi đến đây là vì muốn đánh lén Cương Thi Đạo Nhân sao?”
Trương Lan Thanh nói:
“Đúng vậy, không lẽ ngươi cũng thế?”
Hách Bình Dương trừng mắt nói:
“Chỉ dựa vào hắn mà còn muốn đối phó Cương Thi Đạo Nhân.”
Chỉ thẳng vào mũi Lý Thanh Sơn nói:
“Nhóc ranh, chuyện này không liên quan đến ngươi, ta khuyên ngươi mau biến đi!”
Lý Thanh Sơn giơ ngón tay chỉ ra phía sau:
“Ta chỉ đến điều tra, Cương Thi Đạo Nhân không liên quan gì đến ta, nhưng mà người ta còn đang đứng ngoài cửa kì?”
Tuy rằng đã che giấu hơi thở rất tốt, nhưng mùi xác chết thối thoang thoảng kia lại không thể giấu được lỗ mũi của Lý Thanh Sơn.
“Gì!”
Sáu người nhà họ Mặc cùng nhau nhìn ra ngoài cửa, Hách Bình Dương ngưng thần cảm ứng nguyên khí trong thiên địa, mới cảm ứng được một hơi thở mạnh mẽ đang ở bên ngoài cửa nhìn trộm, la to:
“Đi ra đây cho ta!”
Răng rắc răng rắc, năm người Trương Lan Thanh lập tức tháo hộp tên đã trống rỗng xuống, thay một cái hộp mũi tên hình hộp chữ nhật mới gắn vào trên thiên cơ nỏ, trong mỗi một hộp đều có chứa ba mươi hỏa nha tiễn cực kỳ ngắn nhọ, có thể bắn tất cả ra ngoài trong nháy mắt, nếu không có tầm khiên linh khí chuyên dùng để phòng ngự như Lý Thanh Sơn, dù có là Luyện Khí sĩ mạnh hơn nữa cũng sẽ dễ dàng trở tay không kịp, chết dưới một đống mũi tên này.
“Khặc…khặc…khặc…khặc!”
Bên ngoài cửa vang lên tiếng cười chói tay, một tên đạo sĩ mặc đạo bào màu vang, đeo mặt nạ trắng bệch xuất hiện trước cửa, phát ra âm thanh:
“Dám đặt bẫy rập hại đạo gia của ngươi, đám nhãi ranh các ngươi đúng là to gan thật.”
Lại quan sát Lý Thanh Sơn:
“Ngươi là Lý Thanh Sơn đúng không, đúng là tài liệu luyện thi tốt, thằng cha già Trác Trí Bá kia lần này đúng là không lừa đạo gia.”
…
Lý Thanh Sơn hiểu rõ, quả nhiên Trác Trí Bá đã bán đứng hắn rồi, tất nhiên đây cũng không phải chuyện gì quá bất ngờ, không như vậy thì mới khiến người ta kinh ngạc ấy. Hiện tại hắn chỉ lo liệu tên Trác Trí Bá kia có quá tin tưởng thực lực của cương thi đạo nhân, mà không tự mình ra tay gϊếŧ hắn hay không.
Cương thi đạo nhân nói với đám Trương Lan Thanh:
“Tuy rằng tư chất của mấy người các ngươi hơi kém, nhưng đạo gia sẽ đối xử bình đẳng, luyện hết tất cả các ngươi thành cương thi…”
Gần như coi mọi người thành thịt cá trên thớt.
Không đợi cương thi đạo nhân nói hết lời, năm người Trương Lan Thanh đã kéo ngàn chiếc cung nỏ trong tay, bắn ra Hỏa Nha Tiễn tựa như mưa xối xả. Lý Thanh Sơn đứng ở bên cạnh chỉ thấy Hỏa Nha Tiễn màu đỏ thẫm dài ba tấc, được bắn ra tựa như nối đuôi nhau, tốc độ nhanh phát sợ, mật độ còn cực kỳ dày đặc, gần như không thể né tránh.
Cương thi đạo nhân chưa kịp phản ứng lại thì đã bị mấy chục chiếc Hỏa Nha Tiễn bắn trúng. Hỏa Nha Tiễn trong cơ thể hắn kịch liệt nóng lên rồi ầm ầm nổ tung.
Tiếng nổ mạnh vang lên liên tiếp và dày đặc, ánh lửa bắn ra từ các vị trí trên cơ thể tên cương thi đạo nhân, khiến cương thi đạo nhân nổ ran xương nát thịt.
Năm người Triệu Lan Thanh lộ ra sắc mặt vui mừng, nhưng Lý Thanh Sơn lại rút Liễu Phong ra lần nữa, Hách Bình Dương hét lớn:
“Cẩn thận, đó là giả!”
Lý Thanh Sơn liếc mắt nhìn Hách Bình Dương một cái, không hổ là một trong những cương thi đạo nhân mạnh nhất, bên ngoài thô lỗ bên trong cẩn thận, nếu bị gϊếŧ chết đơn giản như thế thì sẽ không bình yên vô sự lâu như vậy dù đứng đầu bảng truy nã của Ưng Lang vệ. Tuy rằng vận dụng truyền âm thuật, nhưng nếu cẩn thận lắng nghe thì sẽ nhận ra âm thanh kia không truyền ra từ thân thể của cương thi đạo nhân, mặt nạ chỉ dùng để che giấu mà thôi.
Ầm…ầm…ầm…ầm…