"Đã qua đời rồi."
Ánh mắt Lý Thanh Sơn lóe lên, không hỏi tiếp nữa.
Rất nhiều năm trước, Tôn Phúc Bách đã là một ông lão, vượt qua thiên kiếp lần thứ nhất đã là cực hạn, có thể là tuổi thọ đến cuối, nhắm mắt xuôi tay, hoặc có thể là gặp phải chuyện không may, người chết như đèn tắt, đã không còn quan trọng nữa rồi.
Ở thời điểm này, ngay cả ôn chuyện cũ cũng có vẻ kệch cỡm, hắn chỉ nói:"Ta đã không còn là đệ tử Tiểu Thuyết gia nữa rồi.
"Đại Diễn Thần Phù đã hạ xuống tiểu thế giới, hắn cũng không thể ngưng luyện lần nữa.
"Ngươi đến hủy diệt chứng cứ à?"Lưu Xuyên Phong buột miệng hỏi, năm xưa chuyện Lý Thanh Sơn trở thành đệ tử Tiểu Thuyết gia bị coi là một sự sỉ nhục lớn, về sau mặc dù hắn đã quật khởi, cũng không thể so sánh với mấy nhà như Phật gia, Đạo gia, Binh gia, Mặc gia.
Nếu là thế, bản thân có thể sẽ gặp nguy hiểm, tâm tính của yêu ma thực sự khó lòng đoán trước.
Lý Thanh Sơn cười ha ha:"Gia nhập Tiểu Thuyết gia, là may mắn lớn nhất của ta!"Nếu không có Đại Diễn Thần Phù, có thể hắn đã bỏ mạng trong tiểu thế giới.
Công pháp của các nhà khác dù huyền diệu đến thế nào đều không có đất dụng võ.
Hơn nữa, Tiểu Thuyết gia đúng là nhà thú vị nhất trong bách gia, mặc dù yếu hơn một chút, nhưng đối với Viên Ma mà nói, sự thú vị quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
"Lý Thanh Sơn, ngươi muốn làm gì?"Lưu Xuyên Phong lấy làm kinh hãi, bởi vì câu nói này không phát ra từ khoảng không phía trên hắn, mà từ chân trời rủ xuống, vang lên ở bốn phương tám hướng.
Trong đó ẩn chứa sự tôn quý và uy nghiêm vô cùng, dường như thiên thần hạ phàm, để hắn sinh ra nỗi xúc động muốn phủ phục xuống đất.
Lý Thanh Sơn cười nhạo:"Tự Long, cuối cùng cũng không nhịn được rồi sao?""Tự Long, tên này rất quen, lẽ nào là.
"Lưu Xuyên Phong mở to hai mắt, nhìn xung quanh, nhưng không tìm được bóng dáng của vị Thái tổ hoàng đế Đại Hạ kia, ngược lại phát hiện ra một cái hồng câu cực lớn, từ đường chân trời uốn lượn tới đây, trong đó có vô số đất đá đều rơi vào trong bụng cự thú dưới thân này.
"Ngươi có biết điều này sẽ tạo ra hậu quả nghiêm trọng bực nào không?"Tự Long quát khẽ một tiếng, trong giọng nói ẩn chứa sự phẫn nộ.
"Đương nhiên biết rõ.
"Lý Thanh Sơn mỉm cười, phệ không thú đã nuốt chửng toàn bộ Long Xà hồ, tiếp tục đi dạo trên mặt đất, cắn nuốt tất cả những gì nó gặp phải.
Mặc dù đã bị pháp tắc thiên địa kìm hãm, không thể bày ra uy lực như trong hư không, nhưng sau khi thích ứng một phen thì cắn nuốt một ít đất đá cũng không phải vấn đề.
Lời cảnh cáo của Đại Dung Thụ Vương mặc dù nghiêm khắc, lại chứng minh một sự kiện, Tự Long không thể rời khỏi Long Châu, thậm chí không thể rời khỏi Long Thủ sơn.
Mà dù hắn muốn luyện Cửu Châu thành động thiên phúc địa cũng không phải chuyện có thể hoàn thành trong một hai ngày.
Vậy thì so tài một phen đi, xem thử là ngươi luyện hóa nhanh hay là ta cắn nuốt nhanh.
Tự Long trầm giọng:"Ngươi đang hủy diệt thế giới này.
""Thì đã làm sao? Thế giới này ta có thể cứu vớt, cũng có thể hủy diệt!"Lý Thanh Sơn móc lỗ tai, phía sau có một cái đuôi vượn đong đưa.
Viên Ma không bướng bỉnh, cũng không điên cuồng, nhưng độ mạnh của ma tính lại không thua kém gì Ngưu Ma hay Hổ Ma, ngược lại càng thêm khó đoán.
Tự Long nói:"Đánh cờ không thắng được thì muốn lật bàn à? Hành vi của đạo hữu như thế, không khỏi quá thiếu phong độ.
"Lý Thanh Sơn nhảy phắt lên, hóa thành một con vượn hung hăng màu đen, phẫn nộ chỉ lên trời xanh:"Hãy bớt nói nhảm đi, có gan thì đến đánh với ta một trận, bằng không thì mau cút về Nhân Gian Đạo của ngươi đi! Ngươi còn tưởng mình đang hạ một bàn cờ lớn à, ta đây bèn đập cả bàn cờ vào mặt ngươi!"Uỳnh!Một tiếng sét giữa trời quang, chiếu sáng cả đất trời, tựa như trời xanh nổi giận.
Lưu Xuyên Phong run rẩy, nằm úp sấp trên lưng phệ không thú, chỉ cảm thấy tia sét kia sắp bổ xuống đầu mình.
Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn bóng dáng đang giận dữ nhìn trời, kiêu ngạo cười giữa thiên địa kia, không hề có chút dao động nào.
Tự Long nói:"Lý Thanh Sơn, ngươi muốn hủy diệt thế giới, thế giới ắt muốn hủy diệt ngươi!"Lý Thanh Sơn cũng cảm nhận được địch ý từ thiên ý sâu xa, nếu nói lúc quyết chiến Thi Đế hắn còn là đứa con cưng của thế giới, thì hiện tại hắn chính là thằng con bất hiếu của trời xanh.
Tất cả đều đã nằm trong dự liệu từ lâu, vì vậy lúc ấy hắn mới do dự, khi bước ra một bước này thì sẽ phải hủy diệt thứ mình vẫn luôn muốn bảo vệ, trở thành kẻ địch của thiên địa.
Nếu tiếp tục như thế nữa, địch ý và sự bài xích của thế giới sẽ càng ngày càng mạnh.
Chẳng những thế cục không có chuyển biến tốt, mà ngược lại còn càng thêm hiểm nguy.