Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2205 - Chương 2217: Vũ Tộc

Chương 2217: Vũ Tộc

Trong lòng Lý Thanh Sơn chấn động:"Thắng rồi sao?"Trong các cuộc chém giết trước đó, thí phật kiếm của Tiểu An có thể nói là vũ khí lợi hại số một để phân định thắng bại, sống chết, bất kể đối thủ như thế nào, nếu như trúng phải một kiếm của nàng.

Không chết thì cũng tàn phế.

Đúng như dự đoán, thân thể Kim Long không đầu nhanh chóng co lại.

Nó hóa thành một viên ngọc tỷ.

Bốn góc có chút không trọn vẹn, thậm chí trên thân Kim Long còn có vảy rồng bị vỡ và móng vuốt bị gãy, cũng không còn đầu rồng.

Đột nhiên, có một cái tay nhặt cái ngọc tỷ này lên.

Trên bầu trời xanh, Côn Bằng cùng với gió lớn hai bên bay vút về phía Đông Hải.

"Yên tâm, không cần cầm nó chặt như thế, ta sẽ không lại trở về.

"Tô Mê Nhiêu cười híp mắt nói:"Ngươi cho rằng không có ta thì hắn có thể thắng lợi sao?""Cuối cùng cũng coi như có thêm một chút phần thắng!"Cố Nhạn Ảnh chút nào không dám khinh thường, ở bên người nàng so với đối mặt Tự Long thậm chí còn nguy hiểm hơn.

Bằng với tốc độ bây giờ của nàng, Tự Long rất khó làm nàng bị thương, mà sự mê hoặc lại là vô hình vô ảnh.

"Ngươi sai rồi, ta mới là đường sống duy nhất của hắn.

Nếu không là ta, hắn hiện tại có lẽ là đã chết trận rồi.

Kỳ thực ta vẫn đang giúp hắn, nhưng đáng tiếc hắn lại không biết trân trọng, nhất định phải đi cái con đường chết kia.

"Tô Mê Nhiêu khá là tiếc nuối lắc đầu một cái.

"Thật sao?".

Cố Nhạn Ảnh không tỏ rõ ý kiến.

"Ngươi không tin ư? Này cũng khó trách, ai bảo cảnh giới của ngươi không đủ, dù cho được truyền thừa của Hỗn Thiên Đại Thánh, cũng vẫn chưa hoàn toàn chuyển hóa thành sức mạnh của chính mình, cũng chưa từng từng trải qua sự lợi hại của Nhân Hoàng.

""Hỗn Thiên Đại Thánh!"Cố Nhạn Ảnh liền nghĩ đến, bằng tu vi của nàng, sợ là từ sớm đã biết cái lông vũ kia là của Côn Bằng, nếu là nàng ra tay, làm sao sẽ rơi vào trong tay Bạch Thần Vũ Nhân Vương được đây?Nàng hỏi:"Ngươi tại sao lại không lấy, coi như ngươi không cần, thì trong Quỳnh Ngọc cung của ngươi cũng không có thiếu người thuộc vũ tộc mà!""Bởi vì ta không muốn để cho các nàng đi chịu chết một cách oan uổng.

"Tô Mê Nhiêu có chút thổn thức.

"Nói như vậy, Mê Nhiêu quả thực là người đầy dịu dàng và nhân ái như ta nghĩ, mọi việc nàng làm thực ra là đều xuất phát từ lòng tốt mà thôi!""A, không cần phải mỉa mai.

Ta bị ràng buộc bởi lời nguyền Minh hà huyết thệ, vì lẽ đó nên ta mới không thể không giúp Lý Thanh Sơn mà thôi.

""Giúp hắn trở thành nô lệ của ngươi sao?""Ai bảo ta trời sinh thì đã liền có mị lực lớn như thế, chính hắn nắm giữ không được, cho nên không thể oán trách ta được.

Thế nhưng ngươi có nghĩ tới không, thời điểm ta cùng với hắn thành hôn, ta chỉ cần đem hắn kéo đến dưới vạn hoa hỗn nguyên tán này, thì hắn làm sao có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của ta? Là ta để cho Tự Long tẩu hỏa nhập ma, khiến cho hắn vẫn không cách nào triển khai toàn lực, không thể không lấy phương thức ngu xuẩn nhất là cùng vật lộn với tên Lý Thanh Sơn kia.

""Thật sự, ta kỳ thực rất không muốn để Lý Thanh Sơn chết ở chỗ này.

Chẳng qua nếu là con đường do chính hắn chọn, thì không thể trách ta được!""Hóa ra là người của La Hầu tộc, nghe nói trong số các Tu La có một vị hạ lạc trốn đi, được xưng kỳ tài hiếm có từ trước đến nay, là kỳ tài nhất thế chỉ đứng sau 'La Hầu La', có thể thống nhất các tộc A Tu La trên thiên giới một lần nữa, chẳng lẽ chính là ngươi? Chẳng trách có thể đánh nát Chân Long ngọc tỷ của ta.

""Vật ấy là ta mang tới từ thế giới Cửu Châu, người ta nói nó là pháp bảo giữ mạng duy nhất, tụ tập long khí của Cửu Châu, lại còn thu thập Ngũ hành kim tinh ở trong nhân gian, quả thực là cực kỳ kiên cố, nó suýt chút nữa bị phá hủy bởi một đòn của ngươi, thực sự là lợi hại!"Chủ nhân của cái tay kia, thình lình lại chính là Nhân Hoàng Tự Long, hắn mặc trên người một chiếc long bào không dính lấy một hạt bụi, thưởng thức Chân Long ngọc tỷ bị hư hỏng và đem lai lịch của nó nói ra một cách rất êm tai, trên mặt không có một chút gì là chán ngán thất vọng, thậm chí còn mang theo một chút ý cười.

"Ít nói nhảm đi!"Lý Thanh Sơn đánh xuống một quyền, mặt đất nứt toác ra, rung động không ngớt.

Nhưng mà kim quang lại chợt lóe lên, Tự Long biến mất không còn thấy bóng dáng, lại có âm thanh từ trời cao truyền đến.

"Một chiêu kiếm thật nguy hiểm, không hổ danh là truyền nhân của bạch cốt, cũng còn may ta cũng không phải là người trong Phật môn, bằng không cái pháp bảo giữ mạng này của ta, gần như là cũng bị ngươi phá huỷ.

"Tự Long nhìn chăm chằm vào Tiểu An, Dương thần không giống với thân thể bằng xương bằng thịt, nó biến hóa vô cùng, ở trước lúc thí phật kiếm đâm vào Kim Long, hắn đã đem Dương thần ngưng tụ lại một lần nữa, cho nên hắn mới không có bị thương tổn một chút nào hết.

Trừ khi là pháp bảo giữ mạng trực tiếp bị phá hủy, thì lúc đó mới sẽ làm bị thương tới Dương thần của hắn, nhưng mà điều đó căn bản là không thể xảy ra được.

Bình Luận (0)
Comment