Cái này cũng là lý do lớn mà vì sao hắn không mang theo thân thể tới đây.
Lý Thanh Sơn ngước nhìn Tự Long, bóng người của hắn gần như trùng với mặt trời, cao cao tại thượng, thâm sâu khó dò, tựa như thần linh trên cao.
Đây chính là con đường tu đạo của con người gọi là "Dương thần", một sự tồn tại vượt ra cả ngoài cực hạn của cơ thể, đủ sức để chống lại Yêu Hoàng.
"Lý Thanh Sơn, thực sự là ta phải cảm ơn ngươi.
"Nói đến đây, Tự Long hơi khom người xuống, dường như lửa giận của hắn đã sớm biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, lại cũng không hề ảnh hưởng chút nào đến phong độ hoàng gia, ngược lại hắn đã khôi phục lại được phong thái như thể đang nắm giữ hết mọi thứ trong tay.
"Nếu như không có ngươi, ta sẽ vĩnh viễn đắm chìm trong mê hồn trận của Mê Nhiêu, có lẽ ta chưa bao giờ có thể hiểu rõ được nàng, dù sao đó cũng là hồ ly Tô chi! Nhưng mà nếu không phải như thế, nàng cũng không có tư cách trở thành hoàng hậu của ta.
""Tự Long, ta nhớ được là chính nàng nói muốn gả cho ta nha!"Sau khi Lý Thanh Sơn nói ra chữ cuối cùng, đột nhiên phát động Hổ Ma khiếu sát, cuồng phong bão táp bay thẳng đến trời.
Tay Tự Long cũng dùng kiếm, một kiếm chém bay cuồng phong, thậm chí tay áo hắn cũng không cần vén lên:"Thiên hạ mỹ lệ, chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót.
""Nói rất đúng!"Cánh tay phải của Lý Thanh Sơn nhanh chóng lớn lên có thể vắt ngang bầu trời, năm ngón tay thu lại, bao phủ lấy Tự Long:"Bắn!"Quần áo và mái tóc dài đang tung bay của Tự Long lập tức bị đóng băng, như thể bị phong ấn vào trong một khối hổ phách vô hình vậy.
Thân hình bị đóng băng của Tự Long phân tách ra và sụp đổ, hóa thành những đám long khí như những đám mây màu vàng.
"Đúng là thiên phú thần thông rất lợi hại, nhưng đáng tiếc nó cũng chỉ vô dụng.
Dương Thần biến hóa, tức là mềm mại nhất, nhưng cũng là cứng rắn nhất.
"Long khí ngưng kết lại với nhau, khôi phục lại hình dáng cũ, dung mạo mang theo ý cười vẫn không hề thay đổi.
Lý Thanh Sơn liên tiếp ra chiêu, thi triển các loại thiên phú thần thông khác nhau, lại không có bất kỳ một loại thần thông nào có thể chính thức làm tổn thương tới Tự Long.
La Hầu Tiểu Minh im lặng nắm chặt cây ná, Tiểu An giữ kiếm cũng không ra tay, cả hai để một mình Lý Thanh Sơn tự đối phó.
Có sự khác biệt một trời một vực so với lúc hắn nóng nảy hóa thân thành Kim Long, bây giờ Tự Long để cho Lý Thanh Sơn tùy ý tấn công, lại không hề đánh trả, lại giống như cảnh người lớn đang trêu chọc một đứa con nít.
Lý Thanh Sơn rốt cục cũng dừng tay lại, có chút thở hổn hển.
Sự trói buộc của pháp tắc Thiên địa làm cho hắn khó khăn khi thu nạp thêm linh khí cho nên yêu khí khôi phục với tốc độ hết sức chậm chạp.
Hơn nữa bây giờ Phượng Hoàng chuyển thế là thiên phú thần thông duy nhất, còn thiên phú thần thông Phượng Hoàng niết bàn cũng chưa có hoàn toàn khôi phục lại.
Trong trận chiến này hắn nhiều nhất có thể sống lại được một lần, nhưng lại một lần nữa bị biến thành một quả trứng.
"Tốt lắm, ngươi rốt cục ý thức được sự chênh lệch giữa chúng ta.
Làm gì mà trừng mắt nhìn ta, coi như là để cảm ơn ngươi, ta đã nhường ngươi rất nhiều chiêu rồi.
Ta biết rõ ba người các ngươi đều có thân phận truyền thừa không hề đơn giản, nếu là bất luận một vị nào trong số các ngươi có tu vi bằng ta.
Ta chắc chắn sẽ nhượng bộ lui binh.
Cho nên kỳ thật ta không muốn đối địch với các ngươi, sao các ngươi không thử hóa thù thành bạn đâu?"Tại thời điểm Tự Long như đang chiếm thế thượng phong, ngược lại hắn lại thể hiện ra ý tứ hoà giải, như là kiêng kị thân phận của bọn người Lý Thanh Sơn, không nguyện ý chọc vào phiền toái.
"Như thế nào?"Lý Thanh Sơn nhìn qua La Hầu Tiểu Minh cùng với Tiểu An một cái, như thể hắn cũng thực sự có ý muốn hai bên hoà giải.
Tự Long cười cười một chút, không có gì dễ dàng hơn so với đối phó với kẻ địch đã mất đi ý chí chiến đấu.
Đúng vậy, hắn chưa bao giờ muốn hòa giải.
Nếu như hắn sợ hãi thân phận bối cảnh của ba người Lý Thanh Sơn, hắn đã sớm nghĩ biện pháp để hoà giải.
Nhưng mà trong một cuộc chiến sống chết.
Há lại có chỗ cho sự mềm yếu.
Tu hành đến một bước này, có ai mà không đã trải qua vô số những hiểm ác.
Mà cầu phú quý trong nguy hiểm, thần huyết của A tu la tộc, bạch cốt truyền thừa của Tiểu An, công pháp của Lý Thanh Sơn, tất cả đều những trân bảo khó cầu, ở chốn nhân gian thì lại càng đáng giá để có thể đánh đổi cả tính mạng.
Hôm nay nếu như hắn buông tha cho bọn họ, bằng việc bọn hắn được truyền thừa lại sở hữu huyết mạch thì tốc độ tu hành nhất định sẽ nhanh hơn rất nhiều so với hắn, không có gì đảm bảo về sau bọn hắn sẽ không trả thù ngược lại.
Đó mới là lúc mà hắn thật sự muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.