Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2223 - Chương 2235: Chúng Sinh Chi Tâm.

Chương 2235: Chúng Sinh Chi Tâm.

Tự Long hít sâu một hơi, nhấc Tiên Khí Kiếm lên cao, nguồn long khí cuồn cuộn tụ lại trong lòng bàn tay.

“Chân Long Thiên Tử kiếm, một kiếm bình loạn thiên hạ!”Kiếm quang vàng rực bùng sáng trăm trượng khiến dòng sông chảy qua núi phải ảm đạm thất sắc.

Tiếng chúng sinh vang lên trong thiên địa tựa như khí thế hùng tráng, khắc nghiệt của thiên nhiên.

Khiến ngay cả Tiên Khí Kiếm bướng bỉnh là vậy cũng không thể phản kháng lại được.

Lúc này, hắn tựa như người đứng đầu thiên hạ.

Khắp cõi dưới trời, chẳng chỗ nào không phải lãnh thổ của vua.

Noi theo vùng đất ven bờ, chẳng ai không phải bề tôi của vua.

Chúng sinh là bề tôi của hắn, quân muốn thần chết thì thần không thể không chết.

Lý Thanh Sơn cũng vậy.

Trong thiên mệnh tăm tối, lòng chúng sinh kết lại tạo thành một thanh kiếm, vận chuyển theo quỹ tích từ xa xăm, chém mạnh về phía Lý Thanh Sơn.

Sau một cuộc bùng nổ chính là sự điêu linh.

Lý Thanh Sơn vừa mới phá vỡ sự kiềm hãm của đại đỉnh, do vận chuyển yêu khí không tốt nên khắp người đầy ắp sơ hở.

Hắn ngưng mắt nhìn người kia, không thể kháng cự, cũng không thể tránh được Thiên Tử kiếm nữa.

Tựa như đã tới đường cùng, không còn sót lại chút may mắn nào.

Hắn bật cười điên cuồng, thi triển Hổ Ma Cuồng Nộ, hổ văn trên trán hợp lại thành chữ “Vương”.

Khí huyết trên người bốc lên ngùn ngụt, sau lưng hiện một chữ lớn tựa như Thiên Ma chưa từng xuất hiện bao giờ.

Hắn vung cuồng hoa đao lên đón.

Một đao này không hề được gia trì bởi bất kì ngoại lực nào, chỉ có ý chí kiên quyết “Không sợ thiên mệnh, không sợ lòng người, chiến đấu cho tới lúc chết”.

Đó chính là Thất Phu đao.

Đao và kiếm, Thất Phu và Thiên Tử, người đứng tầng chót và người đứng đầu va chạm vào nhau!Tựa như một màu mực khổng lồ bắn tung tóe hàng vạn trượng trong thiên địa, tỏa sáng kim quang.

Núi non trùng điệp hiển hiện trong hư không, tựa như ảo cảnh bị cơn gió nóng thổi bay lất phất, từ từ trở nên mơ hồ rồi nhanh chóng tiêu thất.

Long Đầu Sơn nứt toác như mạng nhện, dường như không thể gánh chịu được sức nặng vì sự tồn tại của họ được nữa.

Những tòa lầu các sừng sững hàng vạn năm bắt đầu tan rã tựa như cát bên bờ biển bị thủy triều gột rửa, mài mòn.

Ánh đỏ chậm rãi mờ dần, nhấn chìm trong ánh sáng cuồn cuộn màu vàng kim.

Hắn là ma vương bị thiên ý căm thù, bị chúng sinh nguyền rủa.

Chỉ dựa vào sức của một người lại dám chống lại kẻ có thiên uy huy hoàng, được ý chí chúng sinh chống đỡ.

Ánh kiếm chiếu mọi ngóc ngách, sắc bén vô biên.

Trong lúc vô tình, những vết nứt đã bao phủ toàn bộ cơ thể khỏe mạnh của hắn, chúng nối lại với nhau tạo thành vết thương màu đỏ máu.

Tựa như đồng thau bị ăn mòn qua năm tháng, tróc từng mảng ra.

Hắn lại hồn nhiên như không cảm giác được, mỗi một mảnh da thịt trên người tróc xuống đều hóa thành ngọn lửa.

Vết nứt tựa như đất đai thiếu nước toác ra.

Dung nhan trào lên khiến cả người hắn như muốn bốc cháy.

Đón nhận luồng kim quang cuồn cuộn chảy ngược theo dòng nước, vọt lên trước mặt Tự Long.

Tiếng keng vang lên, lưỡi đao và lưỡi kiếm va chạm.

Ánh mắt Lý Thanh Sơn và Tự Long giao nhau, một người như lửa, một người như hoàng kim không hề giao động.

Nhưng vàng thật chẳng sợ lửa, còn ngọn lửa thì vẫn có lúc cháy hết.

Tiếng ầm vang lên, cơ thể Lý Thanh Sơn bắn tung tóe, hóa thành từng tia lửa.

Mạt Lộ Cuồng Hoa đao xoay tròn rồi bay ra ngoài, phóng từ trên đỉnh núi xuống, bên trên xuất hiện thêm một vết kiếm cực sâu.

Từ khi chinh chiến Quỳnh Ngọc cung tới bây giờ, sau trận đại chiến Kim Long lúc trước và trận phá Hoàng Long Vương đã khiến thể phách kề cận cực hạn.

Rồi từ khi chém nát cửu đỉnh xong thì thể phách gần như tan vỡ.

Bây giờ lại phải đối diện với kiếm chiêu huy hoàng nhường này của Tự Long.

Toàn bộ sức mạnh trong người hắn bùng lên.

Thay vì nói hắn bị chém chết bởi chiêu kiếm này thì thà nói là tự thiêu cháy bản thân còn hơn.

Trên ấn đường của Tự Long xuất hiện một vệt máu đỏ, máu tươi chảy xuống như dòng nước.

Nhưng hắn chẳng hề sợ hãi, vẫn nhìn chằm chằm vào hàng vạn tia lửa đang bắn ra.

Sau đó, hắn vung Tiên Khí Kiếm lên.

Tiểu An liều mạng thôi thúc Tiên Khí Kiếm nhưng không thấy nó đáp lại nàng.

Khiến nàng vô cùng lo lắng, vội nói:“Đưa ta qua đó!”“Ngươi bình tĩnh một chút, phải tin tưởng bọn họ.

Nếu chúng ta chịu một kiếm này thì chúng ta chắc chắn sẽ chết.

”Cố Nhạn Ảnh nghiêm túc nói, nếu tự ý tới gần Tự Long, một khi bị kiếm ý của Thiên Tử Kiếm phong tỏa vị trí thì dù có tốc độ của Côn Bằng nàng chắc chắn cũng không còn đường trốn thoát.

Tiếng phượng ngân vang hòa với tia lửa, Lý Thanh Sơn niết bàn sống dậy.

Hắn chưa kịp thi triển môn thần thông nào đã bị một nguồn lực lượng vô hình ụp xuống, kiếm ý của Thiên Tử kiếm đã phong tỏa vị trí của hắn.

Kim quang trong mắt Tự Long lóe lên, kiếm thứ hai vung xuống.

“Chân Long Thiên Tử kiếm.

Một kiếm bình loạn thiên hạ.

Bình Luận (0)
Comment