Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 2224 - Chương 2236: Tự Long

Chương 2236: Tự Long

Lý Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn sang, ánh kiếm phi thẳng vào mặt hắn.

Cảnh báo vang lên mạnh mẽ trong lòng, hắn biết một kiếm này của Tự Long đã quyết tâm muốn giết hắn.

Nếu phải chết một lần nữa thì hắn nhất định sẽ biến thành trứng phượng hoàng.

Chỉ sợ Tự Long không cần vung tới kiếm thứ ba, chỉ dựa vào mỗi uy lực của kiếm cũng đủ để phá hủy trứng phượng hoàng rồi.

Sau những trận chiến đấu gian khổ, Tự Long nhận ra một điều rằng nếu hắn ta không hủy diệt Lý Thanh Sơn hoàn toàn thì trận chiến này sẽ mãi mãi không tới hồi kết.

Chỉ cần giết chết tên nghịch tặc này thì sẽ không còn địch nhân nào có thể uy hiếp được hắn nữa.

Sống chết bày ra trước mặt nhưng Lý Thanh Sơn lại không hề thấy sợ.

Hắn quát to một tiếng, định vung quyền lên ngăn thì đã có một bóng người lao lên chặn trước mặt.

“Tiểu Minh!”La Hầu Tiểu Minh giơ hai tay lên khom lại, trong vòng tay hắn đản sinh ra một vòng hắc ám.

Chúng đang gào thét, cắn nuốt kiếm ý lao về phía Lý Thanh Sơn.

Nhưng dưới sự chênh lệch tuyệt đối về sức mạnh, ngay cả hắn là A Tu La thần tử cũng không thể chống lại được.

Hắc ám vỡ tan ngay tức khắc, hắn xoay đầu lại gật đầu với Lý Thanh Sơn, sau đó cả người hắn xương nát thịt.

Hắn đã dùng máu thịt của mình để ngăn thế kiếm vừa rồi.

Lý Thanh Sơn phẫn nộ hét lên, giang rộng cánh phóng lên cao, lao vun vút đánh về phía Tự Long đang lơ lửng trên không.

Hắn siết chặt Cửu Thiên Tức Nhưỡng, thôi thúc lực lượng từ trường đại địa rồi liên kết chúng lại với nhau.

Sự tàn khốc chợt lóe trong mắt Tự Long, hắn dùng lực hấp vung kiếm chém mạnh.

Mũi kiếm gập khúc tựa như tia chớp màu vàng đâm sâu vào lồng ngực Lý Thanh Sơn, kiếm khí đấu đá khắp nơi, phá hủy cơ thể của hắn.

Lý Thanh Sơn không những không tránh đi, mà trái lại còn giang rộng hai cánh tay ôm chặt Tự Long, hắn thi triển Ngưu Ma Luyện Bì Tạp, tạo ra kiếm phong.

Há to cái miệng đỏ chót như chậu máu cắn vào cổ Tự Long, bốn chiếc răng nanh sắc bén như lưỡi đao cắn thủng vảy rồng.

Còn số răng nhọn còn lại chỉ có thể miễn cưỡng cắn đứt số vảy rồng kia, cố gắng cắn nuốt máu rồng của Tự Long.

Cố Nhạn Ảnh ôm Tiểu An bay xuyên qua không khí, lập tức xuất hiện phía sau Tự Long, Thí Phật Kiếm lẳng lặng đâm thẳng vào người hắn.

Tự Long nhướng mày, Long trảo trở ngược lại, năm chiếc vuốt bấu chặt mũi kiếm.

Tiểu An ngồi trên lưng Côn Bằng của Cố Nhạn Ảnh, chiêu kiếm này mạnh hơn bao giờ hết nhưng vẫn chỉ miễn cưỡng đâm xuyên qua đường tầng phong tỏa của vuốt rộng.

Tiếng kim loại ma sát với nhau vang lên, mũi kiếm vẫn tiếp tục đâm vào áo trong của Tự Long.

Nhưng mũi kiếm lại bị lớp vảy rồng màu vàng cản lại, không thể tiến vào thêm một chút nào nữa.

Thời gian như ngừng lại trong khoảnh khắc này, Lý Thanh Sơn đã bị thương nặng, Tự Long chỉ cần tránh thoát khỏi trói buộc là có thể bất bại như cũ.

Không ai có thể cản trở con đường của hắn nữa.

Đúng lúc ấy, giọng của Tiểu An vang lên bên tai hắn, nghe như đang niệm kinh văn nhưng lại không hề có chút trang nghiêm, thần thánh nào cả.

Trái lại càng tràn ngập sự khinh nhờn và không mang ý tốt.

Tam Táng Pháp Y vẫn luôn lơ lửng trên bầu trời nhanh chóng ập xuống, bọc bốn người bọn họ lại.

Có một người lao ra khỏi vòng bao bọc của Tam Táng Pháp Y, dừng chân lại trên ở khu phế tích đầu rồng trên núi.

Không ngờ người đó lại là Lý Thanh Sơn, thất khiếu hắn đang chảy máu ào ào, trên người thủng lỗ chỗ.

Trên lồng ngực vẫn còn thanh Tiên Khí Kiếm đang cắm thật sâu.

Ngay sau đó, Cố Nhạn Ảnh và Tiểu An cũng bay ra khỏi vòng bao bọc.

Lý Thanh Sơn thở phào một hơi, định đứng dậy chiến đấu tiếp nhưng lại không thể cử động được.

Ngũ tạng trong cơ thể hắn đã dập nát, kinh mạch đứt thành từng đoạn, lúc này có thể hắn có thể vỡ ra bất kỳ lúc nào.

Nếu lại bị Tự Long đâm thêm vài cái nữa thì hắn nhất định sẽ biến thành trứng.

Dù thế nào thì đây là lần cuối cùng hắn dốc toàn sức lực, không biết kết quả cuối cùng là thắng hay thua.

Chiếc bọc do Tam Táng Pháp Y tạo thành đang lăn lộn giữa bầu trời, Tiểu An chắp tay, bộ dạng rất trang nghiêm.

Đôi môi mỏng đỏ mọng mấp máy liên hồi để tụng lên kinh văn sặc mùi khinh nhờn.

Tiếng chuông Loạn Hồn Linh rung lên không ngừng, tựa như đang tiến hành nghi thức siêu độ yêu ma.

Chiếc bọc nhanh chóng nhỏ lại, rồi hóa thành một chiếc áo cà sa khoác lên người Tự Long.

Trên cổ hắn đeo một chuỗi niệm châu màu trắng.

Thoáng chốc, một vị thiên tử Đại Hạ tựa như đã hóa thành một cư sĩ Phật môn.

Áo cà sa và niệm châu chính là Tam Táng Pháp Y và Khô Cốt Niệm Châu.

Tiếng đọc kinh vội vàng, tiếng chuông ngân vang hỗn loạn, từng viên Khô Cốt Niệm Châu hóa thành từng chiếc đầu lâu đang phát ra tiếng cười khặc khặc quái dị.

Trên Tam Táng Pháp Y xuất hiện từng dòng kinh văn, tần số xuất hiện giống y hệt với những câu kinh văn mà nàng đang tụng.

Bình Luận (0)
Comment