“Ta chỉ mới nói mấy câu, ngươi lại nói nhiều như vậy, ngươi thật phiền phức!”Nguyễn Dao Trúc nói:“Chẳng lẽ ta nói sai sao!”Cửu Sắc Lộc lắc đầu:“Được rồi, được rồi, ngươi luôn luôn đúng, ta vẫn luôn ‘Lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử’.
”Nguyễn Dao Trúc kỳ quái hỏi:“Ngươi rất ghét hắn sao? Nhưng không phải ngươi nói hắn có huyết mạch Kỳ Lân, hẳn là ngươi nên thích mới đúng! Chao ôi, kỳ lân thậm chí là dã thú nhân từ nhất, khó trách hắn lại có lòng nhân từ như vậy!”“Hừ, ta đã biết ngươi là cái đồ vô lương tâm, đã muốn đá ta đi từ lâu, tìm một con kỳ lân làm thú cưỡi.
”Nguyễn Dao Trúc che miệng cười nói:“Đúng vậy, đáng tiếc hắn không phải kỳ lân.
”Đột nhiên ý thức được chuyện này có chút kỳ quái, nàng hơi đỏ mặt.
Cửu Sắc Lộc trầm ngâm nói:“Rất kỳ quái, ngoại trừ hơi thở của kỳ lân, hình như trên người hắn còn có những hơi thở khác, nhưng cũng không giống hơi thở của con người, điều này làm ta cảm thấy hơi bất an.
Ôi, nếu hắn thực sự là kỳ lân thú thì ta không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì, nhưng dù sao hắn vẫn là con người.
Máu thuộc về máu, còn tim là trái tim.
Không thể có ý định làm hại người khác.
Nhưng cũng cần phải đề phòng người khác, đặc biệt là những nam nhân xấu xa đó.
Ngươi không thể đoán được trong lòng họ có bao nhiêu ý định xấu xa đâu.
Ta chỉ đang dội một gáo nước lạnh vào ngươi để ngươi không quá vui mừng.
Bị người ta lừa mà cũng không biết.
”Nguyễn Dao Trúc mỉm cười, nói:“Gặp được người như vậy chẳng lẽ không nên vui sao? Trên đời này đã quá nhiều người xấu rồi.
Nếu người tốt lại đề phòng lẫn nhau, không tin tưởng nhau thì sẽ thật đáng buồn.
Ta nguyện tin tưởng hắn, cho dù có một ngày hắn làm ta thất vọng.
”Cửu Sắc Lộc nói:“Ta thật sự không làm gì được ngươi, nhưng ta sẽ giúp ngươi trông chừng hắn.
Nếu hắn dám để ngươi thất vọng, ta nhất định sẽ không buông tha cho hắn.
”“Vậy làm phiền ngươi.
Ta tin tưởng rất nhanh sẽ gặp lại.
”Nguyễn Dao Trúc cười vuốt ve cái cổ của Cửu Sắc Lộc, dường như nhớ tới cái gì không tốt, nàng lại nhíu mày:“Khảo hạch nhập môn lần này hình như là do Nhạc Thiên sư huynh chủ trì.
”Cửu Sắc Lộc lập tức có hứng thú:“Ha, chính là cái lão đánh bạc kia, như vậy sẽ thú vị.
”Nguyễn Dao Trúc thở dài:“Ừm.
Hình như khảo hạch nhập môn lần này là ở Nguyên Từ Sơn trong Hắc Thủy Vực…”“Ồ, thì ra là chỗ đó! Đúng lúc Nhạc Thiên làm chủ khảo.
Những người tham gia khảo hạch này sẽ gặp rắc rối, bất hạnh trở thành công cụ đánh bạc!”“Cửu Nhi, quay lại.
Chúng ta đến Nguyên Từ Sơn đi.
Ta muốn thuyết phục Nhạc Thiên sư huynh lần nữa.
Khảo hạch nhập môn có liên quan đến tương lai của toàn bộ Vạn Tượng tông, sao có thể dùng để đánh bạc chứ?”“Ngươi đã khuyên từ lúc mới nhập môn rồi.
Đến bây giờ đã khuyên được ngàn năm, ngươi còn chưa từ bỏ ý định sao?”“Nghe hay không là chuyện của hắn, khuyên hay không là chuyện của ta.
”“Ồ, đúng là đầu gỗ, vẫn rỗng như thế!”Cửu Sắc Lộc bất đắc dĩ lắc đầu, xoay người phi nước đại về phía tây.
Đi trong hang động tối tăm, Lý Thanh Sơn có ảo giác đã trở lại hang động dưới lòng đất ở thế giới Cửu Châu.
Sự xáo trộn mạnh mẽ của địa sát Nguyên Từ đã ảnh hưởng đến pháp lực trong cơ thể, thậm chí là hoạt động của thế giới tiểu thiên.
Nhưng lúc này, hắn cũng không phải ở trong lòng đất, mà là đi trong một dãy núi.
Hắn còn nhớ rõ cách đó không lâu, đây là hình ảnh của dãy núi này từ bầu trời:Một ngọn hắc sơn kéo dài hàng trăm dặm giống như một con hắc long đang uốn lượn về phía biển.
Trên núi không có cỏ, giống như bị đổ hắc thiết, còn lại mạch nước chìm vào trong vịnh, nhuộm nước biển thành đen kịt, cho nên gọi là Hắc Thủy vực.
Tuy nhiên, thực tế thì tên của ngọn núi này không phải là Nguyên Từ Sơn mà được gọi là Hắc Long Sơn.
Nguyên Từ Sơn chỉ là một tên gọi, như thể một ngọn núi làm bằng đá được gọi là Thạch Sơn, một ngọn núi có mỏ đồng đặc biệt phong phú được gọi là Đồng Sơn.
Hơn nữa ngọn Nguyên Từ Sơn này còn sinh ra một loại khoáng thạch.
Nguyên Từ thiết.
một loại pháp bảo được chế tạo từ nó, được thiết kế để phá vỡ thể chân cương, đó là một loại khoáng thạch rất quý giá.
Nhưng để khai thác loại khoáng thạch này cũng không hề dễ dàng.
Địa sát Nguyên Từ sẽ khiến tu hành giả trở nên yếu ớt như người phàm, hơn nữa không thể dùng thần thông để điều tra.
Vạn Tượng tông rõ ràng biết cách sử dụng ‘thực tập sinh’.
Nội dung của khảo hạch này là đi bộ từ đầu này đến đầu kia của ngọn núi trong ba ngày, đồng thời thu thập càng nhiều Nguyên Từ thiết càng tốt.
Ba ngày sau đến địa điểm đã thỏa thuận, chỉ cần giao nộp một Nguyên Từ thiết sẽ coi như qua ải.
Sau đó trở thành một ‘tạp dịch’ hoặc ‘người hầu’ đáng kính.
Nhưng tin tức được truyền tải bởi đệ tử chân truyền tên là ‘Nhạc Thiên’ lại tràn đầy ác ý.